Chương 7
Còn hai tuần nữa là đến Tết, cái không khí náo nức của mọi người như hiện rõ ra trên từng nét mặt. Bà con láo nháo đua nhau đi mua sắm các thứ từ đồ đạc, quần áo tới bánh trái, hoa kiểng. Cần Thơ nổi tiếng có bến Ninh Kiều chiều chiều dọc ngang những chuyến đò đưa khách hay bán buôn cây trái, có nhà hàng nổi trên sông cho những cặp tình nhân hay gia đình hẹn hò nhau tới thưởng thức những món ngon như chạo tôm, nem nướng, canh chua cá bông lau, các loại mắm, và đặc biệt món tôm nướng càng xanh ai đi ngang qua cũng phải thử một lần cho biết. Năm nào cũng vậy nơi đây là trung tâm vui chơi của giới trẻ, là chợ hoa thắm đượm hương sắc: các loại tứ quí, hướng dương, thược dược, cúc, lan, huệ, mai, mồng gà là những tiêu biểu của nó . Năm nào cũng vậy, Xuân thích nhất là được đi chợ hoa, được chưng diện chải chuốt tươm tất và được chụp những pô hình ngồi khép nép bên giậu hoa, tay chỉ lên má làm duyên nét môi cười . Nhưng lần này có lẽ hơi khác lạ, Xuân không còn vui vẻ hoạt bát như ngày thường. Hùng gạn hỏi:
– Em sao vậy ? Từ sáng tới nay anh thấy cứ lầm lì, em có tâm sự gì muốn nói phải không ?
– Em … em không có .
– Em không có sao thái độ em hơi kỳ quặt . Làm anh thấy nghi nghi .
– Đâu có, em cũng bình thường mà .
– Hay là em đang giận anh ?
– Em đâu có giận anh .
– Vậy nói cho anh biết chuyện gì xãy ra .
Xuân ngập ngừng một lúc, nàng nhìn thẳng vào mặt Hùng buồn buồn nói:
– Hùng à, em nói cho anh nghe một chuyện này nhưng anh phải chuẩn bị tâm lý, em không biết là anh nên vui hay nên buồn.
– Chuyện gì vậy ? Có nghiêm trọng không ? Em nói mau ! Em có sao không ?
– Em không sao, nhưng dạo này thấy trong mình hơi khác lạ, em nghĩ mình đã có thai.
– Có thiệt không vậy Xuân ? Bao lâu rồi . Có phải …
– Em không biết nữa, đã trễ hai lần rồi . Em chắc là vậy .
– Em đi khám bác sĩ chưa ?
– Chưa ? Mà nếu lỡ có thì sao anh .
– Có thì tính chuyện thôi, anh cũng nghĩ điều này từ lâu rồi . Hai đứa mình tới lúc phải thành vợ thành chồng.
– Nhưng em còn đi học – Xuân nói .
– Chuyện đó hãy tính sau, quan trọng là giải quyết chuyện này nè. Chuyện cái bụng mỗi lúc mỗi phình to ra .
– Vậy anh tính dùm em. Gia đình em khó lắm, không chấp nhận chuyện này đâu . Em không biết thuyết phục ba má làm sao, nhất là anh Hai của em. Chắc ảnh đánh em chết quá!
– Chuyện đến nước này họ không chịu thì cũng phải chịu . Chứ không cái bụng em bự ra là không đẹp đẻ gì mấy . Anh có gặp ba má em một lần rồi, tuy má em khó nhưng anh biết bả thương con gái bả lắm. Không muốn cho em bị chữa hoang đâu.
– Nhưng mà em vẫn lo anh Hai em không chấp nhận … hay là mình phá nó đi nghen anh. Tụi mình còn trẻ đợi sau này cưới hỏi, hai ba năm sau sanh con cũng chưa muộn.
– Trời, không được đâu . Nó là đứa con của mình mà . Em nỡ lòng sao . Vã lại phá thai không tốt, có thể ảnh hưởng đến việc thụ thai sau này .
Xuân bỗng sụt sùi :
– Em không muốn đâu … em không biết ! Bây giờ phải làm sao đây .
