- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Tàng Kiều
- Chương 5
Tàng Kiều
Chương 5
Edit: Tịt
Thời tiết càng ngày càng lạnh, sau đông chí, thỉnh thoảng lại có mưa đá, nam nữ già trẻ trên đường chạy tới chạy lui vội vàng, đội mũ và đeo khăn thật dày, chỉ lộ ra hai ánh mắt, thì cũng là cúi đầu lãnh đạm nhìn mọi vật.
Thang Tiểu đứng trước gương tập đi tập lại nét mặt và nụ cười chuyên nghiệp cùng với ngữ điệu tốc độ nói chuyện, tốt nhất là kiểu lời nói mà khiến người nghe không có cách nào có thể từ chối được. Bởi vì gần đây có một khách hàng đã thực thằng thắn hỏi quan lý của cậu cậu có phải thực tập sinh không, mặt trẻ con thực là phiền toái.
Số lần Chu Cẩn Niên đến ngày càng nhiều, anh hiện tại gần như là không về lại căn hộ ở khu phố trung tâm, chỉ tối thứ 7 hàng tuần đều đưa Tô Thụy về nhà bố mẹ một lần, thỉnh thoảng đến chỗ Tô Thụy qua đêm, một tuần luôn có hai ba ngày cùng Thang Tiểu Mạt ăn cơm tối, nếu Thang Tiểu Mạt không phải làm thêm. Cậu đã bỏ việc gia sư, bởi vì tiền lương quá thấp, cậu gần đây đang làm phục vụ ở một nhà hàng lớn.
Ngoài ra phòng ngủ cũng sắp xếp một gian, phòng ngủ chính Thang Tiểu Mạt vẫn quyết định trả lại cho chủ nhân ban đầu của nó, hai người đều không nhắc lại chuyện lên giường, người với người một khi đã bước vào một loại trạng thái được gọi là thói quen, về việc trên giường, hiển nhiên là việc rất khó để mở miệng.
Hôm đông chí ở nhà cha mẹ ăn cơm, trên bàn cơm có một món đậu phụ bình thường, Chu Cẩn Niên gắp một miếng bỏ vào trong miệng, đột nhiên nhớ tới bộ dáng nghịch ngợm của Thang Tiểu Mạt, không nhịn được liền “phốc” một cái cười ra tiếng.
Ba người khác trên bàn cơm đều khó hiểu nhìn anh. Chu Cẩn Niên chỉ vào đồ ăn giải thích:” Cay.”
Cay mày cười cái gì? Bà Chu lườm anh một cái.
Tô Thụy chỉ yên lặng quan sát, trong lòng có chút dự cảm không tốt. Gần đây khi hai người ở cùng nhau Chu Cẩn Niên thường xuyên thất thần, có lúc sẽ đột nhiên cười ngây ngô.
Trên đường anh đưa cô về nhà, cô rốt cục mở miệng hỏi:” Cẩn Niên, anh có việc gì không?”
” Cái gì?” Chu Cẩn Niên mỉm cười nhìn cô.
Tô Thụy cuối cùng vẫn lựa chọn lắc đầu, đáp trả anh bằng một cái mỉm cười.
Chu Cẩn Niên đương nhiên biết Tô Thụy không phải đồ ngốc. Anh bắt đầu suy nghĩ bịa ra một cái cớ có vẻ tương đối khéo léo để chia tay, với điều kiện là cũng không làm tổn thương đến cô.
Thang Tiểu Mạt vốn không nghĩ vào thư phòng của Chu Cẩn Niên, cậu chỉ là đi ngang qua, đột nhiên bị trượt chân, vịn tay một chút vào cửa thư phòng, cửa liền tự mở. Vì thế cậu liền đi vào xem một chút, nhân tiện lấy từ trên giá sách xuống mấy quyển sách dạy người ta tại nơi làm việc giành được thành công.
Chu Cẩn Niên vào cửa, thấy Thang Tiểu Mạt làm tổ trên sô pha đọc sách, trước không để ý, đợi đến sau khi ăn cơm xong cùng xem ti vi, mới phát hiện những quyển sách này đều thật sự rất quen.
” Lấy ở đâu vậy?” Anh hỏi.
Thang Tiểu Mạt thành thật nói:”Lấy ở trong thư phòng anh đó, a, ngại quá vẫn chưa hỏi ý anh trước.”
Chu Cẩn Niên hơi nhíu mày, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh, nói:” Thang Thang, muốn xem sách thì cứ việc lấy, nhưng là không được động vào máy tính.”
