Chương 43

"Sao lại không thấy cá mập trắng và sao biển đâu?" Nhóm Nhân Ngư nhìn báo cáo trong tay, chỉ cảm thấy khó có thể tin được. Năng lực tái sinh của sao biển không cần phải nói, còn một khi cá mập trắng hóa về nguyên hình, trừ phi quân đội đem tàu ngầm đến đây bắt hắn thì không còn khả năng nào. Nhưng hiện tại cả hai một chút tin tức cũng không có?

"Báo cáo viết, hai người bọn họ lén đi ra ngoài, hình như là tới đại học Lam Thiên." Một Nhân Ngư nhỏ giọng nói, "Bọn họ đi gấp, không thèm nói gì với chúng ta. Nhưng mà sống không thấy người chết không thấy xác, kỳ quái."

"Không phải trong thân thể bọn họ có máy đưa tin sao?" Một Nhân Ngư như nhớ tới gì đó nên ngẩng đầu hỏi.

"Máy đưa tin không bị hủy, nhưng mà không truyền đến âm thanh gì, chắc là vượt ngoài phạm vi tín hiệu."

"....... Chẳng lẽ bọn họ lên mặt đất?"

"Không có khả năng lắm. Người đi lên mặt đất đều hiểu rõ, nếu thật sự mang theo bọn họ rời đi, chúng ta không thể không biết gì được." Một Nhân Ngư phản bác nói, "Cho dù là lên mặt đất, nhiều lắm là tín hiệu không tốt, sao không có tí nào như bây giờ được?"

"Này cũng không phải, kia cũng không phải, có lẽ bọn họ đến một thế giới khác rồi cũng nên!" Nhân Ngư nào đó nhịn không được cả giận nói.

Yến Thừa Cựu đưa cá mập trắng và sao biển cho Judith, trong lòng cũng coi như là thở dài nhẹ nhõm một hơi. Trước đó cậu còn nghĩ có nên hao hết một đêm này để vứt chúng vào đâu đó trong biển rồi ép sinh vật khác hủy thi diệt tích hay không, nhờ Judith mà đỡ được phần nào.

Nhưng mà Yến Thừa Cựu vẫn nhớ rõ lời nói của Judith.

Judith nói, người mới như họ rất dễ bị theo dõi, bị hấp dẫn nhập vào đoàn thể nào đó làm đoàn viên chờ tuyển. Gần đây người mới có rất nhiều đạo cụ hữu dụng, lực uy hϊếp lại bé xíu xiu so với những người chơi lâu năm; thứ hai, người mới rất dễ lừa. Trong cùng một thế giới, người mới và người chơi lâu năm yêu cầu tồn tại một thời gian, đối mặt với uy hϊếp không cùng cấp bậc, có vài người mới bên cạnh, tương đương với vài vật hy sinh vậy.

Không cần nói cũng biết, theo thế giới nhiệm vụ ngày càng nhiều, khó khăn càng lúc càng lớn. Chỉ bằng một người không có khả năng sống sót trong thế giới. Bởi vậy, những nhiệm vụ giả này liên hợp lại, trở thành một đoàn thể đủ loại thế lực, không ngừng thu hút người mới.

Mà Yến Thừa Cựu, hiện tại đang bị Lâm Ẩm Vô của quân đoàn Poker coi trọng.

Trừ điều đó ra, Judith còn chia sẻ cho Yến Thừa Cựu một ít kinh nghiệm của cô. Mỗi một thế giới không chỉ có một nhiệm vụ giả, không những nhiệm vụ giả phải nhận uy hϊếp từ tận thế, còn phải nhận từ nhiệm vụ giả đồng dạng nữa kìa. Đến nỗi trên một thế giới nào đó, phỏng chừng những nhiệm vụ giả còn chưa kịp làm gì, đã bị người khác gϊếŧ.

"Nói như vậy, người mới có thể một thân một mình chống chọi với những người mới khác rất ít thấy. Điều này chứng minh thế giới nguyên lai của cậu rất lợi hại, có ít nhất một phương diện vượt xa các thế giới khác." Judith nghiêm túc phân tích tình huống của Yến Thừa Cựu, "Hơn nữa, cậu không bị lực lượng của thế giới trước đánh ấn ký, rất ít thấy. Nếu cậu có thể kiên trì tiếp tục sống sót, chị rất hoan nghênh cậu đến quân đoàn của bọn chị. Đương nhiên, nếu thật sự kiên trì đi tiếp, cậu cũng không cần cậy mạnh, không có năng lực kém, chỉ có người không biết dùng."

"Mặc kệ cậu có nguyện ý hay không, trong tay cậu đã có lá poker do Lâm Ẩm Vô đưa, liền tương đương với một phần tử của quân đoàn. Nếu có người muốn làm khó hay mượn sức cậu, cậu hoàn toàn có thể báo tên bọn chị. Thế nhưng, bọn chị rốt cuộc vẫn không ở thế giới này, lực ảnh hưởng hữu hạn. Muốn sống sót chân chính, chỉ có thể dựa vào nỗ lực của chính cậu."

Judith nói xong, đôi mắt sắc bén lập tức nhìn thấy cá mập và sao biển sau lưng Yến Thừa Cựu.

"Đó là bữa tối của cậu sao?" Judith hai mắt lóe sáng hỏi.