– Xuân ! Xuân! Nghe anh nói nè . Em có thương anh không ?
Xuân cúi gầm mặt thúc thít nói:
– Có chứ sao không. Thương anh em mới giao đời con gái cho anh. Thương anh mà em không hề nghĩ tới chuyện thai nghén như bây giờ .
Hùng vỗ về lên vai Xuân an ủi:
– Có là được rồi, chỉ cần em thương anh thôi . Anh cũng có nghĩ trước về điều này rồi . Mình sẽ làm đám cưới nho nhỏ, mời một ít bạn bè và bà con. Sau khi thành hôn anh sẽ ráng lo chu đáo cho em, tuy đồng lương anh ít ỏi nhưng cũng lo cho em được, không thiếu thốn.
– Còn chuyện đi học của em thì sao ?
– Thì em vẫn tiếp tục đi học, tới ngày em đi sanh thì tạm nghỉ, anh nghĩ trường sẽ không làm khó dễ với em đâu . Đi ! Nghe lời anh đừng buồn nữa . Mình làm đám cưới liền ngay sau Tết. Đợi ngay dịp Tết này anh nhờ ba má chọn ngày lành để qua nhà em dạm hỏi. Em về nhà dò hỏi ba má trước rồi nói cho anh biết.
– Em không biết nữa, anh tính dùm cho em hết đi nghen.
Hùng đưa Xuân về nhà, anh vẫn lẩn quẩn trong đầu những dự tính cho tương lai . Anh đã sớm biết có ngày này nhưng không ngờ nó lại tới quá sớm. Anh không biết có sẵn sàng làm cha người ta chưa, nhưng anh biết chắc là anh thương Xuân lắm, sẽ cưới Xuân làm vợ một sớm một chiều thôi .
Về tới nhà, Hùng vội vã dắt chiếc xe Ves-pa vào nhà . Quyên và Phong như đã chờ sẵn ở ngạch cửa, Phong mừng rỡ nói:
– Hùng, tao sắp được làm cha rồi .
– Thiệt hả, anh Phong. (Hùng vẫn quen gọi bằng anh)
– Có rồi, dạo này thấy Quyên cọc cằn khó tánh, nói với tao là nghi có bầu, sáng nay đi siêu âm bác sĩ đã chứng nhận cái thai được 8 tuần.Hùng mừng rỡ vỗ ngực bạch bạch nói:
– Vậy mừng quá, thằng Hùng sắp được làm cậu rồi . Sẵn đây tôi cũng tuyên bố một tin mừng, chúng tôi quyết định làm đám cưới qua Tết .
Quyên hớn hở lên tiếng:
– Thiệt vậy sao anh Hùng. Vui quá !
Phong chen vào:
– Cuối cùng thì lãng tử cũng hồi đầu . Song hỷ lâm môn, hai cái vui tới cùng một lúc. Năm nay coi như nhà mình ăn Tết lớn.
Hùng tiếp:
– Đúng rồi, ăn Tết lớn, đã báo cho ba má biết chưa ?
Quyên trả lời:
– Tụi em nói rồi, ổng bả mừng quá đi chợ mua nhang đèn với gà vịt lên chùa Giác Lâm cúng tạ ơn bồ tát rồi . Thấy ba má coi bộ thèm ẳm con lắm rồi đa .
Đêm đó Hùng trằn trọc băn khoăn với những dự tính cho tương lai . Anh không tài nào chợp mắt được. Bên kia vách tường là vợ chồng nhỏ em gái đang xù xì mà Hùng nghe tiếng được tiếng mất, lâu lâu phá lên những tiếng cười nức nẻ phá tan bầu không khí im ắng.
– Anh Phong, anh nghĩ mình đặt tên cho con là gì .
– Nếu là con trai anh đặt tên nó là Cần. Lâm Trung Cần.
– Còn nếu con gái thì sao ?
– Còn con gái thì anh đặt nó tên Thơ . Lâm Tiểu Thơ .
– Tên gì kỳ vậy ?
– Nói giỡn chơi thôi . Tên con gái anh nghĩ là Thơ cũng đẹp lắm. Em có nghĩ ra chữ lót nào cho đẹp và có ý nghĩa không ?
