Chương 2: Về nhà (H)

(liếʍ huyệt bắn vào trong)

Hà Kham cùng đến cửa nhà cùng một tiểu ca giao đồ ăn, y đội mũ bảo hiểm ôm đầy đồ trên tay, đứng cùng hắn trước cửa nhà... Anh shipper ngại ngùng cười cười, hỏi: "Anh là bạn bè của chủ nhà này hả? Nếu không anh nhận giùm tôi đi, đơn tiếp theo của tôi đang vội mất rồi." Hà Kham nhận lấy túi thức ăn từ shipper, y cảm ơn hắn một cái rồi rời đi, chỉ còn Hà Kham một người đứng đợi ở cửa, chờ Tống Liên ra mở cửa.

Cạch.

Tiếng cửa khóa kêu lên, Tống Liên mặc đồ ngủ đứng sau cửa, vừa ngước mắt lên liền thấy ông xã đứng ngay trước cửa, trong mắt đều là vui mừng, nhào tới ôm chầm Hà Kham, "Ông xã, sao lại nhanh thế! Không phải nói máy bay delay đến buổi tối, ban đêm mới về đến nhà sao?"

Tay trái Hà Kham cầm bịch đồ ăn, tay phải cầm cặp công văn, hôn lên mặt phải của cậu một cái. ''Vốn tưởng là delay rồi, kết quả vẫn bay được." Hà Kham lắc lắc bịch ra hiệu Tống Liên mang vào.

Thấy thế, Tống Liên liếc mắt, chế giễu nói: "Ông xã sao lại đạo đức giả như vậy, em chiều anh sinh ra tật xấu này rồi hả?" Nhưng vẫn ngoan ngoãn cầm bịch đồ đi vào phòng, thuận tiện đóng cửa lại.

Hà Kham cười khẽ, vẫn đứng ở cửa, không nhúc nhích.

Sau khoảng năm phút, cánh cửa lại mở ra.

Lần này Tống Liên vồ lấy hắn, Hà Kham ôm lấy cậu, hai chân Tống Liên kẹp chặt eo Hà Kham, tay ôm lấy ông xã nhà mình bắt đầu hôn hắn. Hà Kham đỡ mông Tống Liên bằng một tay, tay kia đóng cửa lại ôm người đi vào trong. Hắn đổi giày ở cửa, ném chiếc cặp của mình lên ghế sofa da mềm đi vào phòng ăn.

Hai chân Tống Liên kẹp eo Hà Kham cố siết chặt người hắn, hai tay áp vào mặt hắn nhéo tai, Hà Kham vẫn tốt tính cười cười. Tống Liên cực kì vui mừng khi thấy hắn trở về, cứ hôn lên mặt hắn mãi.

Đến phòng ăn, bịch đồ ăn đã được Tống Liên bày ra xếp lên bàn rồi, bát đũa cũng đã lấy ra. Hà Kham đặt Tống Liên xuống ghế, mình ngồi ở bên cạnh. Bát đũa lần lượt bày trước mặt hai người, trên bàn bày biện đủ đồ ăn nóng hổi.

"Ông xã về đến nhà là có đồ ăn nóng hổi để ăn, có vui không anh?". Tống Liên gắp một miếng thịt gà cho Hà Kham, nghiêng đầu nhìn Hà Kham hỏi hắn.

"Vui." Hà Kham trả lời, hai mắt chăm chú nhìn Tống Liên, phong mang trong mắt tràn đầy thâm tình: "Nhìn thấy em càng vui vẻ hơn."

Đáp án hoàn mỹ làm Tống Liên thỏa mãn đến híp mắt lại, gắp cho Hà Kham thêm mấy món nữa.

Hai người bọn họ yêu đương từ hồi cấp 3 đến giờ, năm nay cũng 25 tuổi rồi. Bố Tống Liên là một ca sĩ người Ý, mẹ thì là họa sĩ có chút danh tiếng người Hoa. Bố mẹ cực kì ân ái, chỉ có mỗi cậu là con trai độc nhất, vừa yêu thương vừa chiều chuộng. Có lẽ là được nuôi dưỡng bởi gia đình nghệ thuật, từ nhỏ cậu đã hơi đa cảm so với những người khác, lại được nuông chiều nhiều năm, muốn sao được trăng, kiêu ngạo mà lại yếu ớt. Từ nhỏ đã nhìn quen bố mẹ ân ái, trưởng thành lại gặp được Hà Kham cũng có thói quen sủng cậu, bởi vậy dưỡng thành cái tiểu tác tinh* này. Mỗi ngày đều phải có nụ hôn sáng tốt lành, tối lại có nụ hôn chúc ngủ ngon. Thiếu cái nào là đã cảm thấy Hà Kham không yêu cậu rồi, muốn khóc, thế nhưng Hà Kham lại đau lòng cậu rơi nước mắt, sao mà cam lòng để cậu khóc chứ.

