Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tận Thế Tông Sư

Chương 128

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Làm sao ngươi biết?” Nam nhân kia buộc miệng thốt ra, tựa hồ không thể tin được Lâm Ẩm Vô thật là dựa vào suy đoán đoán được. Nhưng lời vừa ra khỏi miệng, trên mặt liền hiện lên hối hận. Nói cho cùng Lâm Ẩm Vô chỉ là suy đoán mà thôi, hắn lại vội vội vàng vàng nói ra chẳng phải là không đánh đã khai?

Nghĩ đến đây, thân hình nam nhân có chút lung lay sắp đổ.

Nhiệm vụ thất bại không sao, trốn về tinh cầu cũng chẳng hề gì, nhưng tin tức Bí Thạch bị người ta biết, còn là bị Tam vương tử biết, bọn hắn sau khi trở về nào còn những ngày sống tốt được? Làm nhiều chuyện như vậy không phải là vì tin tức Bí Thạch không thể tiết lộ ra ngoài sao, vì thế cố ý phái ba người bọn hắn đến đây. Ai biết bọn hắn chẳng những bị bắt, hơn nữa quần còn bị lột tới đáy, sự tình hoàn toàn bại lộ!

“Xem ra ta đoán không sai.” Lâm Ẩm Vô cười một tiếng, đối nam nhân phản ứng sớm đã đoán trước.

Người người đều biết Kakra tinh cầu Ngũ vương thúc Eliot đối Bí Thạch nhất định phải có được, mỗi một nơi sản xuất Bí Thạch đều có thể thấy thân ảnh của gã. Hơn nữa gã ở Kakra tinh cầu có không ít thế lực, con đường tin tức càng làm người khó có thể theo kịp bóng lưng. Bất quá Eliot thông minh, nhưng người khác cũng không ngu. Nếu Eliot có bản lĩnh phát hiện Bí Thạch, bọn họ chỉ cần thời thời khắc khắc chú ý hành tung hướng đi Eliot là được. Mặc kệ gã đi đâu, phía sau đều có một đống người đi theo, mặc kệ gã mua cái gì gặp người nào đều có một đống người quan sát, làm Eliot có chút bó tay bó chân.

Dưới tình huống như vậy, gã lại ngẫu nhiên phát hiện ở một tinh hệ xa xôi gọi là địa cầu, lại có lượng lớn cao độ Bí Thạch tinh khiết, so với tổng sản lượng Bí Thạch đã biết còn muốn nhiều hơn. Mà nơi này, vừa vặn chính là địa điểm Yến Chi Dĩ mở Cổ Võ học viện.

Thất phu vô tội hoài bích có tội.

Người địa cầu không dùng Bí Thạch, lại có được nhiều Bí Thạch như vậy, sao có thể không làm người ta mơ ước?

Nhưng Eliot không dám manh động.

Một món tiền lớn như vậy, muốn khai thác mà không bị bất luận người nào phát hiện thì vô cùng khó khăn, càng không cần phải nói phía sau gã còn có vô số con mắt đang ngó chừng. Nhưng khối thịt mỡ lớn như vậy để trước mặt gã, muốn Eliot không ăn thì càng thêm không thể. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Bất quá này không có nghĩa là Eliot không có biện pháp.

Vị trí Bí Thạch nằm ở một nơi dưới học viện, chỉ cần nắm giữ học viện này, an bài người của mình vào dạy, từng chút một đem Bí Thạch thần không biết quỷ không hay vận chuyển ra ngoài. Ai cũng sẽ không nghĩ tới Bí Thạch sẽ ở trong học viện, cũng sẽ không nghĩ tới Eliot mới là chủ nhân chân chính của học viện này.

Nói cho cùng đây chỉ là một tiểu tinh cầu không có thế lực dựa vào mà thôi.