– Em nghĩ ra được chữ Yến. Má em tên Yến.
Phong nằm ôm vợ vào lòng miệng lẫm nhẫm cái tên vừa mới nghĩ ra:
– Lâm Yến Thơ … Lâm Yến Thơ … Tên nghe hay lắm! Hai vợ chồng mình hợp tác sanh con bây giờ hợp tác đặt tên cho nó .
Bên đây Hùng cũng chợt nghĩ tới Xuân, nghĩ tới đứa con trong bụng nàng. Anh cũng lục lọi trong trí óc ra cái tên nào thích hợp cho đứa con mình. Mạc Cẩm Thông, Mạc Thiếu Hương … Nhưng đầu óc anh trống rỗng, cố gắng nghĩ thì lại chẳng được gì , những cái tên anh lựa cuối cùng cũng bị xóa.
Bên kia vách tường, vợ chồng Quyên vẫn còn đùa giỡn, Hùng nhìn lên đồng hồ . Đã hơn 1 giờ khuya rồi .
Trong đêm khuya tỉnh mịch, Quyên cười nắc nẻ vừa đủ nghe, nàng thì thào:
– Đừng đυ.ng vào chỗ đó của em, nhột lắm!
– Anh thích làm cho em nhột – Phong nói .
Quyên nũng nịu:
– Anh không biết mắc cỡ gì hết trơn. Anh dê quá đi !
– Em không biết mặt anh chai rồi hay sao . Nhờ anh dê nên mới cưới được em chứ bộ . Cục cưng, đưa đây cho anh cưng một miếng coi . Ư … em tắm xức mùi gì hấp dẫn quá vậy . Hư … hư …
– Nước hoa của Pháp đó .
– Hèn chi thơm quá, cho anh hôn miếng coi . “Chụt …”
Phong ôm vợ từ phía sau lưng vân vê gò ngực của vợ, hết bên trái rồi tới bên phải . Lúc đầu Quyên còn ởm ờ tránh né, sau một hồi nàng nằm im cho Phong mặc nhiên xoa bốp hai quầng vυ". Phong cảm giác gò ngực Quyên có phần lớn hơn trước. Chốc lát anh lại lần mò xuống vùng bụng dưới nơi có vùng da thịt mềm mỏng xoa xoa lên lớp vải thun mỏng có thêu hoa ở phía trước. Phong cảm giác vợ đang nằm im thưởng thức mười ngón tay Phong bay nhảy trên vùng da nhạy cảm. Phong bỗng thấy hưng phấn hơn khi đầu óc anh bắt đầu khơi tràn hình ảnh tìиɧ ɖu͙© . Người Phong rạo rực cảm giác ở những chỗ dư thừa đang cương cứng như muốn bậc khỏi cái qυầи ɭóŧ làm bằng lớp vải cô-tông. Phong nhích người sát vào Quyên, cho phần kín đáo của mình áp sát vào bờ mông Quyên. Bên này, Quyên có thể cảm giác được chuyện đó . Nàng cụt cựa cho thêm phần ma sát. Nghĩ tới những phút ái ân tuyệt diệu bên chồng của mấy tháng vừa qua, Quyên không khỏi chộn rộn trong lòng, phấn khởi nao nao . Phong chủ động vén áo Quyên lên, bao nhiêu lần ân ái rồi Quyên đã không còn mắc cỡ gì, nhưng nàng có vẻ hơi lưỡng lự .
Phong chợt hỏi:
– Chuyện gì vậy Quyên, em không khỏe hả .
– Không phải, em sợ mình bây giờ đã có thai .
– Em sợ, quan hệ vợ chồng sẽ ảnh hưởng tới cái thai hả ?
– Ừ, em nghe người ta nói . Quan hệ với nhau trong lúc có thai sẽ làm cho hư thai, còn không thì đứa con sẽ không được thông minh lắm.
– Ai nói em vậy . Em khờ quá . Bạn anh là bác sĩ nè . Chuyện này anh rành lắm. Không có sao đâu em đừng sợ . Bây giờ hãy còn sớm, đợi tới tháng thứ bảy thứ tám thì mới kiêng.
