"Tình huống như thế nào?" Lưu Mộ càng cảm thấy hứng thú.
Ngũ Cửu cũng không giấu giếm: "Năm tháng trước, chúng ta nhận được một vụ báo án, nhân khẩu ở tầng dưới chót mất tích vô cớ, những người mất tích đều là lưu manh, cô nhi, thuộc về loại người có chết cũng không ai để ý kia. Sở dĩ nhận được báo án, còn là do một kẻ nợ tiền nặng lãi mất tích, bị người đòi nợ báo án."
Lưu Mộ khó hiểu: "Công việc trong tháp, chúng ta quản lý làm gì, đây không phải là việc do quân đoàn bảo vệ Tòa Tháp phụ trách sao?"
"Nhóm binh lính quý tộc đó? Bọn hắn có đức hạnh gì ngươi còn không rõ ràng? Bọn hắn không quan tâm đến sự tình của người nghèo. Theo trực giác ta cảm thấy những người này mất tích không đúng, liền một mực theo dõi vụ án này. Cuối cùng cũng tra được vụ cá cược nào đó."
Lưu Mộ không lạ gì đối với sự hoang đường của tầng lớp thượng lưu, nói:
"Xem ra là các quý tộc không chịu nổi sự cô đơn, lại chơi trò Hunger Games một lần nữa?"
(*) Hunger Games: đấu trường sinh tử
"Gần giống như vậy, chẳng qua là địa vị của nhà cái không đơn giản, nơi đánh cược hàng tuần cũng không rõ ràng lắm, chỉ biết là ở tầng thứ tư, ngươi cũng biết, tầng thứ tư không quá hữu hảo đối với quân đoàn điều tra chúng ta."
Lưu Mộ gật gật đầu.
Quân đoàn bảo vệ Tòa Tháp, quân đoàn điều tra ngoài tháp, hai quân đoàn mặc dù đều là cơ cấu do nhóm thống trị tầng thứ năm thành lập.
Tuy nhiên, do tỷ lệ sống sót của các cuộc điều tra ngoài tháp không cao nên quân đoàn điều tra còn được gọi là quân đoàn tị nạn.
Con cái của nhà có tiền, trên cơ bản đều không cân nhắc gia nhập quân đoàn điều tra, đều là gia nhập quân đoàn bảo vệ Tòa Tháp.
Cơ chế gia nhập này đã khiến cho nội bộ quân đoàn bảo vệ mục nát, thói quan liêu là cực kỳ nghiêm trọng.
Đồng thời cũng tạo thành hiện trạng quân đoàn điều tra kém một bậc. Ở trong một tòa tháp phân rõ thứ bậc như này, mọi thứ đều có cấp độ riêng của nó.
"Sẽ rất phiền phức nếu muốn điều tra thêm, nhà cái có thế lực không nhỏ, nhóm khách cá cược cũng đều là nhân vật có mặt mũi, rất khó tìm được điểm phá cục. Nhưng tuần này, ta nhận được một cuộc gọi nặc danh."
"Cuộc gọi nặc danh?"
"Ngươi tuyệt đối sẽ không nghĩ ra cách sự tình phát triển."
"Đừng có nhập nhằng, nói mau."
Ngũ Cửu không nhanh không chậm nói: "Cái gọi là đánh cược, kỳ thật chính là một đám người quan sát dân đen tầng dưới chót đi tìm chết như thế nào, nội dung bọn họ đánh cược là đưa người ra ngoài tháp, xem thử bọn hắn có thể sống được bao lâu."
Lưu Mộ cũng đã từng nghe về việc này, gã cũng biết các quý tộc tầng thứ ba tầng thứ tư, đa số không coi những người ở hai tầng thấp hơn là con người.
"Lần này còn khoa trương hơn, bọn họ vậy mà đưa người đến khu vực màu xanh."
"Một lũ mất trí." Lưu Mộ nắm chặt nắm tay.
Quân đoàn điều tra hàng năm có không ít người chết ở ngoài tháp, khu vực màu xanh ngược lại tương đối ít, bởi vì quá mức nguy hiểm, căn bản không có bao nhiêu người đến đó.