"Không, tôi không ăn." Rốt cuộc trước kia chúng vẫn là con người.

Yến Thừa Cựu lắc đầu, chần chờ nhìn Judith, "Nếu chị thích, tôi có thể tặng cho chị."

"Ha ha ha, sao có thể không biết xấu hổ như thế được." Judith cười cười, "Tặng cho chị thật sao?"

"Đương nhiên."

"Vậy cậu qua đó một chút, để lá poker nằm giữa chúng nó, không vượt quá nửa mét." Judith chỉ huy nói.

Yến Thừa Cựu nghe lời đi qua.

Một chuyện kỳ quái xảy ra.

Judith đặt tay lên lá poker, hơn phân nửa cánh tay trực tiếp duỗi ra, bắt lấy sao biển và cá mập trắng, một lần nữa rụt về.

Dọa Yến Thừa Cựu tới sững sờ tại chỗ.

Đây.... đây là bản lĩnh gì?

"Ha ha, đây chỉ là một năng lực tạp nham của bài poker thôi." Judith nhìn khuôn mặt của Yến Thừa Cựu, hoài nghi có phải vừa rồi bản thân mình có hơi sốt ruột không, "Nếu sau này cậu có nguyên liệu nấu ăn mới mẻ hay là thứ gì đó tốt, có thể liên hệ với chị, chị sẽ trao đổi công bằng, tuyệt đối không gây hại cho cậu. Đến lúc đó cậu có thể trực tiếp dùng bài poker gọi tên chị."

...... Yến Thừa Cựu cảm thấy hình như mình từng nghe lời này ở đâu rồi.

Judith cười nhìn Yến Thừa Cựu, "Cố lên nhé, Thừa Cựu, bọn chị trước kia, còn không bằng cậu hiện tại đâu, chỉ cần sống sót, hết thảy đều có thể. Còn tác dụng khác của lá poker, cậu có thể từ từ tìm hiểu."

Nói xong, Judith biến mất, lá poker kia cũng biến về đồ án trống rỗng ban đầu. Nếu không phải cá mập trắng và sao biển trong phòng đều không thấy đâu, Yến Thừa Cựu còn cho rằng mình vừa làm một giấc mộng.

Đối với người mới bọn họ mà nói, năng lực của Judith thật sự làm họ khao khát.

Vậy Lâm Ẩm Vô lão đại của Judith, sẽ mạnh đến mức nào?

Yến Thừa Cựu suy nghĩ hồi lâu, phát hiện tin tức mình có được vẫn quá ít, dứt khoát không thèm nghĩ nữa. Bây giờ, vẫn nên quan tâm đến chuyện của mình trước đi. Hai Nhân Ngư này không phải kẻ chủ mưu, sau này nhất định còn có người khác.

Vài ngày kế tiếp, Yến Thừa Cựu không ra khỏi cửa, mà ở trong phòng chuyên tâm tu luyện, cuộc sống ngược lại quá mức thuận lợi.

Vì thế, thành tích cuộc thi chiêu sinh đại học Lam Thiên đã được công bố.

Sáng sớm hôm đó, La Thành đem theo một cặp mắt sáng rực, lái chiếc xe mới nhất của mình, một đường đi đến phụ cận đại học Lam Thiên. Nhưng mà thí sinh chờ công bố thành tích thật sự quá nhiều, La Thành đành phải dừng xe, sau đó ngoan ngoãn đi bộ.

"Người anh em này, làm phiền một chút." La Thành chọt chọt người đứng trước hắn, mỉm cười nói.

Yến Thừa Cựu quay đầu, yên lặng nhích sang một bên, để La Thành tiến lên.

"Người anh em, ý của tôi là, cậu có thể nhường vị trí của mình cho tôi không. Chút nữa màn hình lớn công bố thành tích, vị trí của cậu nhìn rất rõ." La Thành thấy đối phương chỉ nhích qua một nửa vị trí, nhịn không được bổ sung.

"Nhiêu đây hẳn đã đủ cho cậu nhìn." Yến Thừa Cựu nhìn thân hình của La Thành, lại nhìn khoảng trống mình nhường ra, nhịn không được nói, "Tôi không được tính là cao , nếu nhường hết chỗ này cho cậu, tôi không nhìn thấy."

"Này.... Giúp người thì giúp tới cùng." La Thành cười cười nói. Sau khi hắn đi vào thế giới này, vì lớp ngụy trang thích đáng, vị thành niên ở đây đều là bảo bối, hầu như không có chuyện gì là hắn làm không được. Đối mặt với con người trong thế giới nhất định phải bị hủy diệt, thái độ La Thành tự nhiên mang theo vài phần miệt thị.

Nhưng đáng tiếc làm sao, người đang đứng trước mặt hắn không phải giúp việc của nhà hắn, cũng không phải kẻ nào hắn cho là kính ngưỡng hắn, mà là hai người kiêu ngạo như nhau, thí sinh không chịu nhận thua mà thôi.

"Cậu không muốn thì tôi muốn." Một thí sinh khác nghe La Thành đứng ở chỗ này lải nha lải nhải, người ta đã chừa một nửa vị trí còn ghét bỏ, trực tiếp tiến lên một bước, chiếm vị trí Yến Thừa Cựu nhường ra kia, "Muốn vị trí tốt thì sớm một chút, người ta đã nhường một nửa mà còn không chịu sao?"

