Chương 1: Gặp Lại

Đường Khê lên hot search.

Đối với đại đa số người đại diện mà nói đây là điều khó có được.

Tìm kiếm hot search #Sầm Hoan Đường Khê#

Sầm Hoan là nghệ sĩ dưới trướng của Đường Khê, hai năm trước nhờ nhan sắc cùng với bộ phim thần tượng đã trở nên nổi tiếng, Đường Khê cũng từ đó mà trở thành người đại diện kim bài.

Lần này hai người cùng nhau đi thảm đỏ.

Đường Khê vừa mới đến bãi đỗ xe, đem xe mình hoàn hảo dừng lại. Sau đó một bên xem bình luận một bên hướng đến công ty.

Lần này, hot search chủ yếu nói về nhan sắc của các cô. Mọi người đều quen thuộc, Sầm Hoan mỗi khi đi thảm đỏ đều khiến dân tình điên đảo bởi nhan sắc kinh diễm cùng thần thái sang trọng đến "bức người". Mà Đường Khê đồng dạng với lễ phục, cả hai cùng xuất hiện, bình luận rất nhiều người chú ý đến Đường Khê.

“Thời buổi này, người đại diện nhan sắc đều cao như vậy sao?”

“Ta thế nhưng cảm thấy, Hoan tỷ cùng người đại diện của cô ấy không thể phân cao thấp, không thể nói được ai đẹp hơn”

“Lầu trên, không chỉ có một mình ngươi”

“‘...............”

Được khen rất nhiều, nội tâm Đường Khê cũng không có gợn sóng, thậm chí còn có chút bực bội.

Đây là top hai hot search, nhưng tiêu đề của top một hot search khiến cô nhìn tiêu đề thật lâu

#Trình Thư Tầm là khách mời trong《 Trong núi sáng sớm 》#

Ánh mắt Đường Khê tối lại, nếu không phải lần này thấy, cô đã quên người kia là ai.

Đem điện thoại tắt đi, Đường Khê vào thang máy.

Khép lại, lại mở ra.

Từ thang máy bước ra nữ nhân mang theo khuôn mặt khéo léo tươi cười, một thân trang phục công sở, từ đầu đến chân đều tản ra hơi thở ôn nhu nhã nhặn, làm người nhìn như tắm trong gió xuân.

Người trong công ty thấy cô, sôi nổi chào hỏi.

“Đường tổng sớm”

“Sớm”

“Đường Khê tỷ tới”

“Đang ăn sáng sao?”

“Em cũng có mang cho chị”

Đường Khê cũng không khách khí, trực tiếp nhận lấy bữa sáng, tặng cho Khương San một nụ cười: “ Cảm ơn San San”

Cô đi ở phía trước, San San theo sau báo cáo công việc:

“Tối qua đi thảm đỏ, còn hai tiết mục gửi lời mời đến Sầm Hoan, còn một show thực tế, mặt khác, tối nay Trần tổng có hẹn chị ăn cơm”

San San thật mau đem công việc của cô hôm nay nói ra. Cũng không phải trời sinh cô đã nói nhanh, theo Đường Khê hai năm cô biết Khê tỷ tương đối thích dạng tiết tấu này.

Đường Khê tay cầm bữa sáng, vừa đi đến phòng làm việc, vừa nghe San San nói. Bên trong, mấy nhân viên mới đang tụm lại nghị luận.

Không chỉ có nhân viên mới, mấy người đại diện cũng vây quanh ở kia.

“Cứu mạng tôi với, rốt cuộc anh nha tôi cũng đã đóng phim! Anh ấy nghỉ ngơi lâu như vậy rồi”

“Anh ấy thật sự rất rất rất đẹp trai aaaaaa”

Nghe tiếng thét chói tai, Đường Khê cũng không phản ứng nhiều lắm. Nhưng San San nhịn không được nói hai câu.

“Nhân khí của Trình ảnh đế mấy chục năm như một, lần này anh ấy trở lại liền trèo lên top một hot search”

Bản thân San San cũng rất thích Trình Thư Tầm, nhưng giữ được việc làm quan trọng hơn, cô nàng cũng không thể biểu hiện mình quá kích động.

