Chương 126

Ba người Kakra bất tri bất giác đã vào giữa đám đông. Bởi vì có đứa nhỏ, các vị khách ít nhiều cũng nhường đường, còn có chút là bị một luồng sức mạnh vô danh nào đó đẩy về phía trước, không biết như thế nào đã cho người ta qua.

“Chỉ là người địa cầu…”

Nam nhân cười nhạo một tiếng, tựa hồ đối với mình ‘đại tài tiểu dụng’ có chút khó chịu. Mà phóng tầm mắt nhìn sang, những ngoại tinh nhân kia không có mấy ai có bộ dạng hoàn mỹ như bọn hắn, đành phải từ bọn họ đến.

Nữ nhân trừng mắt nhìn nam nhân, tựa hồ trách gã nhiều lời. Cũng may bọn hắn nói là ngôn ngữ Kakra tinh cầu, người ngoài nghe không hiểu. Nhiệm vụ bọn hắn chủ yếu thừa dịp náo động gϊếŧ Yến Chi Dĩ, chẳng biết vì sao đến bây giờ còn không có chút động tĩnh, khiến bọn hắn đứng ngồi không yên.

“Không được, hẳn đám người kia đã bị ngăn lại. Nữ nhân bỗng nói, “Không cần để ý đến những tên phế vật này, tự chúng ta động thủ.”

“Nhưng…”

“Không nhưng nhị gì hết, Yến Chi Dĩ nhất định phải chết!” Tiểu nam hài âm u trả lời, “Nếu như có thể, tên tôn tử kia cũng không buông tha.”

“Cứ quyết định như vậy.” Nữ nhân nhanh chóng nói một câu, “Lát nữa ta sẽ yểm trợ các ngươi, đừng để lại dấu vết…”

“Cái này e là không được đâu.” Lâm Ẩm Vô không biết khi nào đã đến trước mặt bọn hắn, cười híp mắt nói, “Hiếm khi người ta tổ chức sinh nhật, biến thành ngày giỗ là chuyện thất đức đấy.”

Ba người kinh ngạc sững sờ.

Tuy bọn hắn kinh ngạc không biết Lâm Ẩm Vô đến gần khi nào, càng làm bọn hắn kinh ngạc hơn chính là y hiểu ngôn ngữ Kakra tinh cầu.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Tuy sức chiến đấu của người Kakra siêu phàm, cho dù là những tinh cầu có nền văn minh khoa học kỹ thuật hay văn minh chiến đấu lợi hại trong vũ trụ đều kiêng kỵ, nhưng cũng không lo sẽ xảy ra chiến tranh. Vì, phương thức sinh sản của người Kakra rất khác biệt, hơn nữa nhân số ít ỏi. Dân số của cả tinh cầu chỉ khoảng năm triệu người. Nhân khẩu ít, diện tích lớn, Kakra tinh cầu lại có tính bài ngoại, nên mới không xâm lược những tinh cầu khác. Bất quá cũng vì như vậy, Kakra tinh cầu cũng nổi danh bao che khuyết điểm, hành xử rất khác người.

Nhưng cố tình người ta lại có kiểu hành xử đặc biệt này.

Địa cầu này thật sự không thể nói là dồi dào, nhưng ngược lại có vài phần mỹ lệ. Trong lòng bọn hắn vốn có chút khó chịu khi phải vượt qua hơn phân nửa vũ trụ đến một nơi nhỏ bé như vậy để gϊếŧ người, không ngờ ở địa phương này lại có thể nhìn thấy đồng hương? Đây cũng không phải là kinh hỉ tha hương ngộ cố tri, mà là chân chính kinh hách!

“Ngươi… Ngươi là ai?” Ánh mắt nữ nhân kia nhìn Lâm Ẩm Vô cực kỳ không tốt. Hành động của bọn hắn vô cùng bí mật, người biết không thể vượt quá năm ngón tay, nhưng bây giờ lại đột nhiên toát ra một tên đồng hương, bọn hắn sao có thể không nghĩ nhiều?

“Cho dù tinh cầu không tử hình mà trục xuất các ngươi, cũng không đại biểu các ngươi có thể ở tinh cầu khác chơi trò ám sát đi.” Lâm Ẩm Vô nói, làm ba tên đồng hương vô duyên vô cớ đổ một thân mồ hôi lạnh. Chuyện bọn hắn bị trục xuất rất ít người biết, chỉ có vương tộc mới biết được. Nếu bị Kakra tinh cầu biết ba người bọn hắn sau khi bị trục xuất đến một tiểu tinh cầu khác ám sát người ta, chỉ sợ cái bọn hắn đối mặt không phải trục xuất mà là giam giữ vĩnh viễn.