*tác tinh: đại khái là bị chiều sinh hư, cố ý gây rối, hay khóc lóc (mình cũng ko rõ lắm, bạn nào biết nói mình với :)))

Mà bố mẹ Hà Kham lại làm kinh doanh, quanh năm bận rộn, từ tiểu học đã học một trường nội trú, từ nhỏ đã độc lập. Điều khao khát nhất của hắn là khi về nhà sẽ có một người để đèn lại cho hắn, người yêu có thể nấu một bàn đồ ăn nóng hổi chờ hắn, Sau này gặp được Tống Liên, để cho cậu nhóc này nấu cơm là không trông chờ được gì rồi, thế nên Tống Liên sẽ gọi đồ ăn giao đến.

Mỗi khi Hà Kham về nhà, Tống Liên sẽ tính toán tốt thời gian đặt đồ ăn lên bàn, xem như là sinh hoạt tình thú của hai người. Hôm nay vì Hà Kham nói buổi đêm mới về đến nhà nên cậu đã để Hà Kham gặp luôn shipper đang giao hàng luôn rồi.

Hai người ăn một bữa cơm tình ý ngọt ngào, em gắp cho anh, anh gắp cho em.

Hà Kham tự giác thu dọn bàn ăn, Tống Liên nằm trên ghế sa lon bật TV lên. Chương trình giải trí trên TV cực kì náo nhiệt làm cho căn nhà có thêm sinh khí. Tống Liên nghiêng đầu qua nhìn ông xã mặc áo sơ mi quần tây dọn dẹp bàn ăn, cảm thấy đẹp trai cực kì, cậu cầm điện thoại chụp mấy tấm hình, càng xem càng thỏa mãn. Ông xã tốt như vậy, không uổng phí năm đó cậu nhìn trúng, nhanh chóng ra tay tóm gọn.

Hà Kham dọn dẹp xong rồi đến chỗ Tống Liên, Tống Liên vỗ vỗ ghế ra hiệu Hà Kham ngồi bên cạnh mình. Hà Kham ngồi xuống ôm cậu, Tống Liên nhu thuận thay đổi tư thế nằm vào ngực của chồng, hai người ngồi một chỗ xem chương trình, thật sự ấm áp.

Chỉ là Hà Kham không thích chương trình giải trí. Tống Liên thích nên hắn ngồi xem cùng thôi, xem một lúc lại thấy nhàm chán, Hà Kham bắt đầu sờ bà xã của mình. Hai người vừa cơm nước xong xuôi, bụng Tống Liên phồng lên, vừa mềm mại vừa thoải mái. Hà Kham sờ soạng hai cái, trêu đùa: "Bà xã, bụng em phồng lên này, không phải là mang thai chứ?"

Tuy Tống Liên là người song tính nhưng hằng năm cậu đều kiểm tra cơ thể, tỉ lệ mang thai cực thấp. Cậu chỉ cảm thấy những lời này của Hà Kham là đang chê câu mập, Tống Liên bỏ tay Hà Kham sang một bên, sờ bụng của mình. Mềm mềm sờ rất thích a. Cậu nghĩ như vậy, bỗng nhiên bừng tỉnh, như thế này không phải là béo lên sao?

Tống Liên ngồi xổm trên ghế salon, dùng tay vỗ vỗ khuôn mặt anh tuấn của Hà Kham, hỏi: "Có phải em béo lên rồi không?"

Hà Kham nhìn cậu từ trên xuống dưới, eo nhỏ mông lớn, mập ở đâu ra?

"Không có, nhìn em gầy mà. Cục cưng đã bao giờ béo lên đâu?"

Hà Kham chưa bao giờ lừa gạt cậu, Tống Liên nghe Hà Kham nói như vậy tâm tình khẩn trương cuối cùng cũng hạ xuống, mặt mày trắng bệch: "Thế sao anh còn nói em đang mang thai, em còn tưởng là mập lên đó."