Những đồng nghiệp mới kia không biết, nhưng cô biết Đường Khê không thích Trình Thư Tầm.

Thật lâu trước đây, cô đã từng hỏi Đường Khê có ấn tượng như thế nào với Trình Thư Tầm. Nhưng một người luôn nhẹ nhàng, ôn hòa như Đường Khê lại nói một câu “Bệnh tâm thần”

San San cảm thấy giữ hai người có chuyện gì đó mà mọi người không biết.

Rốt cuộc mọi người đã phát hiện Đường Khê đã tới, lập tức đứng dậy chào cô. Lúc đi làm bị cấp trên bắt gặp làm việc riêng mọi người có chút xấu hổ.

Nội tâm bọn họ cực cực kỳ thấp thỏm, Đường Khê thấy bọn họ như lâm phải đại địch, trên môi tràn ra nụ cười: “Khẩn trương như vậy làm gì, chúng ta đây là công ty giải trí, nắm bắt thông tin bát quát ngôi sao cũng là bình thường, mọi người tiếp tục làm việc đi”

Cô đi đến văn phòng của mình, trước cửa có gắn bảng Giám Đốc Quản Lý-Đường Khê.

Tiến vào văn phòng, khí áp trên người cô giảm thấp vài tầng, nhanh chóng tiến vào trạng thái làm việc.

“San San, em nói với tổ tiếc mục, Sầm Hoan sẽ không tham gia chương trình tài năng”

“Vì cái gì?” San San nhất thời lanh mồm lanh miệng hỏi lại.

Đường Khê đem máy tính mở ra, nhìn hòm thư công việc nói: “Với cái tính tình kia của Sầm Hoan tham gia chương trình tìm tài năng không phải chờ người đến chửi sao? Cô ấy chỉ cần quay chụp tốt là được rồi”

Lời này thật sự rất có đạo lý



“Những nghệ sĩ mới vào công ty đều được sắp xếp ổn thỏa chưa?”

“Đều sắp xếp, buổi chiều ba giờ, Diệp tổng muốn mở họp, đại khái tầm bốn giờ rưỡi kết thúc, nếu không có vấn đề gì lớn, Trần tổng muốn cùng chị ăn cơm lúc sáu giờ ở Kim Minh”

“Được, em gọi Trần tổng nói chị sẽ đến”

Đường Khê từ lúc ngồi lên ghế liền không rảnh rỗi, một đống việc cần cô giải quyết, liếc thấy cái hot search trước mắt cô muốn bốc hỏa.

Phiền.

Đường Khê ngưỡng ngưỡng cổ ra phía sau, đôi mắt nhắm lại liền nhớ đến chuyện trước kia với Trình Thư Tầm. Cô không thể hiểu, thời điểm hai người tách ra tâm lặng như nước, như thế nào nhiều năm như vậy, vừa thấy liền bực bội.

Cái tên bệnh tâm thần kia vẫn đáng ghét như vậy.

Nhiệt độ của hot search cả ngày vẫn chưa hạ xuống, xuất phát từ yêu cầu công việc, Đường Khê phải xem cái hot search kia, tránh không khỏi, thế nên cả một ngày tâm trạng cô đều không tốt lắm.

Người trong công ty cũng cảm nhận được.

Trạng thái này cứ kéo dài đến tận buổi hội nghị buổi chiều.

Nơi Đường Khê làm việc là công ty truyền thông Thịnh Đường. Công ty đã thành lập được mười lăm, mười sáu năm. Chủ tịch nhiều lần thay đổi, Thịnh Đường cũng từ công ty truyền thông đứng đầu không ngừng trượt xuống, hai năm nay mới có chút khởi sắc.Công lao hoàn toàn dựa vào Đường Khê cùng Sầm Hoan.

Thời điểm cuộc họp bắt đầu, Sầm Hoan ngồi bên cạnh Đường Khê, cô ấy mặt váy hai dây màu xanh lục, túy ý sờ sờ lắc tay kim cương của mình, liếc hướng Đường Khê, nói: “ Em nói này Đường Khê, chị có nhiều quần áo đẹp như vậy, vì cái gì liền chọn bộ xấu nhất?”

