Chương 45: Hỗn loạn

Tất cả những ma cũ đã ra khỏi tòa tháp để điều tra đều biết một điều rằng, Ác Đọa chỉ là trở ngại nhỏ nhất, chân chính trở ngại bọn họ, là bản thân thế giới ngoài tháp.

Đây cũng là chỗ khó sinh tồn ngoài tháp nhất, cho dù đã càng mạnh hơn so với lần trước, nhưng nếu như vận khí không tốt, sau bốn tiếng đồng hồ đầu tiên liền dính tư duy tiêu cực, nói không chừng cả đội ngũ sẽ toàn diệt.

Hiện giờ thành viên của tổ 1 đội 7 quân đoàn điều tra, chỉ còn thừa lại bốn người.

Bạch Vụ vẫn chưa có tỉnh lại.

Vương Thế có chút lo lắng: "Chúng ta còn có thể tiếp nhận được, nhưng Bạch Vụ thì sao? Trở ngại hiện tại hắn thừa nhận là gì?"

Doãn Sương cũng lo lắng, thoáng cái liền mất đi hai chủ lực, đây là điều nàng không nghĩ tới, thuộc tính tiêu cực có rất nhiều loại, còn có một loại thuộc tính tiêu cực cực kỳ gây phiền toái gọi là khát máu.

Loại thuộc tính tiêu cực này yêu cầu {Kí Chủ} mỗi sáu phút phải gϊếŧ chóc một lần.

Bằng không sẽ liên tục mất máu.

Nếu như thuộc tính tiêu cực xuất hiện ở trên người Bạch Vụ là khát máu, Bạch Vụ tất nhiên sẽ không thể còn sống. Nhưng vấn đề ở chỗ, chỉ có bản thân Bạch Vụ mới có thể cảm nhận được hiệu quả của thuộc tính tiêu cực là cái gì.

Bạch Vụ lúc này, lực chú ý lại hoàn toàn ở trong mộng cảnh.

Nhà đã dột còn gặp mưa rào.

Tất cả tài liệu trong phòng lưu trữ hồ sơ đều ngập trong một màn sương đen.

Đại địch buông xuống, Ngũ Cửu lộ ra thần sắc ngưng trọng, trực giác nói cho y biết, địch nhân đối mặt lần này, có lẽ là cường đại trước đó chưa từng có.

Y lo lắng không thể bảo vệ tốt Bạch Vụ.

Mà Bạch Vụ cũng đang lo lắng, chính mình nếu không nhanh chóng tiến công cô bé đáng thương, mấy người đội trưởng liền sẽ gặp bất trắc.

Phòng lưu trữ hồ sơ rất lớn, nhưng ở giữa xuất hiện không ít quái vật ngưng tụ từ oán khí, cũng có vẻ hơi chật chội.

Nhóm Ác Đọa đã từng tụ tập tại tòa nhà thứ hai trước đó, dùng hình thái oán khí, một lần nữa đi tới bệnh viện này.

Ngũ Cửu cũng không có việc gì.

Hồng Ân đã triển khai thế công mãnh liệt, nhất là ở dưới ảnh hưởng của Tà Ác Cuồng Nhiệt trên người Ngũ Cửu, những quái vật hình thành từ oán khí này, tốc độ càng thêm nhanh.

Một người thành quân, toà nhà thứ ba và thứ tư của bệnh viện, chỉ có một mình Hồng Ân, nhưng những oán niệm và thù hận đã từng bị nàng "hấp thu", đã trở thành một bộ phận lực lượng của nàng.

Chẳng qua Ngũ Cửu mặc dù lo lắng Bạch Vụ, cũng không có để đội viên của mình bị thương tổn, tốc độ của y cực nhanh, lấy sức một mình, thậm chí mơ hồ áp chế Hồng Ân.

Tốc độ của Doãn Sương chậm chạp, nhưng nàng căn bản không cần động. Vương Thế mặc dù lực lượng hai tay yếu bớt, nhưng thân thể vẫn cứng rắn cường hãn như trước.

