- 🏠 Home
- Linh Dị
- Phiêu Lưu
- [Đạo Mộ Bút Ký] Tàng Hải Hoa
- Chương 46: Quan tài lộn ngược
[Đạo Mộ Bút Ký] Tàng Hải Hoa
Chương 46: Quan tài lộn ngược
Chương 45: Quan tài lộn ngược
Editor: An Nhiên
Beta: Tiêu
Ngôi mộ này như thể bị quỷ lật lại, đỉnh mộ ở dưới, đáy lên trên. Tiểu Ca nhớ tới lúc khi họ cậy phiến đá tảng, bỗng nhiên ngộ ra tại sao kết cấu kì quái này lại được sử dụng. Nói chung, những ngôi mộ nhà Hán bọn họ từng thấy đều dùng đá lát làm đáy, sau lớp đá lát là gạch xanh, bây giờ thì hoàn toàn ngược lại, nguyên nhân là bởi chỗ bọn họ đào được căn bản không phải đỉnh mà là đáy mộ.
Tiểu Ca đi tới chỗ ngôi mộ đảo chiều, giơ ngọn lửa nhìn hướng lên trên, phát hiện có một cỗ quan tài dán trên đỉnh mộ.
Đạo động tiếp tục được mở rộng, sau khi bốn người kia đi xuống, ai cũng lấy làm lạ, cảm thấy rằng đã gặp được mộ thất kì lạ nhất thế giới. Một người trong nhóm hỏi: "Có phải vì động đất nên toàn bộ ngôi mộ lật ngược lại hướng lên trời, trở thành như thế?"
Trương Hải Khách chỉ lắc đầu, chỉ vào quan tài kia nói: "Nếu như vậy, quan tài này cũng không thể dính ở mặt trên, nó khẳng định sẽ vì bị lộn ngược mà nứt vỡ ra ở trần phòng. Hơn nữa, nếu thực sự động đất mạnh như vậy cũng không có khả năng thay đổi toàn bộ ngôi mộ, huyệt mộ đều là kết cấu rời rạc, dựa vào trọng lực, áp lực chắc chắn, một khi có lực đủ để đối kháng, huyệt mộ nặng như vậy, đỉnh mộ chắc chắn sẽ vỡ nát ra thành một đống ngói vụn."
Người kia lại hỏi: "Vậy đây là chuyện gì? Chẳng lẽ là cố ý?"
Trương Hải Khách gật đầu. Trương gia đã đào tạo họ như thế nào ứng phó với các tình huống chưa từng biết, toàn bộ vật bồi táng đều bị đảo chiều lêи đỉиɦ mộ, toàn bộ ngôi mộ cùng đảo lộn, tạo thành cục diện như hiện tại, việc này chắc chắc có nguyên nhân bất khả kháng. Hắn cảm thấy nguyên nhân này có quan hệ đến phong thủy. Người bên cạnh nói: "Rất kì lạ, tôi chỉ nghe nói có táng thẳng đứng, táng ngang, cũng đã nghe nói "táng nằm sấp", nhưng "táng nằm sấp" cũng chỉ là đem thi thể đặt nằm úp trong quan tài. Tôi chưa từng thấy qua xây toàn bộ ngôi mộ như này."
Trương Hải Khách nghĩ thầm, rốt cuộc là dạng phong thủy gì mà cần phải làm vậy? Đây chẳng lẽ là thứ hắn đã trông thấy trong sách cổ, đặt quan tài ở một nơi có thể thay đổi phong thủy vận mệnh? Những người khác nhìn hắn lẩm bẩm: "Cậu bình thường có rất nhiều mưu kế, sách đọc cũng không ít. Cậu hoàn toàn không có chút manh mối nào sao?"
Trương Hải Khách nói: "Chúng ta nói một cái âm trạch (ngôi mộ) tốt khi mục đích hàng đầu là phải hấp thụ được linh khí đất trời. Nhưng trên trời, dưới mặt đất hay trong lòng đất cũng không có điểm gì khác biệt, linh khí đất trời vẫn có thể xuyên qua toàn bộ, nó bất kể là xuyên qua chính diện hay ngược lại cũng đều giống nhau. Tuy nhiên cổ mộ này lại được bài trí như vậy, chứng tỏ rằng nó lấy trời làm đất, lấy đất làm trời."