“Bởi vì chị là người đại diện, không phải là nghệ sĩ không cần thiết phải mặt đẹp như vậy” Đường Khê nhỏ giọng trả lời.

Cả hai người trong công ty đều có tiếng nói, Diệp Khuynh Nghiên cũng không thể quản các cô.

Hội nghị hôm nay cũng không có chuyện gì đặc biệt, chỉ đơn giản là tổng kết công việc.

Đường Khê nghe một hồi liền mệt mỏi, cô một tay chống đầu, ý thức bắt đầu tan rã.

Di động liên tục rung đem cô đánh thức. Cô mở máy ra, Sầm Hoan liền bị điện thoại cô hấp dẫn. Đường Khê hơi hơi nhíu mày, mở mắt ra nhìn, là em họ cô gửi tin nhắn.

“Ngạo toa ngạo toa ngạo toa!”

“Em không nhìn lầm đi!”

“ Sinh thời thế mà cũng có thể nhìn chị tìm kiếm thông tin của Trình Thư Tầm!”

“Em ngửi được mùi tro tàn lại cháy!”

Mỗi một câu đều thêm dấu chấm than, đủ cho thấy cô nàng này kích động cỡ nào.

Đường Khê nhẫn nại xem hết tin nhắn

“Chính là nếu đám fans của Trình Thư Tầm đã sớm kết hôn rồi ly hôn, có thể hay không khϊếp sợ đến ngất a!”

“Đến nay cảm thấy hai người ly hôn thật sự đáng tiếc….”

“Vì để thỏa mãn nguyện vọng truy tinh của em, chị có nguyện ý hay không lại hiến thân?”

Hiến mẹ nó.

Đường Khê không nhịn được, trong lòng thô bạo mắng.

Cô giật giật ngón tay, gõ tin nhắn gửi đi

“Lăn”

Tâm tình càng kém.

Vốn là một ngày tốt đẹp, lại bị người nào đó phá hỏng tâm tình. Ngày thường ôn nhu khiêm tốn nhưng hôm nay lại lạnh mắt cả ngày, ai trong công ty cũng cảm thấy kỳ quái.

Đường Khê bước nhanh ra khỏi phòng họp, Sầm Hoan giữ chặt Khương San hỏi: “ San San, em biết tại sao cậu ấy lại hỏa khí lớn như vậy không?”

“Em cũng không biết, từ sớm đã như vậy, đúng rồi chị Sầm Hoan, buổi tối nay có bữa tiệc, Khê tỷ kêu chị đi cùng”

“Đã biết.”

Sáu giờ tối, tại bên ngoài nhà hàng Kim Minh, Đường Khê lại dặn dò Sầm Hoan lần nữa: “Phiền toái tiểu công chúa nhà em đem tính tình mình thu lại một chút, không cần quẳng gánh cho chị, an an tĩnh tĩnh ăn xong bữa cơm này, nói chuyện cứ để cho chị, có thể chứ?”

Sầm Hoan ra hiệu OK, biểu tình vô cùng có lệ.

Đường Khê vẫn cứ không yên tâm, nhưng vẫn đi vào trong.

Bên trong rất náo nhiệt.

Mấy lão tổng của những công ty giải trí, đạo diễn, nhà làm phim có tiếng trong giới, cộng thêm với vào diễn viên nổi tiếng lần không nổi tiếng, linh tinh vụn vặt cũng tầm hai mươi người.

Loại tiệc này, đơn giản mà nói, chính là bữa tiệc tài nguyên ngầm.

Đường Khê đã sớm luyện thành thói quen, trong trường hợp này tươi cười chào hỏi những người đó.

“Tôi nói Đường tổng thật đúng là càng ngày càng đẹp ra, không biết còn tưởng là nữ diễn viên đó” Trần Dịch là tổng giám đốc của giải trí Gia Nguyên, là nam nhân ngoài ba mươi, một nam nhân hòa nhã. Anh ta cùng Đường Khê giao tình không tồi, có hạng mục gì tốt cũng nhớ đến cô.