Nếu Yến Chi Dĩ chỉ là một hiệu trưởng bình thường, có lẽ sẽ không nguy hiểm đến tính mạng. Eliot chỉ cần phái tâm phúc giao thiệp với địa cầu, tùy tiện dùng danh nghĩa nào đó đều có thể đem học viện này đoạt tới tay. Nhưng cố tình Yến Chi Dĩ không phải người bình thường, hắn hiện giờ trong Cổ Võ đã là tồn tại không thể xâm phạm được, mà Cổ Võ học viện lại liên lụy đến lợi ích của rất nhiều người, không biết có bao nhiêu quan lớn cự phú đưa hài tử vào trường, ích lợi quan hệ phức tạp vô cùng, tùy tiện nhúng tay ngược lại sẽ nháo đến mọi người đều biết. Nói cách khác, cho dù liên minh quốc gia ra mặt, cũng chưa chắc có thể làm Yến Chi Dĩ giao ra học viện. Phải biết rằng Yến Chi Dĩ dùng tài sản của mình mua khối đất này, quyền sở hữu tài sản đều nằm trong tay hắn, một khi làm lớn chuyện càng không thu được vào túi.

Nghĩ tới nghĩ lui, Eliot cùng một vài người trong liên minh quốc gia ăn nhịp với nhau, dứt khoát trực tiếp ngồi xuống hợp tác.

Sự tình sau khi thành công, học viện thuộc về Eliot, bí tịch Cổ Võ được truyền ra ngoài, địa cầu cũng có thể đạt được “Minh ước”, trở thành ván cầu cho một số quan chức lên cấp, một mũi tên trúng mấy con chim cớ sao mà không làm? (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Có một số việc một khi nói ra, liền phá lệ chói tai.

Yến Thừa Cựu cả người đều ngốc tại chỗ, tựa hồ có chút không dám tin tưởng.

Bí Thạch, thế nhưng là bởi vì Bí Thạch?

Cậu vốn cho rằng người đến có lẽ là hướng về phía Cổ Võ, cũng có lẽ bởi vì ân oán với ngoại công, cũng từng nghĩ tới có phải là Máy Móc Cải Tạo giả động tay động chân, nhưng chưa hề nghĩ có liên quan đến Bí Thạch?

Kiếp trước Yến Thừa Cựu đừng nói phát hiện dưới học viện có Bí Thạch, thấy cũng chưa từng thấy qua, ngay cả cái tên chỉ là ngẫu nhiên nghe qua thì cũng coi như trò cười thôi. Dù sao địa cầu bây giờ còn rất xa không dùng được nguồn năng lượng lợi hại như vậy, chỉ có thể lực bất tòng tâm mà thôi. Nhưng hiện tại chân tướng được xâu chuỗi vào nhau, ngược lại làm Yến Thừa Cựu có chút không biết làm sao.

Nếu kiếp trước cậu và ngoại công bởi vì Bí Thạch mà chết, như vậy đời này, chỉ cần Bí Thạch còn tồn tại, bọn họ liền không có khả năng chân chính chạy thoát.

“Bí Thạch?” Yến Chi Dĩ không có nhiều băn khoăn như Yến Thừa Cựu, chỉ là nghe được cái tên này không khỏi có chút ngạc nhiên, “Dưới học viện có Bí Thạch à, ta là lần đầu tiên nghe được.”

“Lãnh thổ địa cầu không tính là nhỏ, một nơi lớn như vậy, cố tình Yến tiên sinh chọn lựa nơi này làm học viện, nhất định là có nguyên nhân đi.” Lâm Ẩm Vô hiếu kỳ hỏi. Nếu chỉ là đơn thuần đυ.ng phải, vận khí này cũng chưa chắc quá mức nghịch thiên.

“Cũng không phải không có nguyên nhân.” Yến Chi Dĩ hơi trầm tư một lúc, nhìn về phía Yến Thừa Cựu nói, “Thừa Cựu, con thử thả lỏng thân thể, đem chính mình cùng thiên địa dung hợp lại cùng nhau thử một lần.”

