Chương 4: Dải lụa rực rỡ trói buộc

Thích sao? Bạc Đình đương nhiên là thích, thích đến độ muốn lột sạch cả người cô, kéo chân cô ra mà hung hăng làm! Bất quá không nên nóng nảy, đêm nay còn dài, hắn vẫn còn thời gian để từ từ nhấm nháp con mồi rơi vào bẫy.Thật đúng là yêu cô, cô vĩnh viễn không biết khi môi đỏ lẩm bẩm nói ra mấy chữa kia, thiếu chút nữa làm hắn phát điên.

Cởi bỏ chiếc váy xinh đẹp, hắn liền hôn cơ thể nàng từng li từng tí, ở da thịt trắng nõn mà dụng tâm lưu lại ấn kí, hắn đã đợi rất lâu, những việc này vốn chỉ dám tưởng tượng, bây giờ lại có thể thành hiện thực.

Có thể là chờ đợi quá lâu, hắn hiện tại vô cùng nhẫn nại hưởng thụ.

Trong tiệm có máy sưởi, cho nên Hoa Ly trần trụi cũng không thấy lạnh, ngược lại làn da lại trở nên nóng bỏng, hồng hào và đẫm mồ hôi khi hắn chạm vào, Một bàn tay thô ráp của anh không thể nắm trọn hết bầu ngực đầy đặn của cô. Bạc Đình chỉ nhẹ nhàng cắn một ngụm, ngực trơn mềm lập tức hiện lên dấu răng rõ ràng.

"A~" Hoa Ly kêu lên, nhịn không được mà ưỡn thẳng eo nhỏ cho hắn ăn.

Đúng là một cô gái ngoan, nhạy cảm y như những gì anh tưởng tượng.

"Chúng ta chơi một trò chơi đi."

Hắn nói xong liền ôm cô đi đến quầy, đặt cô lên trên mặt quầy, bên cạnh là giỏ hoa quả mà cô đem tới, Bạc Đình khom lưng nhặt chiếc ruy băng rơi dưới đất lên, nhìn ánh mắt Hoa Ly khó hiểu lại ngượng ngùng, hắn ôn nhu cười.

Những điều ấp ủ trong lòng bấy lâu nay giờ có thể thực hiện rồi.

Hết vòng này đến vòng khác, dải ruy băng đỏ làm cho bộ ngực trắng như tuyết trở nên đầy đủ và gợi cảm hơn, thịt mềm như đậu hủ có chút đỏ lên, hắn vẫn không dừng lại, liếʍ ướt đầṳ ѵú nàng, liền dùng dải lụa trói chặt hơn.

"Cố ý không mặc đồ lót để dụ dỗ tôi, thích tôi như vậy sao? Vậy có thích tôi chơi em như vậy không?"

Đôi tay Hoa Ly chống ở mặt quầy có chút phát run, đại khái là lần đầu tiên làm chuyện kí©h thí©ɧ như vậy, bị nụ cười tà khí của hắn làm cho cô có chút khẩn trương, bất quá vẫn là ngoan ngoãn gật đầu, tùy ý hắn làm, thậm chí còn có chút thoải mái mà rêи ɾỉ.

Thít chắt dải lụa thành sợi dây cổ, cô bị ôm xuống, chân trần đứng trên thảm, nhìn chiếc ruy băng dài, không biết hắn còn muốn làm gì.

"Em, em thích anh chơi em như vậy, em.... Có thể làm bạn gái anh sao?"

Mặc dù xấu hổ nhưng cô vẫn nhịn không được mà hỏi lại lần nữa, nhìn nam nhân cao lớn quỳ một chân, đem dải lụa rực rỡ dán trên bụng nhỏ, vỗ nhẹ mông làm cô tách ra hai chân, hai ngón tay hướng về địa phương mẫn cảm nhất của cô, đẩy ra môi âʍ ɦộ làm dải lụa luồn qua lên tới mông.

"Tất nhiên rồi."

Hắn lại đứng lên, thân hình cao lớn tràn ngập cảm giác áp bách cùng an toàn, dải lụa còn dư hắn luồn qua cổ cô, thắt lại thành nơ bướm xinh đẹp.

"Em thật đẹp."

Hắn vén mái tóc dài rối tung , búi lên như quả cầu giúp hắn dễ dàng hôn lên vành tai phấn nộn cùng cổ trắng hồng.

Hoa Ly cảm thấy có chút không thích hợp, kiểu trói này không hạn chế tự do nhưng chỉ cần cô cử động ngực một chút, dải ruy băng kéo vào môi âʍ ɦộ liền khiến cô phát ngứa, đặc biệt là độ cứng của những đoạn xoắn, càng làm cho âm đế cô chịu không nổi.

"Ứ~ có chút đau."

Đầṳ ѵú bị kéo khó chịu, cô đưa tay định nới lỏng dải băng nhưng Bạc Đình lại giữ cổ tay mảnh mai của cô lại, lần này tay cô đã bị trói.

"Nhất định phải chơi như vậy sao?" Cảm giác xấu hổ dâng trào, loại trói buộc này vậy mà lại mang đến kɧoáı ©ảʍ bị làm nhục, Hoa Ly trong ánh mắt thâm thúy của hắn mà kẹp chặt hai chân, càng thẹn hơn là dâʍ ŧᏂủy̠ vậy mà lại chảy ra.

Bạc Đình cười cười, cúi đầu hôn lên trán, ngón tay vân vê vành tai cô, dính toàn nước miếng của hắn, ôn nhu ưu nhã nói.

"Hoa huyệt dâʍ đãиɠ không phải càng thích chơi như vậy sao?