“Mặc kệ, trước gϊếŧ hắn!”(Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Ba người hiện tại cũng không quản Yến Chi Dĩ. Ám sát Yến Chi Dĩ thất bại trở về nhiều lắm là bị mắng, chiến sĩ xuất thân Kakra tinh cầu rất quý giá, làm gì không có chỗ dung thân? Nhưng nếu bị người trước mắt này trở về nói với thẩm phán viện một tiếng, bọn hắn sẽ gặp phải tai họa ngập đầu!

Lâm Ẩm Vô thấy động tác của bọn hắn liền phì cười.

Ba người động tác rất nhanh, nhanh như một cơn gió, các khách mời chỉ cảm thấy trên cổ có cơn gió lạnh lướt qua, nếu không phải trần nhà bị đánh rớt chỉ sợ bọn họ đều sẽ không phát hiện.

“A ——”

Nguyên bản khách mời còn tụ tập lập tức tản ra, giữa sân rớt xuống một mảnh trần lớn.

Giữa sân chỉ còn lại bốn người, một bên là ba người một nhà, một bên là khách nhân hào hoa phong nhã. Nhìn qua chỉ như người bình thường, nhưng lại khiến người đối diện không rét mà run. Đặc biệt là trong các khách mời có vài người có chút bản lĩnh nhãn lực bất phàm, càng hận không thể nhanh nhanh rời khỏi bữa tiệc này, chạy càng xa càng tốt.

Người ta đánh nhau ầm ầm trên đầu mình còn không biết, lỡ như cái đầu không chịu ở yên một chỗ thì sao. Không nhanh chân chạy đi không lẽ ở đây chờ chết ư?

“Yến đại sư, tôi tới tham gia tiệc mừng thọ còn chưa đưa lễ vật.” Lâm Ẩm Vô bỗng nghiêng người sang, khẽ cười nhìn Yến Chi Dĩ, “Xin cho tôi góp vui một tiết mục.”

Yến Chi Dĩ tựa hồ có hơi kinh ngạc bản lĩnh Lâm Ẩm Vô, nhưng ngẫm lại ngoại tôn nhà mình coi trọng đối phương, liền cảm thấy không phải việc gì lớn. Cường giả bên ngoài địa cầu nhiều như cá diếc qua sông, Lâm Ẩm Vô có có bản lãnh như vậy cũng không kỳ quái.

“Vậy thì đa tạ Lâm tiên sinh.” Yến Chi Dĩ khí định thần nhàn trả lời, giống như Lâm Ẩm Vô làm ra chuyện này thật sự vì để chúc mừng.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Các tân khách nguyên bản mong đợi Yến Chi Dĩ trách cứ một chút, không ngờ bản lĩnh trợn mắt nói dối của người ta không thấp, trực tiếp đem trận tranh đấu này định nghĩa thành “Lễ vật”. Những vị khách muốn nhấc chân bỏ chạy cũng không thể không dừng bước, rất mất mặt nếu rời đi như vậy.

Yến Thừa Cựu hết sức chăm chú nhìn Lâm Ẩm Vô, nửa điểm cũng không muốn bỏ qua.

Kỳ Nghỉ Tạp vì bảo đảm kí chủ an toàn, sẽ làm người đó có bản lĩnh mạnh nhất ở thế giới đấy. Nói cách khác, Lâm Ẩm Vô bây giờ bày ra chính là người có thực lực mạnh nhất tại thế giới này.

Ba người tới gϊếŧ ngoại công cậu đều xuất thân từ Kakra tinh cầu, Kakra tinh cầu trừ bỏ Lâm Ẩm Vô tam vương tử, phía trên còn có một đại vương tử nhị vương tử, nói không chừng còn có vương thúc vương thím gì đó, sức chiến đấu chỉ sợ đều không thấp. Lần này vừa lúc cậu có thể thăm dò sự lợi hại của bọn họ.

Ba người Kakra kia cũng không ngu ngốc, cho dù dáng vẻ này không tiện bọn hắn động thủ, nhưng vẫn không bày ra bộ dáng ‘phi nhân loại’.

【 Ba người chúng tôi có thể rời khỏi đây, xem như ngài chưa từng thấy chúng tôi, việc này bỏ qua đi. 】 Nam nhân mới vừa giao thủ cùng Lâm Ẩm Vô, trong lòng biết sức chiến đấu của ba ‘tội nhân’ bọn hắn không bằng vương tộc chân chính được.