” Tôi không động gì vào đồ của anh.” Thang Tiểu Mạt bỏ sách xuống, gấp gọn gàng, nói:” Tôi đi để lại.”
Chu Cẩn Niên không nói gì. Ngày hôm sau Thang Tiểu Mạt tan tầm, thấy trên bàn cơm để mấy chục quyển sách cậu đã từng thấy trên giá sách của Chu Cẩn Niên, tất cả đều là sách mới, thử đẩy lại cửa thư phòng, đã được khóa lại rồi. Mỗi người đều có một nơi riêng tư của mình, Thang Tiểu Mạt cảm thấy thực có lỗi động chạm đến nơi riêng tư của Chu Cẩn Niên.
Đếm trước Giáng sinh, Chu Cẩn Niên mang Tô Thụy đến nhà hàng xa hoa nhất của bản thị để ăn mừng Giáng sinh. Vừa khéo Thang Tiểu Mạt lại làm phục vụ ở nhà hàng đó, chuyện này họ chưa từng nói với nhau, trên thực tế việc trao đổi giữa bọn họ thực ít.
Không khi ngày lễ luôn luôn rất tốt, quản lí nhà hàng cũng dễ dãi hơn với các phục vụ, Thang Tiểu Mạt ở phòng bếp nghe đầu bếp kể một số truyện tiếu lâm ngày Giáng sinh, nhân tiện uống một chút rượu, đi bê đồ ăn mà mặt mũi đỏ bừng. Xa xa cậu liền nhận ra Chu Cẩn Niên, cũng đoán được cô gái xinh đẹp ngồi phía đối diện chính là bạn gái anh, quả nhiên là trai tài gái sắc. Cậu đi đến mỉm cười đặt đồ ăn lên bàn.
Chu Cẩn Niên là nghe thanh âm gọi “tiên sinh”, cảm thấy thực quen tai, ngẩng đầu nhìn thấy Thang Tiểu Mạt mặt đỏ ửng mỉm cười với anh, anh theo bản năng nuốt một ngụm nước miếng.
Kết quả là, sau khi ăn xong anh hủy bỏ tất cả hoạt động đưa Tô Thụy về nhà hơn nữa cự tuyệt lời mời qua đêm của cô, lái xe quay về nhà ăn, ở phía sau tìm được Thang Tiểu Mạt cùng với các nhân viên phục vụ khác chuyện trò vui vẻ, cười thực rực rỡ, dáng vẻ như có chút say.
” Thang Thang!” Anh gọi cậu.
Thang Tiểu Mạt nghiêng đầu nhìn anh, vẻ mặt kinh ngạc.
” Ai vậy?” Đồng nghiệp hỏi.
” Anh trai tớ.” Thang Tiểu Mạt cười tạm biệt họ, đi ra hỏi:” Sao lại rảnh mà đến đây? Bạn gái đâu?”
Chu Cẩn Niên nhìn chằm chằm mặt cậu, đưa tay sờ gáy cậu, vuốt nhẹ một đường trên vành tai, ngón cái cùng ngón trỏ xoa nắn vành tai cậu. Trong ánh mắt anh ẩn chưa du͙© vọиɠ, trong động tác rõ ràng chứa ám chỉ về ***, Thang Tiểu Mạt đột nhiên cảm thấy thực nóng.
Ngay khi đóng cửa xe, Chu Cẩn Niên liền đặt Thang Tiểu Mạt lên ghế, dùng nụ hôn mãnh liệt che lấp khoang miệng của cậu, lưỡi cuốn lấy nhau.Thân thể Thang Tiểu Mạt không kiềm chế được mà run rẩy, cả người cậu nóng rực, Chu Cẩn Niên trực tiếp cởϊ qυầи áo cậu, bàn tay ấm áp linh hoạt tiến vào quần con, cầm lấy phân thân đã cương cứng của cậu.
Thang Tiểu Mạt thở dốc rêи ɾỉ một tiếng, muốn giãy dụa, nhưng không dùng được bao nhiêu sức, hai tay cậu luồn vào trong áo Chu Cẩn Niên, sờ xoạng theo đường cột sống, tiết tấu xoa nắn phân thân của Chu Cẩn Niên càng ngày càng nhanh, tiếp nhận kí©h thí©ɧ quá mãnh liệt khiến cho móng tay cậu đâm thật sâu vào da anh, những tiếng rêи ɾỉ bị Chu Cẩn Niên nuốt hết vào trong cổ họng, cậu dường như mang theo cả tiếng khóc mà bắn ra.