Nhất là Ngũ Cửu, tốc độ so với thời điểm Bạch Vụ nhìn thấy trước đó, còn nhanh hơn ba phần.

Ngũ Cửu không rõ những quái vật này vì sao bỗng nhiên xuất hiện, ánh mắt của y thỉnh thoảng sẽ rơi vào rơi vào trên người Bạch Vụ đang trầm tư.

Tên tiểu tử này hẳn là phát hiện ra cái gì?

Trong không gian chật hẹp dần dần bị thu hẹp, thân ảnh Ngũ Cửu vẽ ra từng đạo quỹ tích hư ảnh.

Giống như một ngôi sao chổi với đường đi quanh co.

Khi ánh sáng vụt qua, Ác Đọa Phải Chết liền chuẩn xác chặt đứt đầu của oán niệm thể.

Ác Đọa Phải Chết đối với oán niệm thể không có huyết nhục cũng không có hiệu quả đặc thù, chỉ là tốc độ chém của Ngũ Cửu quá nhanh, vẫn có thể chém đứt thân thể của bọn chúng.

Nhưng Hồng Ân cũng không có yếu thế chút nào, bất luận Ngũ Cửu mạnh mẽ tiêu diệt những oán niệm thể này cỡ nào, không bao lâu, sẽ có càng nhiều oán niệm thể đản sinh.

Vương Thế và Doãn Sương trợn mắt há hốc mồm, cũng biết đội trưởng rất mạnh, nhưng bọn họ rất ít nhìn thấy đội trưởng lấy ra thực lực chân thật.

Nhìn đội trưởng thân hóa lưu quang vung lưỡi đao sắc bén trước mắt, cùng với oán khí ngưng kết, phảng phất như quái vật vô cùng vô tận, rất có một loại cảm giác thần tiên đánh nhau.

...

...

Giống như cả một tấn vodka rót vào người, phương hướng cảm giác của Bạch Vụ bỗng nhiên trở nên cực kém...

[ Trở ngại ngoài tháp ban đầu: Hỗn loạn.]

Trong ý thức đột nhiên hiện lên dòng chữ như vậy, khiến cho Bạch Vụ trong chớp mắt đã hiểu được đây là chuyện gì xảy ra.

Bốn giờ đã qua...

Tính quấy nhiễu của thuộc tính tiêu cực này còn rất mạnh mẽ. Ngũ Cửu có thể treo hơn 100 loại thuộc tính tiêu cực, xem ra thật đúng là có thực lực vô cùng kinh người.

Bạch Vụ dùng sức lắc đầu.

Tuy nói là hỗn loạn, chỉ là mọi thứ trong tầm mắt đều lay động, nhưng ý thức không hề hỗn loạn.

"Chỉ là phương hướng cảm giác xảy ra vấn đề, vấn đề không lớn, ta chỉ cần tìm được quan hệ đối ứng cùng với phương hướng lúc trước là được."

Bình tĩnh trở lại, Bạch Vụ rất nhanh liền tìm được quy luật lay động, phương hướng nhận thức của mình chệch hướng 65 độ.

Sự chú ý của hắn một lần nữa trở lại phá cục.

Cảnh tượng trước mắt lại có biến hóa, trước đây ở trong tầm mắt của Bạch Vụ, vô số ô vuông nhỏ như cửa sổ ký ức đều được phóng to ngay lập tức.

Những ký ức giống như mảnh ghép này, hiện tại giống như là từng cánh cổng lần lượt sắp xếp trong không gian trắng xoá.

"Có vẻ như đã đến lúc phải làm ra lựa chọn."

Người thiết kế trò chơi, phải có ăn ý nhất định cùng với người chơi phổ biến, hơn nữa cửa khẩu thiết kế cũng phải thông tục dễ hiểu.

Liền giống như chế tạo ra một con quái vật, là dùng để cho người chơi chém gϊếŧ thu hoạch kinh nghiệm, hoặc là để cho nó và người chơi đàm luận lý tưởng nhân sinh, sẽ có địa phương khiến cho người chơi hiểu trong nháy mắt.