Sau khi ăn xong, Viên Thu lấy ra danh sách đồ vật đã mua ngày hôm nay:
"Anh xem xem còn có cái gì phải mua thêm không, chờ chốc nữa em gọi điện cho bên siêu thị chuẩn bị."
"Cũng gửi cho ba mẹ bên kia một phần, để họ nghiên cứu."
Nước khoáng, 5L×4, 30 thùng.
Mì gói các vị, 24 gói, 15 thùng.
Giấy cuộn, 40 cuốn, 15 thùng.
Thịt kho tàu, 5 hộp, 10 thùng.
Thịt đóng hộp để ăn trưa, 12 lon, 10 thùng.
Hoa quả sấy hỗn hợp, 3 lon, 10 thùng.
Bột mì, 5kg, 10 túi.
Gạo, 20kg, 30 túi.
Sủi cảo thịt lợn rau hẹ, hạt ngô đã bóc, 2kg, mỗi loại 20 túi.
Quả đông lạnh, 20 bao.
Dưa hami, 20 bao.
Kem đánh răng, 20 tuýp.
Bàn chải điện, 30 cái.
Khăn mặt. . . . . .
Cơ hồ là tất cả những thứ có thể nghĩ được, trên có dầu gạo giấm muối, dưới có quần áo đệm chăn, Viên Thu đa phần đều đặt đủ.
Này cũng khéo là năm mới, lấy cớ công ty họp hằng năm, nếu không mua một lượng lớn đồ ăn như này, khéo hôm sau cảnh sát đã đến gõ cửa rồi.
"Ngày mai đi bên kia xem mua mấy cái tủ đông, tuy rằng thời tiết lạnh, nhưng chúng ta cũng không biết có thể kiên trì được bao lâu, còn có thể mua thêm ít thịt cá để đông lạnh bảo quản, đồ đóng hộp chất bảo quản nhiều lắm. Anh sợ chưa biến thành xác sống thì đã biến thành cương thi mất."
Một bên sắp xếp, một bên để Viên Thu đi siêu thị đặt mấy đơn hàng.
"Còn có thuốc men, cái này có chút khó khăn, một lần không thể mua nhiều được, chỉ đành chạy mua nhiều tiệm thuốc xem."
Nói thật, bình thường trong nhà đều do vợ tôi quản.
Nếu thực sự bảo tôi đi xem, có khi tôi cũng chả biết nên chuẩn bị những thứ gì.
Tôi đang ghi nhớ mấy lời Viên Thu nói, thì mẹ tôi bỗng gọi điện thoại qua đây:
"Con ơi, chúng ta nghiên cứu chút danh sách mua đồ ăn mà con gửi. Mua nhiều chút đồ khô, ví dụ như mộc nhĩ, nấm hương, măng khô mấy loại mà có thể để ở nhiệt độ thường ấy. Còn có, mua ít đồ đóng hộp như hoa quả sấy này kia thôi, không tốt cho sức khoẻ."
Chúng tôi cũng đã nghĩ đến việc tích trữ ít hoa quả tươi, nhưng thực sự bảo quản vô cùng khó khăn.
Kể cả táo cũng thế, để tầm một tháng cũng thối hỏng hết.
Tựa hồ ý tưởng của tôi và mẹ đều đã nghĩ đến, bà nói:
"Hoa quả sợ hỏng thì có thể làm thành hoa quả khô. Cách làm để mẹ gửi cho Viên Thu xem, để hai đứa nghiên cứu."
Mà lúc này, tôi thấy biểu cảm của Viên Thu đang xem điện thoại có phần quỷ dị.
Chờ lúc tôi cúp điện thoại xong nhìn qua thì phát hiện, cô ấy đang xem giáo trình hướng dẫn làm hoa quả khô mà mẹ tôi gửi tới.
Giáo trình thì đúng rồi đấy,