La Thành bị người nọ nói thế, trong lòng tức khắc có hơi không vui.

Yến Thừa Cựu thấy ánh mắt La Thành không tốt, trong lòng dâng lên một cảm giác kỳ quái, hình như người này không thích hợp cho lắm? Phải chú ý mới được.

"Sắp có thành tích rồi, tốt nhất đừng cãi nhau." Yến Thừa Cựu thoạt nhìn như không nói đỡ cho ai, nhưng thực tế đang nghiêng về bên nào thì không cần phải nói, "Vị bạn học này, nếu cậu thật sự muốn vị trí của tôi, vậy để tôi xem xong rồi nhường cho cậu."

La Thành còn muốn nói gì đó, nhưng chung quy vẫn nhịn, chỉ hung hăng trừng cậu bạn bên cạnh Yến Thừa Cựu.

Đại học Lam Thiên còn tuân thủ theo truyền thống cổ xưa, mỗi năm đều sẽ công bố tên thí sinh đủ tư cách trên màn hình khổng lồ trước cổng, nghe nói trước khi chuyển xuống đáy biển, trường học trên mặt đất đều khích lệ thí sinh bằng cách này. Thứ tự của cậu sẽ quyết định vị trí của cậu, nhưng không xuất hiện điểm số cụ thể. Thế nhưng nếu muốn tra, vẫn có thể tra được điểm số.

"Nhìn kìa, nhìn kìa, có danh sách rồi!"

Không biết ai trong đám người hô một tiếng, mọi người lập tức đặt ánh mắt lên màn hình lớn, La Thành cũng chỉ có thể nỗ lực nhón chân, tìm tên của mình trên màn hình.

"Hạng nhất là Yến Thừa Cựu?"

"Kỳ quái, Yến Thừa Cựu là ai, sao chưa từng nghe qua!"

"Tôi cũng không biết. Không phải nói có thiên tài nào đó nhà quan lớn cũng đi thi sao, chẳng lẽ Yến Thừa Cựu là thiên tài đó?"

"Không phải đâu, tôi nghe nói thiên tài nhà quan lớn kia tên hai chữ mà!"

"Hạng nhì là Giang Đại Vệ, kỳ quái, lại là một cái tên chưa từng nghe qua."

".... Hình như có hơi quen tai."

La Thành nhìn thấy tên mình trên màn hình lớn, ở sau người tên Giang Đại Vệ kia.

Hạng nhất không được, mà hạng nhì cũng bị người ta đoạt được là sao?

Thời điểm Yến Thừa Cựu thấy thứ tự cũng cảm thấy hơi bất đắc dĩ, đề mục nhiều như vậy, cậu đã cố ý sai vài câu rồi, rốt cuộc Nina còn đánh cược với người khác, cậu không dám thi được điểm quá thấp. Không ngờ, vậy mà vẫn được hạng nhất?

Ha, có lẽ đây là vận khí.

Dù sao trước kia mình đi học, cũng chưa từng xếp hạng nhì.

"Kìa, kia chẳng phải là Giang Đại Vệ sao?" Có người chỉ vào một người nói.

Mọi người nhìn theo ngón tay của cậu ta, ánh mắt La Thành hung ác, hóa ra Giang Đại Vệ là tên vừa chiếm chỗ của hắn?

"Ai nha, tôi còn tưởng mình sẽ hạng nhất." Giang Đại Vệ bị nhận ra để lộ biểu tình ngượng ngùng, hơi đắc ý liếc La Thành một cái, lại cười với Yến Thừa Cựu, "Cũng may là cậu nhường chỗ cho tớ, lát nữa để tớ mời cậu một bữa nhé."

La Thành giận không được, cảm thấy lời này của Giang Đại Vệ đang hướng về phía mình, cố tình người này còn xếp trước hắn một hạng, đáng giận!

"Đúng rồi, tớ còn chưa biết tên cậu là gì?" Giang Đại Vệ cười nhìn Yến Thừa Cựu hỏi.

Yến Thừa Cựu hơi mỉm cười, chỉ chỉ cái tên trên màn hình lớn, "Bạn học Giang, tôi là Yến Thừa Cựu."

"Tố chất thân thể 90 điểm, thi viết 98 điểm, tổng cộng hơn hạng hai mười điểm." Cậu trai nhìn điểm Yến Thừa Cựu, nhịn không được cười cười nói, "Cũng coi là mạnh hơn Nina đó." Lúc trước Nina thi tố chất thân thể được 99 điểm, thiếu chút nữa là đạt điểm tuyệt đối, nhưng thi viết chỉ được 61 điểm, nếu không phải đại học quân đội chú trọng tố chất thân thể hơn, còn chưa chắc Nina có thể thuận lợi vào đại học.

"Thật ra tố chất thân thể của Yến Thừa Cựu cũng bình thường, không đặc biệt xuất chúng gì, nhưng đồng dạng, cũng không hề lạc hậu, điểm tổng ngược lại rất cao. Thi viết còn lợi hại hơn nữa, hạng hai Giang Đại Vệ và hạng ba La Thành đều chỉ thi được 80 điểm." Một Nhân Ngư phân tích nói, "Lão đại, lúc trước anh nói Yến Thừa Cựu có điểm kỳ quái, em còn không tin, hiện tại xem ra, thật sự có hơi kỳ quái."

