Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tàn Vương Nịch Sủng, Kinh Thế Y Phi

» Tác Giả: Phi Phi Mộc
» Tình Trạng: Đang Cập Nhật
» Đánh Giá: 6 / 10 ⭐
» Tổng Cộng: 2 Bình chọn
Editor: tieudangnhi
Số chương: 224

“Ngươi nên biết, hậu vị là của ta, tình thế đã định, hảo muội muội, coi như vì tỷ tỷ mà hy sinh một lần!”

Tướng gia song xu, tao nhã vô song. Các nàng đều là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, nhưng vì đoạt ngôi vị Hoàng hậu, tỷ tỷ ruột thịt lại không tiếc hạ sát chiêu, đem nàng dẫn vào trong phòng củi, huỷ đi dung nhan nàng, đoạt tính mạng nàng.
Khi mở mắt, linh hồn đổi chủ, nàng đã không còn là nàng.

Nàng là nữ tiến sĩ trong giới y học của thế kỷ hai mươi mốt, thân lại là hậu nhân của thế gia đông y, một tay y thuật, đem trung tây kết hợp phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.

Sau khi xuyên qua, lại trở thành nữ nhân xấu nhất kinh thành, Ôn Cầm Ngôn còn chưa hồi phục tinh thần, lại bị một tờ chỉ hôn làm cho cả kinh.

Lão thiên diệt nhân duyên, cư nhiên làm cho nàng gả cho một cái tàn Vương gia bán thân bất toại? Nghe nói tàn Vương gia này chẳng những bán thân bất toại, lại là mười phần ma ốm, uống một ngụm nước đều phải thở gấp mấy hơi, chẳng lẽ muốn nửa đời sau của nàng phải giao phó cho một nam nhân như vậy?
*
Cuốn gói trốn chạy, nàng mới không cần nghe theo vận mệnh, lại không nghĩ rằng, trong đêm tối, một hắc y nhân đứng lặng trong gió, cười quỷ mỵ :” Phu nhân đây là muốn đi nơi nào?”

Ôn Cẩm Ngôn run lẩy bẩy, giống như là là không nghe thấy, vẫn cả gan đáp :” Vương gia a! Ta thật sự tự mình hiểu lấy, ta lớn lên lại xấu như vậy, ngươi cưới ta, liền rất uỷ khuất cho ngươi!”

Mỗ nam cười nhẹ, chậm rãi xoay người lại, gương mặt tuấn mỹ vô trù lộ ra, tà tứ câu môi cười khẽ :” Không uỷ khuất, ta vừa vặn cần một nữ nhân diện mạo xấu xí làm vợ, một đẹp một xấu, mới tốt làm thiên hạ đệ nhất.”

Dùng lời của hắn,một đẹp một xấu, mới tốt cùng nhau đánh “Cương thi”….
*
Bề ngoài, hắn là bán thân bất toại, bên trong, hắn là kẻ tàn bạo thị huyết, gϊếŧ người như nghoé – Quỷ đế!

Người đời chỉ nói, Quỷ Đế một thân âm ngoan thủ lạt, lại không hề biết, phía dưới ánh trăng, hắn cũng từng vì một nữ nhân vuốt ba ngàn sợi tóc đen, bàn tay trắng nõn vẽ mi.

Chương 1: Phòng củi huỷ dung, hương tiêu ngọc vẫn
Tướng quân phủ

“A------“

Đêm dài thanh tĩnh, phòng củi trong hậu viện tây sương xa xôi, một tiếng kêu sợ hãi đánh vỡ yên tĩnh, chỉ là, nữ nhân phát ra tiếng kêu mới há mồm liền bị người che lại miệng, lập tức bị một bạt tai đánh xuống, gương mặt trắng thuần nhất thời đỏ lên, máu tươi từ miệng lập tức chảy xuống.

“Muội muội tốt, ngươi không thể trách ta, ngươi nên biết, hậu vị là của ta, tình thế đã định, sự tồn tại của ngươi, chỉ trở thành chướng ngại vật của ta, ta quyết không cho phép vị trí này rơi vào tay ngươi.” Nữ tử khinh môi, lời nói âm lãnh, dung nhan thiên kinh, làn da trắng như bạch ngọc, mắt ngọc mày ngài, môi giống như cánh hoa, thắt lưng mảnh như liễu, mặc dù chỉ nhìn một bên mặt, vẫn có thể nhìn ra là một mỹ nhân nghiên nước nghiên thành. Lúc này, nàng tay cầm chuỷ thủ, mười ngón tay siết chặt lên chuỷ thủ, làm ánh sáng lạnh từ chuỷ thủ phóng đến. Nàng cúi người xuống, nâng gương mặt của nữ nhân bị nhốt, nhìn bộ dáng cùng nàng tương đồng, chỉ là trên mặt huyết nhục mơ hồ, sớm đã không phân rõ diện mạo.

Lúc này, nữ nhân bị nhốt kia đã sớm hấp hối, không còn khí lực để kêu to, con ngươi hoảng sợ phát ra tia tuyệt vọng, trong mắt là một mảnh đỏ rực.

Ôn Ca Ngâm lại đâm xuống một đao, thân thể Ôn Cầm Ngôn mạnh mẽ căng lên, miệng phát ra “Ô ô” giống như tiếng kêu của dã thú bị thương, hai tròng mắt bỗng nhiên phát ra ánh sáng phẫn hận.

Môi nàng giật giật, nhưng không thể phát ra tiếng, sau khi Ôn Ca Ngâm xác định nàng không còn khí lực mới hạ tay xuống. Nhìn đến môi nàng giật giật, xem khẩu hình hẳn là đang hỏi “Vì sao?”

Ôn Ca Ngâm tàn nhẫn cười cười, lấy khăn ra nhẹ nhàng lau chùi chuỷ thủ đã nhuốm đầy máu, ngoan độc vô tình nói :” Chỉ có thể trách, ngươi không nên cùng một mẹ với ta, ngươi không nên nhận nhiều sự sủng ái của phụ thân, ngươi có biết là ta, phàm là làm việc gì, không nắm chắc vạn phần thì tuyệt đối không tự mình mạo hiểm, huống chi, lần này là tuyển Hoàng hậu. Sự tình trọng đại như thế, ta càng không thể không để ý, chỉ nên trách, ngươi không nên là muội muội ruột của ta, không nên cùng ta bộ dáng giống nhau như đúc. Cho nên, muội muội tốt à, ngươi coi như vì tỷ tỷ hy sinh một lần.”

Nàng linh hoạt nói xong, đứng dậy, ném chiếc khăn dính đầy máu tươi tới trên mặt Ôn Cẩm Ngôn, lập tức cúi người nói nhỏ :” Muội muội tốt, có lẽ sẽ đau một chút, ngươi cố nhịn một chút.”

Nàng chậm rãi đi ra khỏi phòng củi, thuận tiện đem cửa phòng củi đóng lại, chỉ chốc lát sau, bốn phía phòng củi đều dấy lên ánh lửa, bên trong phòng củi đều là củi gỗ, chỉ sau một mòi lửa, đại hoả nhanh chóng lan ra toàn bộ phòng củi, Ôn Ca Ngâm nhìn thoáng qua Ôn Cẩm Ngôn bên trong phòng củi không rõ sống chết, yên tâm câu môi, xoay người rời đi.

🎲 Có Thể Bạn Thích?