"Anh sai rồi, em vĩnh viễn đều xinh đẹp mà." Hà Kham thuận thế kéo Tống Liên vào ngực mình, bàn tay ven theo cái lưng đi xuống sờ bên bờ mông, tay nhéo nhéo thịt mềm của cái mông bự.

"Cục cưng ở đâu cũng gầy, chỉ có cái mông là có thịt thôi. Ông xã thích mông em nhất."

Lần này Hà Kham đi công tác bốn ngày, Tống Liên là người song tính nên du͙© vọиɠ rất cao. Mỗi lần ân ái qua video cũng có thể đạt tới khoái hoạt nhưng không bằng người thật thịt thật, cậu đã sớm muốn ©ôи ŧɧịt̠ lớn của ông xã rồi.

Tống Liên chủ động hôn Hà Kham, cạy mở hàm răng đem cái lưỡi vói vào chơi đùa. Hai người môi lưỡi quấn giao, trao đổi nước bọt, nhiệt độ cơ thể theo tìиɧ ɖu͙© tăng cao. Hai người nhiệt liệt ôm hôn lấy nhau, Tống Liên bại trận, xong một nụ hôn thì thở hổn hển, hai má đỏ bừng, thoạt nhìn cực kì ngọt ngào ngon mắt.

"Ông xã, muốn anh liếʍ bướm da^ʍ cho em."

Hà Kham nào có không đáp ứng, đặt Tống Liên lên ghế salon, cởi hết quần ngủ của cậu ra, hai cái đùi trắng nõn tách ra, lỗ thịt hồng nhạt nằm ở đó như chờ đợi người khác đến thăm. Hà Kham quỳ lên sàn nhà, chui đầu vào giữa hai chân Tống Liên, hôn lên thịt hoa đang đói khát kia. Đầu lưỡi lưu luyến trong lỗ thịt, tùy ý liếʍ láp l*и da^ʍ, nước miếng làm cái l*и nứиɠ ướt đẫm. Hà Kham ngậm lấy hai mép l*и, kɧoáı ©ảʍ từ hạ thân truyền lên đầu, Tống Liên bị đùa bỡn sảng khoái cực kì, bức thiết muốn cái lưỡi của Hà Kham tiến vào âʍ đa͙σ, vì vậy đặt hai tay lên đầu hắn, "A...Sướиɠ quá... Ông xã, ông xã bú l*и em sướиɠ quá... A ư ư ư... Liếʍ mạnh một chút đi anh..."

Tiếng rêи ɾỉ của người yêu làm Hà Kham hứng lên, tìm hộŧ ɭε giấu dưới mép bướm, cẩn thận đùa bỡn nó trong miệng, đầu lưỡi không ngừng ấn cái hộŧ ɭε mềm mềm kia, thậm chí còn dùng hàm răng cắn nhẹ. Tống Liên được hầu hạ thoải mái muốn chết, không tự giác kẹp lại đầu Hà Kham, chủ động đưa cái l*и nứиɠ lên mồm của hắn, thịt l*и trong âʍ đa͙σ bị chơi đến đỏ như lửa. Tống Liên bị bú điên cuồng thở dốc, nói không thành lời, nước da^ʍ trong âʍ đa͙σ động tình ngày càng nhiều, chảy ra khỏi lỗ l*и. Hà Kham đều nuốt hết nước da^ʍ ngọt ngào của vợ mình.

Hắn vạch thịt l*и Tống Liên ra, đâm đầu lưỡi vào bên trong lỗ l*и vừa ướt vừa nóng. Cái lưỡi bắt chước ©ôи ŧɧịt̠ bự giao hợp đút vào l*и, thịt l*и bị cái lưỡi liếʍ đếm co rút liên tục, nước da^ʍ từng dòng từng dòng chảy ra, phần lớn đều bị Hà Kham nuốt hết, phần còn lại chảy ra làm ướt đẫm l*и nứиɠ, cực kì dâʍ đãиɠ dụ hoặc.