"À, như thế nào?"

"Theo em được biết, Giang Đại Vệ và La Thành đều là con nhà quyền lực, trước đó đã làm không ít đề không nói, thanh danh cũng được lưu truyền trong phạm vi nhất định. Anh nhìn thành tích của hạng tư thấp hơn họ rất nhiều. Nội dung bài thi như sinh học, khoa học, hóa học, kiến trúc, các phương diện hải dương không thể học trong ngày một, ngày hai được. Như đề hóa học lần này, chỉ có một mình Yến Thừa Cựu làm được, đề này là do tên mọt sách trong phòng thí nghiệm ra, không phải đề mục mà học sinh vị thành niên có thể giải được, kết quả cũng chỉ có một mình Yến Thừa Cựu làm đúng. Lão đại anh nói, thượng sĩ Nina nhận nuôi cậu ta căn bản không am hiểu mấy thứ này, Yến Thừa Cựu cũng không có gia giáo gì, nếu nói tất cả đều là do cậu ta tự học, thì chỉ số thông minh này thật sự khiến người ta phải kinh ngạc cảm thán!"

"Nói như vậy, cậu ta đích xác có chút cổ quái." Người đàn ông gật đầu, "Anh nghe nói cá mập trắng và sao biển bên kia đều mất tích?"

"Không sai, chúng chỉ cây dâu mắng cây hòe nói là chúng ta làm, nếu thật sự là do chúng ta, đã trực tiếp vứt thi thể hai đứa kia tới địa bàn chúng để thị uy rồi!"

"Nếu anh nhớ không lầm, nơi cá mập trắng và sao biển xuất hiện lần cuối trước khi mất tích cách Yến Thừa Cựu rất gần." Người đàn ông ý tứ nói.

"..... Lão đại, ý của anh, là do Yến Thừa Cựu làm?" Cấp dưới có chút không tin, "Tuy Yến Thừa Cựu thông minh thật, nhưng cá mập trắng và sao biển đều không phải hạng người hời hợt, cậu ta lại không phải Nhân Ngư, chuyện này sao có thể xảy ra?"

"Anh chỉ thuận miệng nói, chú nghĩ đi đâu vậy." Người đàn ông cười nói, "Bảo lão Quy về đi, trước đừng theo dõi cậu ta. Đại học Lam Thiên không dễ vào, thừa dịp cá mập trắng biến mất, địa bàn của chúng ta cũng có thể khuếch trương thêm một ít. Nghe nói kỹ thuật Nhân Ngư trường thọ trong phòng thí nghiệm đại học Lam Thiên còn đang trong giai đoạn thí nghiệm, chỉ sợ không ít người đều đang nhìn chằm chằm. Nếu có cơ hội, tốt nhất chúng ta nên hợp tác với Yến Thừa Cựu."

"Vâng, tốt."

Thấy các thuộc hạ rời đi, người đàn ông không khỏi im lặng. Nói cũng lạ, thời điểm hay tin sao biển và cá mập trắng mất tích, phản ứng đầu tiên của hắn là do Yến Thừa Cựu làm. Càng quan sát Yến Thừa Cựu, cậu càng biểu hiện tầm thường, nghi hoặc trong lòng hắn càng nghiêm trọng hơn.

"Giang Đại Vệ, La Thành." Người đàn ông nhìn danh sách trong tay, "La Thành, thật ra có hơi giống, là hung thủ trước kia tôi nhìn thấy sao?"

Nhớ tới màn gϊếŧ chóc mình chứng kiến vào hai năm trước, người đàn ông không khỏi lâm vào trầm tư.

Hắn vẫn luôn cảm thấy trở thành Nhân Ngư sẽ có được năng lực cường đại nhất, nhưng trước giờ không nghĩ tới, hóa ra phía trên Nhân Ngư, còn có người lợi hại hơn, năng lực kỳ quái hơn! Nhưng hắn đã tận mắt nhìn thấy, Nhân Ngư mạnh đến mức hắn cũng không dám chọc kia, bị một người nhìn như bình thường đánh chết.

Mấy năm nay, hắn vẫn luôn ở trong tối tìm tin tức của người kia, nhưng bất đắc dĩ vẫn luôn đá chìm đáy biển. Lúc này thấy báo cáo của đám thuộc hạ, ngược lại mới phát hiện chuyện ngoài ý muốn. Người tên La Thành này, rất giống với kẻ đánh chết Nhân Ngư hắn từng thấy. Chẳng qua, La Thành này trẻ hơn rất nhiều.

——————————————————

"A Thành, chuyện phòng thí nghiệm trước kia con nói, khả năng sẽ không thành." Phu nhân trong video lộ ra thần sắc khó xử, "Hình như phòng thí nghiệm bên kia chỉ định hạng nhất, mẹ cũng không thể làm gì khác."

"Mẹ, con chỉ kém hơn một chút, thật sự không thể sao?" La Thành nhịn không được cầu xin nói.

