Chương 1

Tiếng sấm vang vọng trên bầu trời, những tiếng la hét cùng khóc lóc vang xin vẳng vẳng khắp nơi, những dòng máu hoà lẫn vào nước mưa trôi đi khắp nơi.

"Loạt xoạt, loạt xoạt" .

Tiếng nhánh cây móc vào áo làm cho trầy da thịt nhưng kẻ đang chạy này lại bất chấp như không để ý vậy, tiếng hét truy đuổi phía sau ngày càng gần, trước mặt hắn bây giờ đã không còn đường chạy nữa bởi vì phía trước chính là vách đá, hắn cắn chặt răng gieo mình xuống dưới.

"Bẩm báo tướng quân, chúng thuộc hạ truy tới vách đá thì thấy dấu vết nhưng có vẻ hắn đã nhảy xuống rồi".

"Vậy ư, không cần lục xoát nữa tất cả chỉnh đốn nhanh chóng trở về".

"Rõ".

Một tháng trước.

"Lý bổ đầu đi tuần à".

"Đúng vậy, ở nha môn cũng không có việc gì làm đi vài vòng coi có gì không".

"Lấy mấy cái bánh nướng ăn này Lý bổ đầu".

"Không dám lấy không, tiền đây lão bản".

"Không cần khách khí như thế, ta lấy phân nữa thôi".

"Đa tạ lão bản".

"Á".

Bổng một tiếng hét vang lên thì ra là có một người đột nhiên ngã vật ra đất không rõ nguyên nhân.

"Tất cả tránh ra, có Lý bổ đầu ở đây".

Mọi người liền nhanh chóng tản ra một đường cho hắn đi vào, đỡ người đàn ông dậy hắn dùng tay đưa lên mũi để thử xem còn hơi thời hay không, rất may là người này vẫn còn sống nhưng hơi thở có vẻ dồn dập, trán thì nóng hổi, hắn nhanh chóng cõng người đàn ông nhanh chóng tới y quán, những người vây xem cũng không quan tâm gì nhiều ai cũng bắt đầu tiếp tục bận rộn, nhưng không biết rằng tay hoạ đang tới.

Ba ngày sau, không hiểu nguyên nhân mọi người ai cũng đột nhiên lăn ra ngất giống người đầu tiên, lúc này quan phủ đã phát giác vội vã phong toả mọi nơi không cho phép ai xuất nhập, thuốc thang bình thường không có tác dụng, bắt đầu cũng có người không qua khỏi mà chết, có những người chưa mắc bệnh do không muốn chết nên muốn đào tẩu, nhưng chưa kịp đào tẩu thì dưới chân thành đã là vô số binh lính.

"Gϊếŧ sạch cho ta, không được để bất cứ ai rời khỏi nơi này" Một gã cao to râu hùm hét lên.

"Sát sát sát".

Một màn huyết tẩy kinh thiên động địa, mà người bị truy đuổi đó chính là Lý bổ đầu Lý Hổ, sau khi nghe lén được quan phủ bàn luận hắn biết là đã không kịp nên cố gắng liền mạng chạy trốn.

Tiếng dế kêu rít rít trên thảm cỏ ướt đẫm sau cơn mưa, hắn nặng nề mở mắt ra lúc nhảy xuống vách đá hắn nhanh nhẹn nắm vào sợ dây leo nhưng hắn quá nặng nên sợ dây không chịu được mà đứt ngang làm hắn gãy mất chân trái, cơn đau từ chân làm hắn đau thấu tim gan, cố gắng ngồi dậy, hắn xé y phục trên người rồi dùng mấy nhánh cây khá thẳng để nẹp chân.

Sau khi băng bó xong hắn liền đứng dậy để đi tìm chỗ trú, hắn không thể ở ngoài trời được bởi vì bên ngoài trời rất lạnh, mất một lúc để tìm cuối cùng hắn cũng thấy được một cái hang động cách mặt đất khá cao, sao khi treo lên thì hắn cảm thấy đầu óc quay cuồng rồi bất tỉnh nhân sự.