– Anh chắc không ?
– Chắc sao không chắc. Em nghĩ coi , cái tử ©υиɠ nằm tuốt ở trong. Em mới có thai chừng hai tháng, phôi thai còn nhỏ lắm thì làm sao anh đυ.ng cho tới .
Quyên ngờ ngợ một lúc rồi trả lời :
– Em không biết nữa, em chỉ thấy lo thôi . Nhưng em tin anh đó .
Phong ôm chặt vợ hơn và an ủi :
– Được mà không sao đâu, nghe lời anh đi !
Không đợi cho Quyên trả lời nào, Phong choàng tay xuống cởi luôn quần của Quyên ra. Anh tham lam chèn tay vào giữa hai đùi Quyên vân vê miếng thịt nhỏ có nhiều lông lốm chốm. Chẳng bao lâu mấy đầu ngón tay Phong ướt mem những chất nhờn dịch thủy, số lượng còn nhiều hơn những lần làʍ t̠ìиɦ trước. Phong nghĩ thầm, “Nghe nói đàn bà lúc có thai thì dâʍ ŧᏂủy̠ tiết ra nhiều hơn bình thường. Thiệt đúng quá ! Họ có phần đam mê đòi hỏi sự ái ân nhiều hơn nữa . Còn khi đạt tới kɧoáı ©ảʍ thì kéo dài từng cơn không ngớt . Trong các loài sinh vật trên trái đất, chỉ có con người là ham muốn trong lúc có thai mà thôi …”
Quyên dang hai chân ra cho Phong luồng tay kéo banh hai nếp thịt sang hai bên. Phong cẩn thận chậm rãi ấn ngón tay giữa lút sâu vào cơ thể Quyên. Quyên “ơ … a” những tiếng khó hiểu làm cho Phong càng thêm kí©h thí©ɧ thúc mạnh ngón tay. Tay kia anh cỡi luôn cái qυầи ɭóŧ cô-tông ra rồi vội vã như sợ mất đi cái gì quí báu, anh liền nắm vào chỗ kín mình lần mò vào giữa hai đùi Quyên tìm kiếm cái trũng ướt mem để nhét vào. Chẳng khó khăn gì Phong đã nhét cái khất mình vào cửa miệng. Quyên “ơ … a” trong cổ họng tự tay xoa bóp hai bờ vυ" mình một cách vô thức. Quyên cũng không ngờ lần giao hợp này khác hẵn những lần trước. Tuyến hốc môn nữ hình như tràn đầy trong người nàng, tê rần khắp thân thể . Những tế bào như nở ra gấp đôi . Phong đưa tay kéo nhấc cao đùi Quyên để anh dễ dàng di chuyển.
Ở bên kia vách tường, Hùng nghe những tiếng “kót két” phát ra từ chiếc giường làm bằng gỗ xoài . Hùng ngồi bật dậy . Anh cảm thấy khó ngủ, bức rức. Tìm kiếm viêm quẹt anh châm lửa đốt thuốc trên môi . Anh bước tới bên cửa sổ nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh trăng nằm chéo ngang mái hiên, gió đêm man mát thổi bay bay mái tóc phía trước. Hùng cố xua đi những tiếng rên ỉ ả của Quyên bên kia vách tường, anh nghĩ về Xuân …
Một lúc sau, tiếng kót két dường như trỗi mạnh phá tan dòng suy tư của Hùng. Hùng dụi điếu thuốc đã tàn lên cửa sổ và bún mạnh nó ra ngoài đuờng. Anh biết bên kia “chiến cuộc” cũng sắp tàn, sắp trả cho anh cái không khí vắng lặng, trả cho anh một giấc ngủ bình thường. Hùng leo lên giường trùm mền kín lên đầu nhưng anh vẫn còn nghe tiếng gừ gào trong cổ họng Phong khi đạt tới kɧoáı ©ảʍ tột độ . Hùng nằm im. Thở dài . Bên kia Phong cũng nằm im thiêm thϊếp ôm chặt vợ trong tay để nguyên vị trí cũ, không lấy ra .