"Đứa trẻ nhà Giang gia cũng muốn đến phòng thí nghiệm, nhưng nó xếp hạng hai nên không thể làm gì khác. Ai, nếu con thật sự muốn đi, cố gắng lấy hạng nhất thi tốt nghiệp là được." Phu nhân trấn an nói.

"Chỉ cho hạng nhất đi sao?" La Thành nắm chặt, "Vâng, mẹ, con sẽ cố gắng."

"Được, bảo bối, con nỗ lực cho tốt, yêu con."

"Con cũng yêu mẹ."

Chờ đến khi tắt video call, La Thành tức giận trực tiếp ném điện thoại trên tay xuống.

Bà già vô dụng, bình thường toàn nói yêu hắn rồi nguyện ý làm mọi chuyện vì hắn gì gì đó, hiện tại xem ra đều là giả! Cũng đúng, con nuôi mà, có thể quan tâm mày bao nhiêu cơ chứ?

Một căn phòng thí nghiệm hèn hạ, cố tình lại khó vào như vậy?

Tại sao người khắp thiên hạ đều đối nghịch với hắn!

La Thành tức đến đỏ bừng hai mắt, hắn đã ngây người ở đây ba năm, chỉ còn một năm cuối cùng này, tuyệt đối không thể kiếm củi ba năm thiêu một giờ!

Không phải chỉ cần hạng nhất thôi sao?

À, chỉ cần gϊếŧ chết hai kẻ kia, hắn tự nhiên là hạng nhất.

Tuy rằng danh sách trúng tuyển của đại học Lam Thiên còn chưa ra tới, nhưng cách khai giảng còn một đoạn thời gian. Tin tức truyền đến tai Nina nơi đó, làm dì Nina cao hứng muốn chết.

Hạng nhất đó, là hạng nhất đó.

Không hổ là con trai của cô, quả nhiên trò giỏi hơn thầy!

Một đám người chạy quanh quảng trường, nhất định sẽ rất đồ sộ.

Nina quyết định đi mua máy ghi hình, chụp lại bộ dáng thua cuộc của họ!

Đại học Lam Thiên cách địa phương nơi Nina sinh sống khá xa, ngồi xe cũng mất hết nửa ngày. Nhưng mà Nina luôn đóng cọc ở tuyến đầu, có rất ít thời gian để đến trung tâm căn cứ, Yến Thừa Cựu quyết định mua vài món đồ trở về để làm cô vui vẻ.

Vừa mới ra khỏi cửa phòng, Yến Thừa Cựu liền thấy Giang Đại Vệ bị bảo tiêu Nhân Ngư nhà hắn hộ tống đưa vào phòng, mùi máu lan khắp hành lang.

"Có chuyện gì vậy?" Yến Thừa Cựu lắm miệng hỏi một câu.

Sau khi Giang Đại Vệ biết Yến Thừa Cựu ở đây, lập tức dứt khoát thuê gian phòng bên cạnh phòng Yến Thừa Cựu, còn bảo rằng muốn tham khảo một ít lỗi sai trên bài thi với Yến Thừa Cựu. Ban đầu, nhìn thấy bảo tiêu Nhân Ngư bên cạnh Giang Đại Vệ, Yến Thừa Cựu còn nhỏ có hơi kinh ngạc.

Cậu cho rằng quan hệ giữa Nhân Ngư và người thường như nước với lửa, giống như Dương Tuyển giả ở thế giới trước. Nhưng không ngờ, những Nhân Ngư này lại rất trung thành với Giang Đại Vệ!

Nhưng đối với Giang Đại Vệ, chuyện này rất bình thường. Rất nhiều người có quyền thế đều có một vài bảo tiêu Nhân Ngư bên cạnh, tuy rằng năng lực của những bảo tiêu này trong nhóm Nhân Ngư không được tính là xuất sắc, nhưng vẫn mạnh hơn quân nhân bình thường rất nhiều. Hơn nữa, đại học Lam Thiên có Nhân Ngư xuất nhập, không cần lo phạm luật.

Có vài bảo tiêu Nhân Ngư không giống người thường bên người, Giang Đại Vệ đi đến đâu, chỗ đó cũng rất rộng.

Nhưng hiện tại, Giang Đại Vệ lại bị thương dưới sự bảo hộ chắc chắn như thế, dường như mấy Nhân Ngư bên cạnh cũng bị thương nặng, sắc mặt cực kỳ khó coi.

"Mời dừng lại!" Bảo tiêu thấy Yến Thừa Cựu tiến đến, nhịn không được quát.

Bước chân của Yến Thừa Cựu cũng thuận thế dừng lại.

"Không liên quan, để cậu ấy vào đi." Giang Đại Vệ phân phó.

Yến Thừa Cựu đẩy cửa trong địch ý nồng đậm của bảo tiêu, phát hiện Giang Đại Vệ đang băng bó vết thương.

"Tôi bị người ta thả tên bắt lén." Sắc mặt Giang Đại Vệ rất là tái nhợt, nhận thấy được ánh mắt của Yến Thừa Cựu mới hữu khí vô lực nói, "Mũi tên kia rất kỳ quái, sau khi bắn tớ và bảo tiêu Nhân Ngư bị thương, cong lại xuyên qua ngực tớ. Nếu không phải tim tớ sinh ra đã hơi lệch sang một bên, chỉ sợ lúc này đã chết rồi."