Một người khác nói: "Tôi chả hiểu, ý cậu nói đây là mộ của Tổng đà chủ thiên địa hội Trần Cận Nam chắc?"
Trương Hải Khách liền đánh người đó một bạt tai: "Tổ sư gia từng nói, vào những lúc thế này không được bỡn cợt. Nếu cậu không thành tâm đối đãi với cổ mộ này, nó cũng tất không đối đãi nghiêm túc với cậu đâu."
Người kia nói: "Nó không thực tâm đối đãi mới được thế này. Nếu nó mà thực tâm, con mẹ nó tôi chắc lại càng gặp khó khăn hơn."
Trương Hải Khách nói: "Tôi từng thấy trong một bộ sách cổ ghi lại chuyện tương tự, tổng thể hình dạng thế núi của vùng này là hướng dài trong lòng đất, không phải hướng lớn lên trời. Thầy phong thủy có lẽ vì thuận theo hướng núi non cho nên không thể không thiết kế cổ mộ theo kiểu này."
Những người khác nghe xong cảm thấy dường như cũng có lý. Lúc này Tiểu Ca mới lên tiếng: "Nói như vậy, còn có vài điểm nghi vấn. Núi non đều là đỉnh nhọn, đỉnh nhọn hướng trời, đáy hướng đất. Cho dù có là núi ngầm cũng đều như thế, bởi vì thế núi nặng trĩu mà chìm xuống, hoặc do tác động của sụt lún. Nếu gần đây có núi ngầm, đúng kiểu lấy đất làm trời, trời làm đất như vậy, thì đoạn núi đó cũng nặn ở một nơi rất sâu, dựa theo lẽ thường, cổ mộ cũng phải đi theo xuống."
Liên quan đến tình huống của cổ mộ này đã thập phần quỷ dị, Trương Hải Khách liền thầm tính toán trong đầu. Quả thật, điểm đầu tiên có thể chắc chắn chính là cổ mộ ở thời điểm xây dựng ban đầu, toàn bộ chân núi là đá nhô ra khỏi mặt đất, mà đám đá nhô khỏi mặt đất này rất dễ dàng bị cho là một mỏm núi đá ngầm phát triển trong lòng đất dưới chân núi, nó tựa như răng của con người, khảm sâu vào lòng đất. Nếu phải xây dựng một cổ mộ như vậy, tất nhiên không thể theo núi đá đào động đi xuống, mà hẳn là nên đào đất từ bên sườn, rồi xây dựng ở dưới giống như đào đạo động. Những cổ mộ lớn truyền thống thường được xây lộ thiên rồi cuối cùng lấp lại bằng đất, nhưng cách đó không thích hợp với nơi này, trừ khi bọn họ có cách rút toàn bộ ngọn núi lên trên.
Cả đám trầm mặc hồi lâu, một người nói: "Nếu đã như vậy, chi bằng chúng ta rút lui."
Mọi người nhìn nhìn đỉnh mộ, nhớ tới cả đoạn đường khổ cực mới tới được đây, vạn phần luyến tiếc.
"Thôi." Một người khác nói: "Được làm vua thua làm giặc, chuyến này thử đánh cược mặc cho thất bại."
Mở quan tài trên mặt bằng, khi ở nhà họ đã luyện tập vô số lần, làm sao để đinh lộ ra, làm sao để nhổ đinh, các loại quan tài thế nào, làm cách nào đoán được bên trong có phải đã thi biến thành bánh tông hay chưa, cái gì cũng đã thuộc nằm lòng, chỉ là không nghĩ tới lần đầu tiên thực sự làm thật, lại là đối mặt với một khối quan tài bắt ngược lêи đỉиɦ. Lúc này biện pháp tốt nhất chính là móc người lên trần, sau đó đứng chổng ngược lại, nhưng việc này rõ ràng không khả thi.
Mọi người cân nhắc một phen, cảm thấy rằng nếu dùng cách bình thường với quan tài trên trần thì quá mạo hiểm. Bởi vì thi thể nhất định nằm trên nắp quan tài, giả sử chúng được đóng đinh cùng nhau, bất kể bên trong thi thể có thi dịch hay không, trong thi dịch có độc hay không, chỉ cần nó chịu lực không đều, tất sẽ sinh ra rạn nứt, dịch sẽ từ vết nứt trào ra, nếu dịch thể có độc thì sẽ rất dễ khiến người khai quan thụ thương, dù cho không có độc cũng tởm lợm kinh người.