“Trần tổng như vậy sẽ trêu chọc người, minh tinh của Gia Nguyên ai mà không đẹp hơn tôi chứ” Đường Khê duỗi tay kéo Sầm Hoan tới “ Hoan Hoan, em không phải từ lâu đã muốn gặp Trần tổng hay sao, như thế nào lại không đến chào hỏi a?”

Cô đã nói, Sầm Hoan miễn cưỡng bài xích, tươi cười tới “Chào Trần tổng”

Trần Dịch dừng mắt trên người Sầm Hoan một lát, nói: “Mong gặp đã lâu Sầm tiểu thư”. Tầm mắt dịch đi chỗ khác, tiếp tục chuyển hướng đến Đường Khê, “Đường tổng, vừa vặn tôi cũng có bằng hữu muốn giới thiệu với cô”

Hắn hướng người đến góc của ghế lô. Chỗ đó ánh sáng đặc biệt kém, người đó lại mặc trên người áo khoác xám, nếu không để ý sẽ không chú ý có người đang ngồi đó.



Thẳng đến khi Trần Dịch hô lên: “Trình tổng, dậy đi”

Kia áo khoác bị người sốc lên, phía dưới có một nam nhân.

Sofa là đưa lưng về phía Đường Khê bên này, cho nên, nhất thời cô cũng không nhận biết rõ người đó là ai, chỉ cho rằng đó là người cô không quen biết.

Cô nhìn người nọ chậm rãi đứng lên.

Người đàn ông này vóc người cao ráo, trên người mặc áo hoodie trắng, tóc tai có chút loạn, anh ta một tay xoa mắt, một tay xoa nhẹ tóc, lộng lẫy đứng dưới ánh sáng. Anh ta cùng căn phòng xa hoa này hoàn toàn không phù hợp. Anh ta một bộ dạng là chưa tỉnh ngủ, cũng không thèm quan tâm người ở đây chút nào, ăn mặc tùy tiện, cũng không thèm đi hàn huyên, chỉ là tìm một chỗ ngủ bù.

Người đàn ông buông tay đi tới, gương mặt kia hoàn toàn hiện rõ, Đường Khê không thể nói chính mình có cảm thụ gì.

Nghe thấy tên liền bực bội, nhưng khi gặp mặt lại có chút thổn thức.

Cách nhiều năm như vậy, một bộ dạng vẫn giống như lúc đầu.

Trình Thư Tầm đôi mắt cũng chưa mở ra, căn bản không để ý người trước mặt là ai, chỉ đi đến đập tay trên vai Trần Dịch hàm hồ nói: “ Ăn cơm?”

Vị đại ảnh đế này, cả ngày không ăn chính là ngủ.

Trần Dịch vẫn là kiên nhẫn trả lời câu hỏi của anh “Còn không có, chính là giới thiệu cho cậu một người bạn”

Anh ta đẩy Trình Thư Tầm một chút, định đem người tỉnh táo. Vẫn là có điểm tác dụng, Trình Thư Tâm rốt cuộc cũng đã thanh tỉnh, đôi mắt dần dần mở, luôn là một điểm ngây thơ vô tội. Có fan nói rằng, đôi mắt của anh quá mức trong trẻo, thế cho nên hoàn toàn không nhìn ra anh muốn cái gì.

Trình Thư Tầm nâng mí mắt lên, trước thấy chính là Sầm Hoan, anh chào hỏi, “Đàn em, đã lâu không gặp”

Trần Dịch: “Đàn em?”

“Tôi cùng cô ấy đều là học viên của Học viện điện ảnh, tôi so với cô ấy lớn hơn ba tuổi, ở trường liền nhận thức, rất kỳ quái sao?”

Anh nói xong lời này, tùy ý liếc mắt qua Đường Khê.

“Vị này nhưng thật ra không quen biết, giới thiệu một chút đi”

Tốt cho một cái không quen biết, trong lòng Đường Khê không ngừng cười lạnh, cũng không biết trước đây là ai mặt dày mặt dạn quấn lấy cô đòi kết hôn.

Bất quá Đường Khê cũng không nghĩ trong trường hợp này cùng anh nhận thức.