"Mũi tên cong lại ư?" Yến Thừa Cựu động lòng, nhịn không được hỏi nhiều một câu, "Mũi tên đó đâu rồi?"

"Sau khi xuyên qua ngực tớ thì biến mất." Giang Đại Vệ cười khổ đáp, "Tớ nghĩ thế nào cũng không ra, rốt cuộc là người nào sẽ dùng loại vũ khí này để đối phó tớ, cũng hơi để mắt tớ quá rồi!"

Biến mất?

Trong lòng Yến Thừa Cựu không khỏi sinh ra một suy nghĩ.

Có lẽ là nhiệm vụ giả, nhưng vì sao lại muốn gϊếŧ Giang Đại Vệ?

"Cậu còn sống, đã là vạn hạnh rồi." Yến Thừa Cựu trấn an Giang Đại Vệ.

"Tuy rằng tớ cảm thấy không thể tưởng tượng được, nhưng trực giác nói cho tớ biết, kẻ kia gϊếŧ tớ là vì thứ hạng đại học Lam Thiên." Giang Đại Vệ bỗng dưng nhìn Yến Thừa Cựu nói, "Hạng nhất đại học Lam Thiên có thể tham quan phòng thí nghiệm. Phòng thí nghiệm trước nay đều là bảo bối của căn cứ, cơ quan mạnh mẽ không nói, còn không biết có bao nhiêu Nhân Ngư lợi hại trong đó. Kỹ thuật kéo dài tuổi thọ Nhân Ngư bắt đầu từ họ, ý đồ ngăn cản giải phẫu Nhân Ngư cũng bắt đầu từ họ. Muốn tiến vào phòng thí nghiệm, chỉ có thể do phòng thí nghiệm tự mình mời khách."

"Mà hiện tại, phòng thí nghiệm đã ra tiếng gió, chỉ mời mỗi hạng nhất đến, chính là cậu, Yến Thừa Cựu." Giang Đại Vệ thẳng lăng lăng nhìn cậu, "Thứ hạng đã công bố, muốn nỗ lực lại lần nữa cũng vô dụng. Nhưng nếu người xếp hạng đằng trước đều chết, người xếp sau tự nhiên sẽ bay lên. Tớ không thể nghĩ ra cách nào, mà tiếng gió vừa tới, tớ đã bị ám sát. Tớ vừa mới nhận được tin tức, hạng tư hạng năm đều đã chết, họ chết rồi mới tới phiên tớ, cậu đứng hạng nhất, tốt nhất cũng nên để ý một chút."

"Cậu có bảo tiêu Nhân Ngư còn phòng không được, nói chi là tôi?" Yến Thừa Cựu sớm đã không còn là tên ngốc mới nghe người ta nói vài câu đã lộ hết mọi chuyện, Giang Đại Vệ cũng không có chứng cứ rõ ràng, tùy tiện nhắc tới sẽ làm người khác hoài nghi.

"Chắc thế." Giang Đại Vệ thấy Yến Thừa Cựu không tỏ vẻ gì, trong lòng cũng rất thất vọng, "Nếu có thể, cậu tốt nhất nên ở nơi đông người, thật sự không được thì thử xin trọ ở trường đi. Phòng ngự của đại học Lam Thiên cũng không tồi."

"Cảm ơn cậu nhắc nhở, tôi sẽ chú ý." Yến Thừa Cựu chân thành nói lời cảm ơn, "Cậu đang bị thương, tôi không quấy rầy cậu nghỉ ngơi nữa."

"Được, hôm nào gặp lại." Giang Đại Vệ đành phải tạm biệt, "Không tiễn cậu được rồi."

"Không cần." Yến Thừa Cựu đứng lên, nhanh chóng rời phòng Giang Đại Vệ.

"Thiếu gia, ngài hà tất phải nói nhiều thế với hắn làm gì?" Một bảo tiêu nhịn không được hỏi, "Nếu thật sự là vì thứ hạng đại học Lam Thiên, ngài làm vậy không phải là rút dây động rừng sao? Nếu Yến Thừa Cựu chết, hạng nhất sẽ thuộc về ngài!"

"Chẳng qua tôi muốn nương Yến Thừa Cựu, thử cậu ta một chút thôi." Giang Đại Vệ lộ ra nụ cười nắm chắc thắng lợi, "Nếu thật sự là vì chuyện phòng thí nghiệm, Yến Thừa Cựu nhất định sẽ gặp nguy hiểm. Còn không phải, tôi ngược lại muốn mở rộng phạm vi tìm hiểu."

"Ý thiếu gia là....."

"Anh trị thương trước đi." Giang Đại Vệ liếc nhìn hắn, "Các anh đi xuống chữa thương đi, không cần xen vào. Còn tin tức tôi trọng thương chết, hẳn các anh đã biết nên lộ như nào rồi."

"...... Đương nhiên, thiếu gia."

Bọn bảo tiêu biết Giang Đại Vệ từ trước tới nay nói một không nói hai, đành phải lui khỏi phòng.

Giang Đại Vệ cúi đầu nhìn thoáng qua vết thương trên ngực, trên tay nhảy ra một lọ thuốc, rải một chút thuốc bột lên đó, miệng vết thương lập tức biến mất vô tung vô ảnh, sắc mặt cũng dần hồng hào hơn.