Biện pháp tốt nhất là trên thân quan tài phá một cái lỗ, sau đó nhòm vào thử xem tình hình trong quan tài, sau đó mới tính tiếp.
Sau khi thảo luận xong, trong năm người thì Trương Hải Khách thân thủ tốt nhất, hắn đứng mũi chịu sào cầm cây dùi, hai người khác xếp chồng thành thang nâng tới bên cạnh quan tài. Trương Hải Khách cân nhắc một hồi lâu, sau đó thật cẩn thận đâm mũi dùi vào bên trong quan tài. Dựa vào cảm giác ngón tay, hắn từ từ ý thức được chiếc dùi đã phá vỏ ngoài thâm nhập vào nội quan, tuy nhiên lỗ hổng thực sự rất là bé. Lúc sau hắn dùng dây thừng buộc chặt phần duôi dùi, sau đó hạ xuống mặt đất nép vào một góc sáng sủa của mộ thất, lấy lên một viên gạch nhắm mũi dùi ném tới. Chiếc dùi ngập vào trong quan tài, bọn họ liền dùng lực kéo, lôi chiếc dùi ra ngoài.
Họ tưởng sẽ nhìn thấy một thứ nước đen ngòm phun ra từ trong lỗ, nhưng cái thực sự phun ra không phải nước mà là một đám khói đen, dường như tro bụi chồng chất bên trong bị động mà tuồn ra. Khói đen phụt ra một chút rồi không thấy tiếp tục nữa, toàn bộ mộ thất lại khôi phục sự yên tĩnh ban đầu.
Mọi người quay sang nhìn nhau. Trương Hải Khách nói: "Xem ra bên trong khô ráo, chúng ta cứ trực tiếp tháo rời hết đinh, chắc không phải vấn đề lớn." Một người khác nói: "Đừng vội kết luận như vậy, cứ thử ngó tới gần lỗ hổng xem tình hình thế nào đã, khói đen kia rốt cuộc là thứ gì?" Vì thế, Trương Hải Khách lại lần nữa leo thang người tới bên cạnh quan tài, thật cẩn thận sát vào lỗ hổng kia, quan sát được lập tức nói: "Là tro bụi, một loại tro bụi rất mịn màu đen."
Người lúc rồi nói đừng vội kết luận tiếp: "Không ổn rồi, nếu trong quan tài toàn là thứ tro bụi đó, chúng ta lại mở nó ra thì sẽ xảy ra việc gì? Tro bụi màu đen trút xuống, bám vào tất thảy mọi người, nếu nó có độc hoặc có đặc tính ăn mòn thì cả đám sẽ gặp tai họa. Hơn nữa," Người kia dừng một chút, "Tro bụi so với nước còn khó xử lí hơn, nếu là nước thì còn có thể từ từ rửa sạch, nhưng tro bụi dù cho có phủi thế nào cũng không sạch được. Nước thì cùng lắm tung tóe vài giọt sau đó theo các rãnh trong mộ trôi đi, nếu đυ.c lớn lỗ hổng, tro bụi dễ phát tán hơn nước, toàn bộ không gian sẽ bị lấp đầy, chúng ta cũng không còn chỗ trốn."
Chỉ mới là tro bụi thôi mà cũng phiền tới vậy, vài người đều có phần chán nản, như thế này xem ra không khai quan nổi, thì ra phương thức chống trộm mộ tốt nhất không phải xây mộ thật kiên cố mà là đem quan tài dính luôn lên trần mộ.
Trong khi mấy người nhăm nhó thì bỗng lại có ai đó kêu lên làm cho người khác cùng nhìn về một chỗ. Ngay khi tầm mắt chuyển hướng, bọn họ liền phát hiện, ngoại trừ cỗ quan tài thì trong mộ thất này còn có một thứ đặc biệt kì quái. Bản thân vật đó cũng không hẳn là kì lạ, nhưng do tất cả mọi thứ trong mộ đều đảo ngược chỉ có mình nó là đặt bình thường. Nó có vẻ cách xa, nhìn rất mông lung, lờ mờ, hình như là một bức tượng động vật.
- 🏠 Home
- Linh Dị
- Phiêu Lưu
- [Đạo Mộ Bút Ký] Tàng Hải Hoa
- Chương 46: Quan tài lộn ngược