"Nhóm khách cá cược đương nhiên hi vọng thấy được hình ảnh càng thêm kí©h thí©ɧ, quy mô lần đánh cuộc này cũng là trước đó chưa từng có. So với ở trong khu vực màu trắng, người tầng dưới chót bởi vì cầu sinh mà giãy dụa, bọn họ càng muốn thấy được Ác Đọa mức độ nhiễu sóng cao, là thôn phệ nhân loại như thế nào." Biểu tình của Ngũ Cửu hơi quái dị: "Thế nhưng lần này bọn họ đã tính sai, người lẽ ra đã sớm chết, chẳng những không có chết đi, hơn nữa tại khu vực Ác Đọa dày đặc, bình yên sống sót trong vùng nhiệt độ khắc nghiệt gần hai tiếng đồng hồ. Hơn nữa còn không thu hút một con Ác Đọa nào!"
Lưu Mộ ngơ ngẩn.
Lưu manh tầng dưới chót thông thường, tại khu vực màu xanh e rằng ngay cả năm phút đồng hồ cũng đều không sống nổi.
Sống sót trong hai tiếng đồng hồ đã là điều không thể tưởng tượng nổi, không có thu hút bất kỳ Ác Đọa nào, đây chẳng phải là chứng minh...
Đối phương thân ở trong khu vực màu xanh, lại không hề hoảng sợ chút nào?
"Cho nên có người cảm thấy lần đánh cuộc này là gian lận? Cho nên gọi điện thoại nặc danh?"
"Không...thật đáng tiếc chính là chúng ta không có bắt được nhà cái. Người gọi điện thoại nặc danh, thực sự không phải là nghi ngờ đánh cuộc. Mục đích chủ yếu của đối phương, là vì để cho chúng ta đi trước nhà cái một bước, cứu Bạch Vụ. Bởi vì ngoại trừ sống sót trong hai tiếng đồng hồ, Bạch Vụ còn lợi dụng Ác Đọa gϊếŧ ngược sát thủ mà nhà cái phái đến gϊếŧ hắn."
Trong lòng Lưu Mộ tự nhủ có câu chuyện gì mà bản thân chưa từng nghe qua? Nhưng sự phát triển của câu chuyện này, gã thật sự là chưa từng nghe qua.
Hóa ra người sống sót kia chính là vị Bạch Vụ này...
Dân nghèo tầng dưới chót ra ngoài tháp, sống sót hai tiếng đồng hồ trong khu vực nguy hiểm, lại không hấp dẫn bất kỳ Ác Đọa nào, còn có thể đợi sát thủ đến, lợi dụng Ác Đọa gϊếŧ ngược đối phương...
"Cho nên ngươi hiểu rồi chứ? Nếu như hắn chưa từng đi ra ngoài tháp, như vậy đã nói lên một sự kiện." Ngũ Cửu nhìn Lưu Mộ.
Lưu Mộ chậm rãi gật đầu, kinh ngạc nói: "Hắn là một người điều tra ngoài tháp trời sinh, có năng lực khống chế tâm tình rất mạnh! Chỉ là ta rất muốn biết, người báo cáo rốt cuộc là ai?"
"Một nữ nhân, nghe giọng nói còn rất trẻ."
"Nữ nhân tầm thường làm sao có thể biết phương thức liên lạc của ngươi? Hơn nữa nếu là quý tộc tham dự đánh cuộc, vì cái gì không tìm quân đoàn bảo vệ Tòa Tháp?"
"Đây cũng là chỗ ta nghĩ không ra."
Đối thoại rơi vào trầm mặc, ước chừng nửa phút đồng hồ sau, Lưu Mộ và Ngũ Cửu cũng không nghĩ ra, Ngũ Cửu nói: "Ngươi không phải là rất biết thẩm vấn? Nếu không đội trưởng đội 13 ngươi tự mình đi hỏi một chút?"
Lưu Mộ cười cười, gã đương nhiên rất có hứng thú: "Được, để ta đi gặp một lát. Cũng muốn nhìn xem đây là thần tiên phương nào."