"Đợi lâu như vậy, rốt cuộc cũng chờ đến lúc một nhiệm vụ giả xuất hiện." Giang Đại Vệ thấp giọng nở nụ cười, "Chỉ là kiên nhẫn kém quá, cho rằng đứng ở xa dùng đạo cụ, tôi sẽ không biết đó là cậu sao, La Thành?"

Lời Giang Đại Vệ nói cũng không thể tin, hắn quá khả nghi. Yến Thừa Cựu dạo phố, mặt vô biểu tình suy nghĩ.

Ngay từ đầu, tên Giang Đại Vệ này vừa tiếp cận đã muốn thử mình. Nếu là Yến Thừa Cựu trước kia có lẽ sẽ không hoài nghi như vậy, nhưng đã gặp qua Judith, Yến Thừa Cựu nào dám thiếu cảnh giác nữa? Bản thân bị thương, hạng bốn hạng năm cũng đã chết, không phải phản ứng đầu tiên của Giang Đại Vệ nên là tránh xa mình sao? Rốt cuộc hắn mới vừa bị thương, đối phương cho rằng hắn đã chết tạm thời sẽ không tìm tới, cũng chỉ có khả năng đi tìm Yến Thừa Cựu mà thôi.

Vì tránh cho bị ám sát thêm lần nữa, Giang Đại Vệ hẳn nên cách mình rất xa mới đúng.

Nhưng Giang Đại Vệ chẳng những không cách xa, còn nói nhiều tin tức cho mình như vậy. Không lẽ cảm tình giữa cậu và Giang Đại Vệ đã tốt tới mức này rồi cơ à, Yến Thừa Cựu tuyệt đối không tin. Nhưng nếu bản thân cậu đơn thuần một chút, chỉ sợ hiện tại đã cảm động đến rơi nước mắt.

Nếu Giang Đại Vệ nói thật, vậy mình cũng nên đi xác nhận hạng ba một chút, cũng chính là tên La Thành kia. Nhưng mà làm thế, có hơi nguy hiểm.

Nếu La Thành là nhiệm vụ giả, hắn không tiếc mạo lớn như vậy hiểm để gϊếŧ người, thế nên ý nghĩa của phòng thí nghiệm kia thật sự rất quan trọng, hoặc là nói, đồ vật bên trong rất quan trọng.

Hạng nhất lúc này, nói không chừng trời xui đất khiến, bị rất nhiều người căm ghét.

Cũng đã đến phiên mình trở thành hoàng yến rồi!

La Thành sau khi một kích đắc thủ đã chạy trốn rất nhanh.

Trên tay hắn có vài đạo cụ dùng một lần, đều đổi ở chỗ Rối Gỗ Tuyệt Vọng. Những đạo cụ dùng một lần này rất tốt, sau khi đánh chết mục tiêu sẽ biến mất vô tung vô ảnh, không để lại bất kỳ dấu vết nào, từ trước đến nay luôn là pháp bảo hắn dùng để đánh lén người khác.

Nhưng mà không ngờ rằng, bên cạnh Giang Đại Vệ còn có bảo tiêu Nhân Ngư, hại hắn không thể không đứng ở xa, tên bắn cũng hơi không chính xác.

Chẳng qua, cho dù là thế, thì Giang Đại Vệ kia khẳng định cũng sắp chết rồi.

La Thành đã tính kỹ, sau khi gϊếŧ Yến Thừa Cựu, mình sẽ ngụy trang thành bộ dáng bị thương nặng, phải tiến hành giải phẫu Nhân Ngư mới có thể sống sót. Kể từ đó, hắn liền nắm chắc khả năng tiến vào phòng thí nghiệm, tiếp nhận giải phẫu Nhân Ngư đã cải thiện vấn đề tuổi thọ, chiếm trước tiên cơ, chuẩn bị tốt khả năng tương lai sẽ phát sinh tranh đấu.

Bây giờ, vẫn nên gϊếŧ Yến Thừa Cựu trước cho thỏa đáng.

Nhưng mà thời gian còn sớm, mình vừa mới gϊếŧ Giang Đại Vệ, ra tay lần nữa sẽ khiến người khác hoài nghi, thôi thì nghỉ ngơi vài ngày, đợi đến lúc Yến Thừa Cựu cảm thấy mình an toàn rồi mới hạ thủ!

Tuy La Thành khá mạo hiểm, nhưng lý trí vẫn còn đó.

Tiếc là ông trời không cho ai nguyện ý.

Yến Thừa Cựu nghiêm túc phân tích xem La Thành có phải là nhiệm vụ giả hay không, sau đó tính toán khả năng không thích hợp của Giang Đại Vệ, cậu quyết định rút củi dưới đáy nồi một lần.

Nói đến cùng, động cơ của hai người nọ, chẳng qua là vì phòng thí nghiệm kia thôi. Nếu mình đi đến phòng thí nghiệm trước, thì họ phải làm sao đây nhỉ?

Còn trốn đi á, xin lỗi.

Cậu chỉ biết nhân lúc thần không biết quỷ không hay tìm ra kẻ gϊếŧ người mà thôi.

Sau khi hạ quyết tâm, Yến Thừa Cựu cũng không hề đi dạo phố, ngược lại trực tiếp quay đầu đi đến đại học Lam Thiên.