Chu Cẩn Niên thả môi cậu ra, hôn nhẹ nhàng lướt qua mí mắt cậu, chóp mũi, cằm, trán kề trán, hơi thở hỗn loạn kích động hòa vào nhau.
” Thực xin lỗi bảo bối.” Chu Cẩn Niên cúi đầu nhẹ nhàng nói xin lỗi, ngón tay dính đầy ** dịu dàng đưa tới trước động khẩu cậu nhẹ nhàng ấn vào, tham nhập không sâu, rồi sau đó rút ra, lại nhanh chóng đâm vào, bắt chước y hệt hành động mà tiếp theo đây anh sẽ làm.
Thang Tiểu Mạt lại chóng mặt rồi. Thời khắc này cậu biết chắc rằng sẽ bị chiếm tiện nghi, ngay lập tức ngón tay tiến vào thân thể cảm giác không khó chịu như cậu nghĩ, cậu được ôm trong lòng ngực ấm áp, được một thân thể vững chắc ôm lấy, cậu cảm thấy thật an tâm.
Không có phản kháng gì, trước khi phân thân của Chu Cẩn Niên tiến vào thân thể của cậu. Vật kia so với ngón tay, thật sự là rất lớn, nó từng chút từng chút một tiến vào, cảm giác chương chướng đau đớn khiến Thang Tiểu Mạt theo đó mà dần tỉnh táo, cậu mở mắt nhìn thẳng Chu Cẩn Niên, trán Chu Cẩn Niên lấm tấm mồ hôi, trong đôi mắt nồng nhiệt và thâm tình nhìn thấy sự hoang mang hốt hoảng của Thang Tiểu Mạt, cúi đầu che lại bờ môi cậu, eo dùng thêm lực, cả hạ bộ chôn vào bên trong. Sự thúc đẩy mạnh mẽ này thậm chí khiến Thang Tiểu Mạt không thể hét thành tiếng, theo phản xạ thẳng lưng, hậu môn co lại, Chu Cẩn Niên thoát ra tiếng rên.
” Đừng, Thang Thang đừng, thả lỏng, ngoan……” Anh liếʍ lỗ tai cậu, thì thầm trấn an, một tay dịu dàng xoa nắn ve vuốt phân thân cậu, chậm rãi chờ cậu thích ứng.
Thang Tiểu Mạt thở hổn hển, dùng sức ôm lấy cổ Chu Cẩn Niên, vô ý thức nhìn trần ô tô, đây là lần đầu tiên tỉnh táo trải qua quá trình xâm nhập, cái đồ vật kia kiên định tiến vào, cũng không quá đau đớn, nhưng lại ẩn chứa một nguy hiểm khác, nó yên tĩnh một lát chẳng qua là vì hưởng thụ sung sướиɠ hơn trong lúc nữa. Cậu chuyển động cơ thể, muốn cảm giác với tồn tại của nó không quá mãnh liệt như thế, nhưng cậu không ngờ làm như vậy sẽ chỉ làm Chu Cẩn Niên khó kiềm chế được,
đôi mắt tràn ngập du͙© vọиɠ.
Ý nghĩ bình tĩnh
của Chu Cẩn Niên đến lúc này hoàn toàn biến mất, anh giống như một chàng thanh niên mới lớn khuất phục trong du͙© vọиɠ, điên cuồng luật động trong cơ thể cậu, trong đầu chỉ có ý nghĩ chiếm hữu cùng hưởng thụ, thầm nghĩ muốn càng nhiều càng nhiều……
Sự điên cuồng cùng sung sướиɠ càng ngày càng tăng trong cơ thể khiến Thang Tiểu Mạt nghĩ rằng mình đang bị đánh bay ra khỏi trái đất, sắc màu trước mắt sặc sỡ, giống như cầu vồng. Cuối cùng cầu vòng bắn ra ánh sáng mãnh liệt chói mắt, cậu nhắm mắt lại, chậm rãi trở lại trên đám mây.
Lần quan hệ này, làm cho Chu Cẩn Niên trong một thời gian dài, ngồi trên xe hay bước vào xe đều cảm giác ngửi thấy mùi hương cỏ xanh trên người Thang Tiểu Mạt, nghĩ nhiều thêm chút nữa sẽ tiến vào trạng thái cương cứng. Lần đó quả là lần hưởng thụ tuyệt vời, một bữa tiệc lớn. Đây là đánh giá của anh.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Tàng Kiều
- Chương 5