Tần Mặc mất trí, cũng đáng thương bị người ta bỏ rơi, được Bạch Tiểu Hy nhặt về bao nuôi. Anh lẽo đẽo theo cô một bước không rời, giở đủ thứ mè nheo, ăn vạ. “Tiền đây, thiếu tôi cho thêm, câu chuyện cô bịa ra thật hấp dẫn.”
Tần Mặc lấy lại ký ức lại tàn nhẫn quên sạch cô, khiến Tiểu Hy khóc thật nhiều.
Tiểu Hy tức rồi, đạp anh một cước thật mạnh khiến anh ngã sấp xuống ghế xe đau đớn.
Anh cho cô thấy sự tuyệt tình của mình, cô lựa chọn mất trí quên đi anh. Cô nhớ hết những người cô thương, chỉ chọn quên đi quá khứ có anh. Công bằng biết bao nhưng cũng đau khổ biết nhường nào.