Yến Thừa Cựu có chút khó hiểu, nhưng vẫn dựa theo ngoại công nói làm theo.

Vừa bắt đầu Yến Thừa Cựu còn không có cảm giác gì, nhưng dần dần cậu liền phát hiện bất đồng.

So với bên ngoài, không khí trong học viện tựa hồ càng thêm thông suốt, tốc độ tăng trưởng nội lực cũng muốn cao hơn bên ngoài rất nhiều. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

“Ngoại công, chuyện này……?” Yến Thừa Cựu bỗng mở to mắt, nghi ngờ không thôi nhìn ngoại công, “Trước đây con chưa hề phát hiện qua.”

“Bởi vì lúc ấy con còn chưa phải là Tông Sư.” Yến Chi Dĩ cười nói, “Trước đó chỉ cảm giác được chút ít, trước khi lên cấp Tông Sư phần lớn đệ tử đều không cảm giác được.”

“Lúc trước ta vừa mới tiến giai Tông Sư, nổi lên tâm tư khai tông lập phái, vì thế liền muốn chọn địa phương mở học viện. Lúc đến nơi này, ta cảm thấy tâm tình phá lệ tốt, mà còn câu thông cùng thiên địa càng thêm dễ dàng. Cổ nhân thường nói ‘phong thuỷ’, nơi này địa thế trống trải, ta cũng không nghĩ nhiều, rất nhanh mua đất ở đây để mở học viện.” Yến Chi Dĩ nhịn không được thở dài nói. Hắn cho rằng “Phong thuỷ bảo địa” ngược lại thành “Đại hung chi địa”, thật sự làm hắn có chút khó có thể tiếp thu.

Đúng vậy, ai có thể đoán trước được đâu?

Bí Thạch nếu là một loại nguồn năng lượng, tất nhiên không tránh được sẽ bị rò rỉ ra ngoài, đệ tử Cổ Võ có thể hưởng được một chút lợi ích vốn là chuyện tốt, Nhưng nếu Bí Thạch được khai phá rộng rãi, ngược lại thành bùa đòi mạng.

“Nếu không, chúng ta thử rời khỏi học viện này?” Yến Thừa Cựu đề nghị. Nói cho cùng, Eliot muốn chỉ là Bí Thạch bên dưới học viện, dùng thực lực hiện tại của địa cầu không thể cùng Eliot cứng đối cứng được.

“Nếu ta là Eliot, thu được tin tức này sẽ sớm tăng nhanh tốc độ kế hoạch đối phó mọi người.” Lâm Ẩm Vô nhìn Yến Thừa Cựu trả lời.

Yến Thừa Cựu đương nhiên biết, chỉ là trong lòng còn tồn một tia may mắn. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Eliot vì muốn có được Bí Thạch bên dưới học viện, không tiếc khơi mào chiến tranh, ngược lại cuốn địa cầu vào tranh chấp giữa các tinh cầu, sau đó không ngừng xâu xé Cổ Võ học viện, nhất định là người có lòng nghi ngờ sâu nặng. Phái thủ hạ gϊếŧ Yến Thừa Cựu thất bại, Yến Thừa Cựu bọn họ lại vội vã rời khỏi học viện, trong đó đại biểu cái gì còn phải nói sao? Nếu đám người Yến Thừa Cựu đã biết bí mật về Bí Thạch, sự tình liền trở nên không thể khống chế. Thà gϊếŧ lầm còn hơn bỏ sót, đến lúc đó chỉ sợ đệ tử Cổ Võ, thậm chí là toàn bộ địa cầu đều sẽ chịu ảnh hưởng.

“Eliot lần này hành động thất bại, lần sau không chuẩn bị vẹn toàn sẽ không dễ dàng động thủ. Ít nhất mười hai mươi năm kế tiếp sẽ còn an toàn.” Lâm Ẩm Vô khẳng định nói, “Về phần ba người này, ta sẽ đưa bọn họ đến thẩm phán viện, cũng cho Eliot có việc để làm.”

