Editor: Rina_chanzTruyện chỉ được đăng tải tại truyenhdt.com rina_chanzTháng 9 khai giảng, hai người đã lên năm thứ hai trung học. Thành tích của Hà Kham rất tốt, Tống Liên rõ ràng kém hơn hắn, thành tích chỉ trung bình thôi. Đều học cùng một ban nhưng không thể thi vào cùng trường với Hà Kham được.
Tống Liên thì không để ý cái này, thậm chí nói với Hà Kham là: "Đến lúc đó em tùy tiện tìm một trường gần trường anh là được."
Tống Liên không có theo đuổi gì trong cuộc sống này. Những người bình thường phải phấn đấu mấy chục năm để sống thoải mái hoặc thực hiện ước mơ của họ, nhưng Tống Liên không có khát vọng. Tài sản gia đình để lại cho cậu có thể để cậu sinh hoạt dư dả cả đời rồi.
Trường học của bọn họ có chế độ ký túc xá hai người. Tất nhiên là Tống Liên và Hà Kham sống cùng nhau rồi. Ban ngày đi học hai người khắc chế rất nhiều, buổi tối trở lại ký túc xá thì lại không giống lúc trước, dáng vẻ ngọt ngào thân mật, ai nhìn đều cảm thấy ngọt ngấy cả ra.
Kể từ lần quan hệ đầu tiên Tống Liên cứ như bị nghiện, thỉnh thoảng quấn quít lấy Hà Kham muốn làm, ngược lại không hứng thú với việc học, thế là điểm số giảm xuống rất nhiều. Hà Kham dỗ cậu thật lâu để cho cậu học thì cậu lại không muốn. Trong lòng Hà Kham khó chịu, hắn đương nhiên hi vọng Tiểu Liên có thể thi cùng vào một trường đại học với hắn, tốt nhất là cùng chuyên ngành luôn. Như thế thì hắn có thể hoàn toàn chăm sóc cho Tống Liên rồi.
Mắt nhìn thấy hứng thú đối với học tập của Tống Liên ngày càng hạ thấp. Rơi vào đường cùng Hà Kham chỉ có thể hứa hẹn nếu thứ hạng điểm thi hàng tháng của Tống Liên có thể duy trì trước 20 thì Hà Kham mới có thể chạm cậu. Nếu tiến bộ nhiều hơn nữa thì Hà Kham còn có thể thỏa mãn một tâm nguyện của cậu.
Thế là giờ đây, thứ hạng hàng tháng của Tống Liên là 19, so sánh với lần trước đã tăng 6 hạng.
Buổi tối tự học vừa mới công bố thành tích xong, Tống Liên tươi cười toe toét. Cậu và Hà Kham ngồi cùng bàn. Trong lúc phòng học đông đủ học sinh đang phân tích đề thi giải sai, Tống Liên nắm lấy tay Hà Kham, ngón tay nhẹ nhàng cào cào hai cái, ý tứ ám chỉ hàm xúc mười phần.
Sau khi kết thúc buổi tự học, Tống Liên vội vội vàng vàng kéo Hà Kham chạy về phía ký túc xá.
Lầu ký túc xá có thang máy, nhưng mà thời điểm tan học giờ tự học buổi tối rất đông. Hai người ở lầu 3, bình thường đều đi thang bộ. Lúc này bọn họ chạy vội đến nên không có mấy người, Tống Liên tự nhiên mà nắm tay Hà Kham, bước chân cũng chậm lại.
"Thế nào, giờ không có nôn nóng nữa hả?" Hà Kham cao hơn Tống Liên một chút, hắn hạ mắt nhìn xuống Tống Liên đang vui vẻ.
Tống Liên đã không còn là gà con ngây thơ bị trêu chọc một chút là đỏ bừng cả mặt rồi. Bây giờ cậu cười tươi với bạn trai suất khi, tay nắm chặt một chút, mặt không chút dị động nói: "Chẳng lẽ anh không muốn sao? Không muốn mà còn mua nhiều mấy thứ đồ trên mạng vậy? Anh tưởng em không biết sao?"
Hà Kham xấu hổ: "Nhưng mấy thứ kia đều mua cho em mà, không phải anh..."
Tống Liên buông tay Hà Kham, bước thêm một bậc thang để cho mnhf cao hơn Hà Kham. Sau đó cho tay lên vai Hà Kham cúi đầu hôn hắn. Môi cùng môi tiếp xúc thân mật, hai người cực kì gần nhau. Hà Kham nhìn thấy rõ ràng hàng lông mi của Tống Liên, lông mi cong lên như cánh quạt thổi qua từng đợt gió xuân lãng mạn qua trái tim hoang dã của Hà Kham. Hà Kham bất giác ngưng hô hấp, há miệng ra tiếp nhận đầu lưỡi Tống Liên. Hai cái lưỡi trêu đùa nhau, bọn họ ôm hôn, chóp mũi tiếp xúc.