Tống Liên bị lưỡi ông xã ȶᏂασ l*и, kɧoáı ©ảʍ toàn thân là cậu đỏ cả mặt, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ cũng cương lên. Hà Kham dùng lưỡi chơi cái l*и nứиɠ mấy chục cái, rốt cuộc nhịn không được, bỏ lưỡi ra thay thế ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắc đã lâu ȶᏂασ vào. Côи ŧɧịt̠ của Hà Kham cực kì thô to cứng cáp, qυყ đầυ hơi cong như một cái móc nhỏ. Côи ŧɧịt̠ bự nóng hổi nhét hết vào cái l*и da^ʍ, miệng l*и bị ȶᏂασ tới mức trắng bệch. Hà Kham thẳng lưng ȶᏂασ như tên bắn, hai hòn dái cũng lắc lư đập vào giữa hai chân Tống Liên làm hai cái đùi trắng nõn kiều nộn đỏ rực.

''A... Sướиɠ quá ông xã ơi... Oh oh... A a chồng sắp ȶᏂασ chết em rồi...oh sâu quá... Ông xã, sâu quá... a nhẹ chút ..."

Tống Liên bị Hà Kham đè lên ghế ȶᏂασ, cậu mềm nhũn cả người, để mặc cho hà Kham thao túng mà chỉ có thể rêи ɾỉ liên tục. Hà Kham đói bụng đã lâu, ©ôи ŧɧịt̠ bự tiến vào l*и da^ʍ như sét đánh lôi đình, rất nhanh đυ. cái l*и đến bắn nước tung tóe. Tống Liên vừa khóc vừa cầu xin, bị ȶᏂασ đến hai con mắt đỏ bừng, thoạt nhìn cực kì đáng thương. Hà Kham thấy cậu khóc trong lòng đau xót, tốc độ ȶᏂασ chậm lại đổi thành chín nông một sâu. Hắn hôn lên khóe mắt của Tống Liên, liếʍ hết nước mắt của cậu rồi lại dỗ dành: "Ngoan, ông xã làm nhẹ nhé, cục cưng đừng khóc..."

Sau vài phút bị ȶᏂασ như vậy, Tống Liên dần dần dừng khóc thút thít, khôi phục bình tĩnh ôm lấy cổ Hà Kham, lại hôn lên hầu kết của hắn. Hai người vận động hồi lâu, cả người toát hết mồ hôi, cái hầu kết kia cũng ướt đẫm mồ hôi. Tống Liên vừa nhẹ nhàng liếʍ một phát vào hầu kết, Hà Kham như vừa bị kích hoạt thú tính, hai mắt đều đỏ, ©ôи ŧɧịt̠ lớn dưới thân một phát ȶᏂασ vào toàn bộ l*и da^ʍ, chặn cứng cái l*и non, Tống Liên hai mắt đỏ hồng giễu cợt ông xã nhà mình: "Ông xã thế nào vẫn nhạy cảm như thế, hai mắt đỏ như con thỏ ấy."

Cậu nói lời này mà cũng không xấu hổ, chính mình khóc đến mắt sưng mà còn nói người ta. Hà Kham cười cười, lại hôn lên miệng cậu, trầm giọng nói: "Vậy em là thỏ cái của ông xã rồi."

Vì vậy, hắn ôm hai chân đang co giật của Tống Liên mà điên cuồng nhấp vào. Tống Liên bị biến đổi của hắn làm giật mình, ôm chặt Hà Kham, ©ôи ŧɧịt̠ bự thô to dữ tợn điên cuồng ȶᏂασ vào lỗ l*и da^ʍ dật. Hà Kham nâng mông Tống Liên lên, mỗi một lần ȶᏂασ vào là sẽ dùng sức bóp chặt, để cho cái dươиɠ ѵậŧ đầy gân xanh kia có thể chọc vào chỗ sâu nhất mang đến kɧoáı ©ảʍ cao nhất. Sung sướиɠ như dời sông lấp biển gần một giờ đồng hồ, Hà Kham cắm hết đát ©ôи ŧɧịt̠ thô to vào l*и Tống Liên, qυყ đầυ đâm trúng miệng tử ©υиɠ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn mạnh vào nó. Hai tay Tống Liên gắt gao nắm bả vai hà Kham, toàn thân co giật đạt cao triều, nước da^ʍ bên trong thịt l*и bắn mạnh cọ rữa lỗ tiểu của Hà Kham, con chim nhỏ cũng bắn ra bạch dịch nóng hổi. Hà Kham ôm Tống Liên, thân thể hai người như gắn liền một chỗ, chỗ giao hợp thì lầy lội, hắn không ngừng hôn hít cái trán, mặt mày, đôi má, bờ môi của Tống Liên.

Ái ý đầy phòng.