📅 Ngày: 07/01/2024
🎟
👧 Editor: Tanya (torryssi)
- -
Thời Tiêu cố gắng hết sức nuốt đồ ăn trong miệng xuống, tay nhỏ nắm lấy quần áo của anh. Gương mặt ấy mềm mại lại đáng yêu, xinh đẹp như một đóa hoa hồng đang nở rộ, nhiệt tình và thuần khiết.
Tần Dữ cực kỳ yêu thích dáng vẻ này của cô, răng nanh giữa môi khẽ chạm vào môi dưới, anh bình tĩnh dang hai tay ra.
Thời Tiêu liền vui mừng, nhào vào trong ngực Tần Dữ.
"Được rồi, em đi sắp xếp đồ đạc đi." Tần Dữ cúi đầu, nhẹ nhàng vuốt tóc Thời Tiều, cố ý nói: "Ngày hôm nay đều dành cho em."
Thời Tiêu hoàn toàn bị hơi thở trên người Tần Dữ bao lấy, bị thanh âm này làm cho choáng váng.
Aahhhh, cái gì mà ngày hôm nay đều dành cho em!!!.
TruyenHDCuối cùng, vẫn là người có da mặt mỏng như Thời Tiêu nhịn không được giơ tay đẩy người ra. Sau đó chạy về phòng, thu dọn đồ đạc rồi đi ra ngoài. Tần Dữ bị đẩy ra, dựa vào cạnh bàn, nhếch môi nhìn Thời Tiêu chạy đi.
Tiếng điện thoại bên cạnh vang lên một tiếng, Tần Dữ quay đầu lại thì nhìn thấy chiếc điện thoại di động của Thời Tiêu để quên trên bàn ăn.
Tần Dữ cũng không phải cố ý nhìn, khi anh quay đầu lại thì màn hình điện thoại của Thời Tiêu đã sáng lên, tin nhắn của Giang Minh Tú cũng theo đó hiển thị lên màn hình.
Giang Minh Tú: "Ah ah, tớ vừa mắc đi trả lời tin nhắn của sếp. Tiêu Tiêu, chuyện này thật sự có liên quan đến cậu rất lớn à nha, cậu còn nhớ lúc trước vì sao Cảnh Hiên lại thích Vân Thu không?
Sau nhiều lần điều tra, tớ mới biết thì ra là anh ta thích một tác giả truyện tranh, chính là cậu. Vân Thu không biết từ đâu lại biết người đó là cậu, cô ta còn biết cậu không có nói cho người khác, nên đã bắt chước cậu, cố ý mạo danh và bắt chước phong cách vẽ tranh của cậu.
Cô ta còn suốt ngày nói xấu sau lưng cậu, giờ lại bị lộ tẩy rồi. Thì ra là bị người khác chỉnh sau lưng hahaha."
Tần Dữ rũ mắt xuống, khóe môi cũng khẽ kéo xuống.
Ngay khi màn hình điện thoại di động của Thời Tiêu sắp tắt, lại có một tin nhắn khác hiện lên.
Giang Minh Tú: "Nhưng mà Cảnh Hiên này cũng thật rác rưởi, tốt xấu gì hai người cũng quen nhau hai ba năm, nói chia tay liền chia tay. May mà lúc ấy bảo bối Tiêu Tiêu cậu không cùng loại người này ở bên nhau. Lúc đó tớ nghe nói bọn họ còn tưởng anh ta quay lại tìm cậu. Không đến tìm cậu thì tốt, anh ta ít ra cũng tự mình hiểu lấy."
Tần Dữ mím môi, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại của Thời Tiêu, không biết anh đang nghĩ gì.
Lúc này Thời Tiêu mới ý thức được mình quên mang điện thoại di động theo, lúc ra khỏi phòng liền nhìn thấy Tần Dữ đang tựa người vào bàn nhìn chằm chằm vào điện thoại di động, giống như đang nhìn một chứng bệnh tâm lý phức tạp vậy.
Cô nên diễn tả cảm giác này thế nào đây, có chút đáng sợ.
Thời Tiêu vội chạy tới cầm điện thoại di động lên.
Ánh mắt Thời Dữ liền dời đến bên người cô, mắt Thời Tiêu nháy nháy, đối mặt với ánh mắt này của anh, không hiểu sao cô có cảm giác như bị nhìn thấu.
Thật là kỳ quái, rõ ràng cô không làm gì sai, tại sao lại có cảm giác chột dạ, vì thế Thời Tiêu ho nhẹ một tiếng, xoay người đi về phòng.
"Em đi chuẩn bị đồ đạc tiếp đây."
"Em không có gì muốn nói với anh sao?" Tần Dữ lên tiếng trước.
Thời Tiêu còn chưa nhìn thấy tin nhắn trên điện thoại của mình, vì sự đột ngột của anh nên cô giật mình, sặc một cái, nghẹn ngào ho khan vài tiếng, quay đầu lại nhìn anh, cảm thấy có chút bối rối.
Cô mặc một chiếc váy ngủ, làn da trắng như pha lê và mái tóc đen hơi xoăn, vẻ đẹp mơ hồ và quyến rũ, cô đang cầm điện thoại một cách mềm mại nhẹ nhàng.
Làm cho anh liên tưởng đến những khoảnh khắc trong đêm nào đó.
HẾT CHƯƠNG 4