“Đa tạ Lâm tiên sinh.” Yến Chi Dĩ nghiêm túc chắp tay với Lâm Ẩm Vô nói, “Nếu không nhờ Lâm tiên sinh hỗ trợ, sợ là chúng ta hôm nay không thể an toàn ở chỗ này.”

“Không cần khách khí.” Lâm Ẩm Vô cười nhìn Yến Thừa Cựu, “Ta cũng sẽ có hồi báo.”

Nói xong, Lâm Ẩm Vô nhìn Yến Chi Dĩ cùng Yến Thừa Cựu, không khỏi trịnh trọng dặn dò bọn họ vài câu, “Độ khó khai thác Bí Thạch rất lớn, độ tìm kiếm càng khó khăn hơn. Cho dù là Eliot, máy dò thám trong tay hắn cũng có hạn. Mà hai người thì khác, vẫn nên cẩn thận một chút.” Nếu Eliot biết Cổ Võ Tông Sư như Yến Thừa Cựu có thể cảm giác được Bí Thạch tồn tại, chỉ sợ sẽ càng thêm phát điên.

“Tôi hiểu rồi.” Yến Thừa Cựu gật gật đầu.

“Ta sẽ mang bọn họ về, chuyện còn lại cậu phải tự mình xử lý.” Lâm Ẩm Vô thở dài nói.

Y cũng chỉ có thể giúp đến đây.

Bởi vì trận ám sát này nên quang minh chính đại đem sự tồn tại của Bí Thạch nói ra. Cách làm này bị thế giới phán định “Suy đoán bình thường”, bởi vì thông qua thẩm vấn nghiêm khắc, cũng tương tự có thể đem Bí Thạch tồn tại nói ra, Lâm Ẩm Vô chỉ là làm trước mà thôi. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Nhưng kế tiếp Lâm Ẩm Vô phải chịu hạn chế rất nhiều. Y không thể hỗ trợ Yến Thừa Cựu cùng nhau đối phó Eliot, cũng không thể nói cho Yến Thừa Cựu biết thế giới này bị hủy diệt rốt cuộc là chuyện ra sao, bởi vì hiện hữu “Manh mối” phỏng đoán không ra “Tận thế”, nếu nói ra là vi phạm pháp tắt thế giới này, đã như thế, cho dù Yến Thừa Cựu sớm cứu vớt thế giới, công lao cũng sẽ không thuộc về cậu.

“Tam vương tử, ngài thật sự phải vì mấy người này mà đối nghịch với Eliot đại nhân sao?” Nữ nhân nhịn không được trừng mắt nhìn nam nhân hỏi, “Nếu như ngài nguyện ý giúp Eliot đại nhân, Bí Thạch cũng có thể phân ngài một ít.”

Nữ nhân quyết đoán có thể so với hai người khác mạnh hơn nhiều.

Bọn họ đi thẩm phán viện liền thật là có tiến vào mà không có ra, cho dù Eliot thực tâm bảo hộ, chỉ sợ có lòng mà không có sức. Chẳng bằng đả động trước, nếu Tam vương tử đã biết Bí Thạch tồn tại, nếu y đồng ý liên thủ cùng Eliot đại nhân, độ khó khai thác không phải đơn giản hơn nhiều sao.

“Ta đối Bí Thạch không có nửa điểm hứng thú.” Lâm Ẩm Vô khẽ lắc đầu, “Chớ đem mọi người đều giống các ngươi.”

Không có hứng thú ngươi còn xen vào?

Ba người giận mà không dám nói gì, đành phải căm giận đem ánh mắt đưa qua, ý đồ dùng con mắt hình viên đạn gϊếŧ chết địch nhân!
« Chương TrướcChương Tiếp »