“Vị này chính là tổng giám đốc quản lý của truyền thông Thịnh Đường, Đường Khê, giới giải trí đều công nhận là người đại diện kim bài, năng lực nghiệp vô cùng tốt, cũng là nhiều năm bạn tốt của mình.”

Trần Dịch lại đối với Đường Khê nói: “ Anh ta không cần tôi cùng cô giới thiệu đi”

“Đương nhiên”

Ảnh đế sao, ai sẽ không quen biết a.

Đường Khê cùng Trình Thư Tầm đối mắt ba giây, đao quang kiếm ảnh, sát khí ngập trời.

Hai người đều treo tươi cười, còn thật khách sáo nói hai câu, cuối cùng bắt tay.

Một cái bắt tay kia, Trình Thư Tầm cảm thấy chính mình sẽ gãy. Anh trong lòng thầm mắng, như thế nào nhiều năm như vậy, nữ nhân này lực tay còn lớn như vậy.

Bọn họ đến ghế lô quay thành một vòng, luôn có nhiều chủ đề để nói, trên bàn cơm không một giây nào yên tĩnh. Trần Dịch cùng Đường Khê ngồi cạnh nhau, Trình Thư Tầm cùng Sầm Hoan ngồi bên cạnh hai người họ, cũng coi như là tránh một trận chiến đẫm máu.

Đường Khê một bên nói chuyện phiếm, cũng không quên để ý đến Sầm Hoan, “ Đang ngồi đều là nhà sản xuất lớn, có đạo diễn, em không muốn tiến lên chào hỏi cùng tâm sự sao, như thế nào không đi lên tranh thủ một chút?”

“Chị cũng biết đấy, em lười, hơn nữa em sợ mình không chịu được làm ầm lên, về sau liền không thể diễn nữa” Sầm Hoan ném nồi một cách đương nhiên,

Đường Khê chớp chớp, cô ấy cho là mình chính là tổ tông hay sao.

Cô hướng mắt sang bên phải là Sầm Hoan, liếc mắt sang trái là Trình Thư Tầm, bữa cơm này bỗng nhiên không thể nào nuốt trôi.

Rượu qua ba tuần, Đường Khê đứng lên đi toilet. Điều hòa chỉnh nhiệt độ quá cao, cả mặt cô đỏ bừng, trên tay hứng chút nước, cô hướng lên mặt vỗ vỗ, cuối cùng ý thức cũng thanh tỉnh.

Vừa ra tới cửa liền gặp phải Trình Thư Tầm.

Anh đã đem áo khoác mặt vào, quần áo rất dài, nhưng là bởi vì vóc dáng cao ráo nên vẫn vừa vặn cơ thể.

Trình Thư Tầm tay bỏ trong túi quần, dựa lưng vào tường, một bộ dạng không đứng đắn.

Anh liếc nhìn Đường Khê, khóe miệng ngậm cười, “Vẫn khỏe chứ vợ trước tiểu thư?”

Đường Khê: “Người vẫn tốt chứ chồng trước tiên sinh?”

“..............”

Đường Khê không biết anh muốn làm gì, việc này cũng không cùng cô quan hệ, ly hôn xong hai người đương nhiên liền xa lạ, anh vừa rồi cũng làm như vậy.

Cô muốn chạy, mới vừa đi một bước Trình Thư tầm duỗi chân ra, thân hình đứng thẳng chắn trước mặt cô,.

“Nói chuyện?” Ngữ khí ngả ngớn

“Nói chuyện gì?”

“Nói mấy năm nay em có bao nhiêu kém, anh nhớ rõ trước đây em không phải ghét nhất loại xã giao này sao, như thế nào hiện tại cũng trở nên dối trá như vậy?”

Đường Khê bình tĩnh nhìn anh, ánh mắt thực đạm mạc.

Cô liền biết, tên hỗn đản này miệng chó không phun được ngà voi, trừ bỏ làm cô phiền vẫn là làm cô phiền.

“Bệnh tâm thần” Đây là câu cô vô số lần mắng Trình Thư Tầm.Cô chỉ mắng đúng sự thật mà thôi.