Chứng minh thân phận xong, Yến Thừa Cựu thuận lợi thông qua phòng vệ đại học Lam Thiên, một đường đi tới phòng thí nghiệm.

Cậu nhìn quân nhân võ trang hạng nặng phía trước, kinh hỉ như nhìn thấy người thân.

"Xin chào." Yến Thừa Cựu đến trước mặt một quân nhân, mỉm cười nói, "Tôi là Yến Thừa Cựu - người xếp hạng nhất cuộc thi chiêu sinh lần này của đại học Lam Thiên, nghe nói thí sinh hạng nhất có cơ hội đến tham quan phòng thí nghiệm, không biết có phải thật hay không ạ?"

Quân nhân đại khái cũng là lần đầu tiên gặp tình huống này, không khỏi nhìn qua người bên cạnh, giống như muốn hỏi nên làm gì bây giờ.

"Có thể cho tôi kiểm tra một chút không?" Vài quân nhân bên cạnh tay cầm máy rà quét nói.

"Đương nhiên." Yến Thừa Cựu dang tay.

Phá Dạ đao bị cậu giấu rồi, nhất định máy rà quét dò không ra.

"Không có vấn đề." Mấy quân nhân kiểm tra xong rồi gật đầu nói, "Cậu chờ ở đây một chút, tôi đi hỏi người trong phòng thí nghiệm."

"Được." Yến Thừa Cựu ngoan ngoãn đứng một bên, tư thái rất tốt.

Quân nhân bên kia báo cáo với người trong phòng thí nghiệm, qua một hồi lâu mới đi đến trước mặt Yến Thừa Cựu nói, "Giáo sư không có ở đây, họ tạm thời không làm chủ được chuyện cho cậu vào phòng thí nghiệm. Nhưng mà, họ nói cậu có thể chờ trong căn nhà cạnh phòng thí nghiệm, đó là nơi mà họ ngẫu nhiên mệt mỏi sẽ đến ngủ."

"Làm phiền rồi." Tuy rằng không thể vào phòng thí nghiệm, nhưng mà có thể chờ trong căn nhà bên cạnh, đại khái cũng được rồi.

"Cậu đi theo tôi." Quân nhân gật đầu, nói với Yến Thừa Cựu.

Rất nhanh, Giang Đại Vệ và La Thành cho rằng Yến Thừa Cựu sẽ trốn đi biết được tin tức mà choáng váng cả đầu, biết rõ mục tiêu của đối phương là phòng thí nghiệm, mà Yến Thừa Cựu còn ngu ngốc đi kí©h thí©ɧ hắn, đây không phải là cố ý tìm chết sao?

Vì thế, hoài nghi Yến Thừa Cựu cũng là nhiệm vụ giả trong lòng họ bị đánh tan sạch sẽ. Nếu thật sự là nhiệm vụ giả, thì tên này đã sớm chết rồi. Hơn nữa bọn họ tra được Yến Thừa Cựu, từ nhỏ đã ở trong căn cứ, căn bản không có khả năng là nhiệm vụ giả đến từ nơi khác.

Về chuyện này, thật ra là do Nina lén nhờ một Nhân Ngư quen biết giúp đỡ, làm giả một cuộc đời hoàn mỹ thông qua tra xét của người ta.

"Đáng giận, ngàn tính vạn tính không ngờ tới, tên Yến Thừa Cựu này lại tự đi tìm chết?" La Thành đi qua đi lại trong phòng, hắn vì danh sách này, đạo cụ dùng một lần đều hết sạch, đến cuối vẫn không chiếm được cái gì thì sao có thể an tâm?

Không, vẫn phải đi một chuyến.

Không lẽ, thật sự phải lấy vật áp đáy hòm ra sao?

La Thành trái lo phải nghĩ, hạ quyết tâm.

Yến Thừa Cựu ở trong căn nhà cạnh phòng thí nghiệm, chờ người khác chui đầu vào lưới.

Đồng dạng, phòng thí nghiệm nhìn rõ vị giáo sư cự tuyệt Yến Thừa Cựu vào tham quan, cũng cảm thấy khó hiểu vô cùng.

"Kỹ thuật chúng ta nghiên cứu vẫn còn kém lắm." Giáo sư mỉm cười nói, "Gần đây thám tử bên cạnh chúng ta thật sự hơi nhiều, đúng lúc dựa vào chuyện này nhìn cho kỹ, rốt cuộc là ai đánh chủ ý lên người chúng ta?"

Hắn cảm thấy rất kỳ quái, nếu là Nhân Ngư, biết kỹ thuật này của họ sắp thành công, căn bản sẽ không đến đây quấy rầy họ, ngược lại còn muốn toàn tâm toàn ý giúp đỡ, không để họ bị chuyện gì phân tâm nữa kìa! Còn nếu là người thường, cần gì phải gấp gáp như vậy, kỹ thuật của bọn họ rồi sẽ hoàn thành thôi.

Nhưng mà, rốt cuộc là chuyện gì, chỉ cần xem đêm nay có ai đến gϊếŧ Yến Thừa Cựu không?

Ai là bọ ngựa, ai là hoàng yến, kết quả cuối cùng còn chưa xuất hiện, ai cũng không biết được.