"Thang bộ cũng có camera giám sát đó."
Vừa hôn xong, Hà Kham ghé vào tai Tống Liên nói nhỏ.
Tống Liên cười nhẹ, duỗi ra đầu lưỡi liếʍ chính mình răng mèo. Mắt sáng như là ẩn chứa một ngôi sao trên trời, trong đồng tử lấp lánh phản chiếu hình ảnh Hà Kham. Con lai mỹ mạo biểu lộ nụ cười gian manh như một tiểu hồ ly trộm gà. Tay khoác tay Hà Kham, tay kia chỉ vào camera không có sáng trong góc.
"Hư từ đầu tuần rồi. Dì bảo người của công ty bảo hành mãi không có đến, chuẩn bị nói cho lãnh đạo trường họ nói chuyện với bọn họ."
Hai người thân cao chân dài, đi lên lầu ba cũng có mất cài phút. Vào trong ký túc xá, Tống Liên khóa cửa lại, lôi Hà Kham đang ở một bên đi vào phòng tắm.
Phòng tắm ở trường không có lớn như trong nhà nhưng cũng không tính là nhỏ. Hai người đứng tắm vòi sen vẫn đủ xài. Hà Kham và Tống Liên trần như nhộng, đứng dưới vòi hoa sen mà kì cọ tắm rửa.
Tay Tống Liên đặt lên dươиɠ ѵậŧ bạn trai sờ soạng, liếʍ khóe miệng muốn khẩu giao cho Hà Kham. Nhưng cậu suy nghĩ vài giây rồi nhịn xuống, ghé bên tai Hà Kham nói một câu. Hà Kham hiếm khi đỏ mặt, không còn vẻ mặt trầm tĩnh nữa. Hắn muốn từ chối nhưng lại dưới vẻ mặt cầu xin của Tống Liên mà bại trận. Lề mề cả buổi mới thốt ra một chữ "được".
Hai người tắm rửa xong, Tống Liên khoác một cái khăn tắm trên eo liền đi ra ngoài. Cậu vào phòng ngủ lấy một bộ đồ thủy thủ cùng với một đôi tất chân màu đen đi ra.
Thứ này vốn là Hà Kham mua cho Tống Liên, lúc này lại dùng lên người mình. Nhưng cũng may thân hình hai người cũng xấp xỉ nhau, Hà Kham cũng có thể mặc. Trước mặt Tống Liên Hà Kham bắt đầu mặc vào bộ đồng phục thủy thủ kia, sau đó lại đeo đôi tất màu đen. Đôi tất màu đen dần dần kéo hết lên che đi đôi chân của hắn cho đến cây côn ŧᏂịŧ màu đỏ.
Tống Liên nói không được mặc đồ lót.
Hà Kham đồng ý.
Tống Liên vẫn khoác mỗi cái khăn tắm, dù sao cũng sẽ cởi ra thôi. Cậu căn bản không nghĩ sẽ mặc quần áo. Ký túc xá của họ có một phòng khách nhỏ và một cái ghế sofa nữa. Cậu đẩy Hà Kham xuống ghế sofa rồi hôn hắn. Hai người liếʍ cánh môi đối phương, trao đổi nước bọt trong miệng, tiếng nước lép nhép vang lên, đó là một nụ hôn sâu triền miên.
Ngón tay Tống Liên linh hoạt tháo dây của bộ đồ thủy thủ rồi tiện tay ném xuống đất. Áo được mở ra, da thịt bên trong lộ ra trong không khí. Tống Liên nhéo lỗ tai Hà Kham, nói: "Ông xã. không được nhúc nhích."
Đây là lần đầu tiên Hà Kham nghe thấy Tống Liên gọi mình là ông xã. Bình thường Tống Liên đều gọi tên hắn, âm thanh này thật là ngọt ngào mà. Hà Kham chỉ cảm thấy một dòng điện lướt qua toàn thân, tê dại cả người. Hạ thân dươиɠ ѵậŧ chống lên Tống Liên cũng lớn thêm một vòng.
"Ừ." Hà Kham đáp lại.
Đã không còn áo chắn lấy cơ thể Hà Kham, Tống Liên một đường hôn xuống trước ngực Hà Kham. Núʍ ѵú màu nâu bị miệng Tống Liên ngậm chặt, hàm răng phối hợp với đầu lưỡi, nghiền kéo gặm lấy nó. Cậu cứ như hút sữa mà ra sức mυ"ŧ thỏa thích cái thịt vυ" kia.
Mặt Hà Kham đỏ ửng, tìиɧ ɖu͙© khiến hắn dần dần rêи ɾỉ. Côи ŧɧịt̠ lớn dưới thân ngẩng đầu lên, c̠ôи ŧɧịt̠ khổng lồ nóng bỏng chống lớp vải đen mà chạm đến người Tống Liên.
