Chương 29: Thông báo (2)

Phương Tử Thư hiểu điều anh nói, tự làm bậy không thể sống a, cô lại là gõ cửa nhà khác.

“Có chuyện gì thế, Tử Thư,” người phụ nữ xoa xoa hai mắt của mình đi tới, hình như là còn chưa tỉnh ngủ.

“Đại tỷ, gần nhất trữ nước nhiều một ít đi. “Phương Tử Thư cũng không có nói gì nhiều, dù sao cô đã nhắc nhở rồi, có nghe là chuyện của bọn họ, giống như Dương Hi đã đăng bài viết về tận thế trên WeChat, người tin thì ít, kẻ không tin thì nhiều, nhưng cuối cùng người tin đều cười, kẻ không tin khóc không ra nước mắt.

“Trữ nước nhiều à?” Người phụ nữ đối diện họ Trương lập tức xanh mặt.

“Tử Thư, cô nói thật cho đại tỷ biết đi, có phải muốn cắt nước hay không?”

Phương Tử Thư lúc này cười không nổi, cũng khóc không được, “Tôi không biết, cắt là chuyện sớm hay muộn mà thôi, hôm nay nhận được điện thoại từ nhỏ bạn, nói là muốn cắt nước, tin tức nhà nhỏ bạn luôn luôn linh thông, hơn nữa cũng có một ít quan hệ, cho nên, nói vậy chắc là không có sai.”

“Cho nên, Trương đại tỷ, nhớ trữ nước nhiều một ít, lo trước khỏi hoạ.”

“Được, được……” Trương Phương thấy vậy cũng nóng nảy, vội vàng đi kêu ông chồng nhà mình đi hứng nước.

“Lý Tiến Hoa, mau giúp tôi hứng nước a……”

Phương Tử Thư lại thông báo mấy nhà, mấy nhà kia đều rất phối hợp, cũng tin lời cô nói, vốn dĩ cô đều tính toán mặc kệ một nhà ba người kia, nhưng mà cuối cùng, cô vẫn lại gõ cửa sổ nhà kia.

“Ai a?” Lúc này một người đàn ông đi tới, trực tiếp mở ra cửa sổ, “Di, là cô gái nhà hàng xóm à? Đúng rồi, cô tên là gì? Lần trước cô cho chúng tôi mượn đồ ăn, tôi vẫn chưa cảm ơn cô.”

“Tôi tên Phương Tử Thư, xin chào anh,” Phương Tử Thư vừa nghe lời này, trong lòng thoải mái nhiều, đều nói không phải người một nhà, không tiến một nhà, sao ông chồng và bà vợ khác nhau một trời một vực vậy nè, cũng không biết sao bọn họ sống chung được.

“Ha hả……” Người đàn ông sang sảng nở nụ cười, “Tôi họ Vương, tên Vương Quốc Tuấn, vợ tôi tên Vu Bình, đúng rồi, tôi còn có một đứa con gái, nhũ danh tên nha nha, cô đã gặp qua rồi đó, cảm ơn lần trước cô cho con bé sữa bột, mấy đứa con nít vẫn thích uống sữa bột một ít.”

“Không khách khí,” Phương Tử Thư vội vàng phe phẩy tay.

“Đúng rồi,” Vương Quốc Tuấn từ trên người mình lấy một quả táo ra, “Tới, Tử Thư, cho cô, tuy rằng không còn mới mẻ, bất quá cũng có thể ăn.”

“Không cần,” Phương Tử Thư lắc đầu, không nhận quả táo mà nói, “Vương đại ca, tôi chỉ muốn nhắc nhở anh là nên trữ nhiều nước một ít.”

“Sẽ cắt nước cúp điện sao?” Thân thể Vương Quốc Tuấn đều cứng đờ, “Thật sự sẽ xui đến tận đây luôn à?”

Phương Tử Thư dùng sức gật đầu, cô cũng không nói giỡn, kỳ thật mọi người đều có thể nghĩ đến, đây chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi, có thể sớm làm tính toán một chút, tránh cho về sau luống cuống tay chân.

“Cảm ơn,” Vương Quốc Tuấn miễn cưỡng nở nụ cười, “Tôi đi hứng nước đây, đúng rồi, quả táσ……” Anh lại vươn tay đem quả táσ đưa cho Phương Tử Thư.

Phương Tử Thư vội vàng chối từ, “Vương đại ca, thật không cần, tôi không ăn, cho con gái anh ăn đi.”

“Thế nào, thông báo xong rồi à?” Phương Tử Thư dựa vào ban công, hỏi Tần Xuyên.

“Ừh,” Tần Xuyên ôm chặt cánh tay mình.

“Có thể thông báo đều đã thông báo rồi, cả tầng lầu tôi ở chỉ 2 hộ gia đình, mặt trên có một hộ, còn những nơi khác còn không có đi xem, chắc là đều biến thành zombie rồi.”