Tống Liên rất nhanh hiểu ý, quỳ trên mặt đất, vùi đầu vào giữa hai chân của Hà Kham. Cậu thè lưỡi đỏ tươi và liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ bự đã sẵn sàng phát động qua lớp vải. Côи ŧɧịt̠ lớn cứng rắn, gân xanh lượn quanh, lỗ tiểu không ngừng nhả ra nước da^ʍ. Tống Liên liên tục hôn hít thứ này, từ qυყ đầυ đến trứng dái đều bị cậu tỉ mỉ liếʍ hết. Côи ŧɧịt̠ bự cùng lớp vải đều bị nước miếng của cậu làm ướt.
Dươиɠ ѵậŧ phía dưới của Tống Liên cũng cương lên. Cậu lấy ©ôи ŧɧịt̠ lớn của bạn trai ra khỏi đôi vớ đen, rồi hơi nhón chân di chuyển vị trí đặt chim nhỏ cạnh chân Hà Kham cọ sát. Cậu ngước nhìn Hà Kham, nói: "Giẫm em."
Hai từ này cứ như sấm sét đánh nổ tung đầu Hà Kham. Một giây sau Tống Liên liền ngậm dươиɠ ѵậŧ Hà Kham. Cậu cố gắng phun ra nuốt vào ©ôи ŧɧịt̠ bự dữ tợn. Hà Kham cúi đầu chỉ có thể thấy đỉnh đầu Tống Liên, một tay hắn để trên ghế sofa, tay kia vuốt đầu Tống Liên.
Côи ŧɧịt̠ thô to bị khoang miệng ướŧ áŧ bao trùm. Dươиɠ ѵậŧ đút vào trong miệng cứ như đang ȶᏂασ l*и mà đong đưa nắc hông đυ. cái miệng nhỏ nhắn. Qυყ đầυ lớn thẳng tắp đâm vào thịt mềm nơi cổ họng. Tống Liên bị đâm khóe mắt rưng rưng, trong miệng kêu ô ô thoạt nhìn vô cùng đáng thương nhưng cái căn dươиɠ ѵậŧ kia lại càng nở to ra vài phần.
Hà Kham nắc cái mông, ©ôи ŧɧịt̠ lớn điên cuồng đút vào miệng Tống Liên. Dươиɠ ѵậŧ to và dài bịt kín miệng Tống Liên, quai hàm cũng phồng cả lên. Hai hòn bi cũng vung vẩy đập vào cằm Tống Liên. Hà Kham nhấc nhân giẫm nhẹ dươиɠ ѵậŧ Tống Liên. Bàn chân đeo đôi vớ đen giẫm lên cây thịt, lòng bàn chân nhẹ nhàng ép xuống qυყ đầυ chà chà cọ cọ. Tống Liên bị đùa bỡn như vậy, lỗ tinh nhanh chóng phụt phụt ra dịch nhờn màu trắng. Bú ©ôи ŧɧịt̠ một hồi toàn thân Tống Liên cũng run rẩy, lỗ thịt phía dưới cũng bắt đầu chảy nước, miệng bướm chảy xuống từng dòng nước da^ʍ. Lỗ l*и cứ khép lại rồi lại mở như một cái miệng nhỏ bị ȶᏂασ nát.
Hà Kham làm trong miệng Tống Liên đến hơn mười phút cuối cùng cũng đã đạt cao trào. Hắn nhịn không được bắn ra trong miệng Tống Liên. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng như lửa đốt bắn đầy một miệng Tống Liên. Tay Hà Kham cầm ©ôи ŧɧịt̠ kéo ra khỏi cái miệng ướŧ áŧ của cậu, tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ lỗ tiểu vẫn còn phun ra. Hắn cầm dươиɠ ѵậŧ đập tát lên mặt Tống Liên làm vương vãi tϊиɧ ŧяùиɠ lên mặt cậu.
Dư ôn cao trào làm người sung sướиɠ. Trên chân hắn nhất thời không chú ý lại giẫm mạnh lên căn côn ŧᏂịŧ kia, ngay sau đó cái qυყ đầυ bị đè ép xuống mặt sàn làm Tống Liên hô lên tiếng kêu rên. Một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ ngay lập tức phun ra dính lên tất đen của Hà Kham.
Vừa dâʍ đãиɠ vừa lẳиɠ ɭơ.
Tống Liên thở gấp co quắp nằm ngã xuống đất. Hà Kham lập tức ôm người nằm lên ghế sofa.
Thấy bộ Lừa pháo nhiều người thích quá nhỉ, chắc do thịt nhiều nhờ (✧ω✧).
Có bạn nào hóng bộ này không?Nhớ ấn sao và comment ủng hộ mình nhé