【 Không phải vừa rồi còn muốn gϊếŧ ta? 】

【 Chúng tôi thay đổi chủ ý. 】 Nữ nhân nhanh chóng nói tiếp.

“Bọn họ đang nói cái gì a? Dụng cụ phiên dịch sao không dịch ra được?”

“Không biết, còn chưa biết bọn họ thuộc tinh cầu nào.”

“Suỵt, việc này cũng không đơn giản đâu.”(Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Các khách mời xì xào bàn tán, nhóm chính khách địa cầu sắc mặt càng trở nên khó coi.

Ngay cả chủ nhân bữa tiệc như Yến Chi Dĩ đều có thể xuất hiện nhiều vị khách không mời mà tới, đổi lại bọn họ thì sao? Tổ tiên bọn họ từng muốn tìm hiểu các nền văn minh ngoại tinh, muốn cùng bằng hữu ngoại tinh trao đổi một chút. Nhưng không ngờ, chuyện năm đó không hoàn thành được bây giờ trái lại không bằng lúc trước.

Khoa học kỹ thuật phát triển thì sao, cơ bản thực hiện toàn cầu hòa bình thì thế nào, trước mặt những ngoại tinh nhân hung hăng kia thì đáng là gì?

Bọn họ trước khi đến đây đã nhiều lần điều tra, xác định bữa tiệc này không có gì nguy hiểm, kết quả nháy mắt đã bị vả mặt. Bốn người đứng ở chỗ đất trống kia một người đều không quen biết.

【 Muốn tới thì tới muốn đi thì đi, các ngươi xem ta là người nào? 】 Lâm Ẩm Vô cười hỏi, 【 Nếu các ngươi không biết ta là ai, chỉ cần các ngươi khai ra ai là chủ mưu, tha các ngươi một mạng cũng không sao, nhưng nếu các ngươi đoán được thì không thể trách ta. 】

Ba người kia âm thầm cắn răng.

Lâm Ẩm Vô nói không sai, dù bọn họ ngu ngốc đến mấy, giờ phút này cũng có thể đoán ra thân phận đối phương.

Bọn họ làm sao nghĩ đến tam vương tử trong truyền thuyết không bước chân ra cửa lại xuất hiện ở địa phương này?

Người đầu tiên phát động công kích chính là tên tiểu hài tử.

Thân hình của hắn nhỏ gầy, nhưng lúc công kích nháy mắt lập tức lớn lên, trong nháy mắt tạo ra cường quang khiến các khách mời không thể mở mắt ra được.

Yến Chi Dĩ còn có thể bảo trì bình tĩnh, mà như đám người Ngụy Bác Đạt Nguyễn Văn Ngạn tuy có thể mở mắt ra, nhưng chấn động trong lòng nào có thể miêu tả chỉ hai ba từ được? Bọn họ vốn cho rằng sư phụ cùng Yến Thừa Cựu đã là cảnh giới xa xôi không thể với tới được, nhưng tình huống trước mắt đã đánh vỡ loại nhận thức này.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Trong mắt bọn họ người bằng hữu trông văn văn nhược nhược kia không biết là tiểu sư đệ từ nơi nào tìm tới giống như một sợi tơ, thân thể nhẹ như hạt bụi, cũng không biết làm thế nào, tay phải chậm rãi vươn ra, trực tiếp tóm gọn hài tử nháy mắt lớn lên.

Một nam một nữ phân biệt trái phải bọc đánh, trong tay cũng lấy ra một binh khí kỳ kỳ quái quái, thừa dịp Lâm Ẩm Vô bắt người liền ra tay.

Yến Thừa Cựu không khỏi nín thở, thấy thân hình Lâm Ẩm Vô dường như vặn vẹo, tàn ảnh còn chưa kịp biến mất, đôi nam nữ kia đã bị đạp ra ngoài, đem vách tường đối diện tạc thành hai lỗ lớn hình người, bất tỉnh ngã ra đất.

Nhanh thật.

Yến Thừa Cựu không khỏi nắm chặt Hắc Vô Thường.

Trong tiểu thuyết võ hiệp có nói thiên hạ võ công vô khoái bất phá (không nhanh không phá được), kỳ thật rất có đạo lý. Tuy cậu đã tiến giai đến trình độ tiểu Tông Sư, nhưng chỉ mới vượt qua cánh cửa kia, còn chưa đi được xa. Nếu như chỉ một trong ba người kia, Yến Thừa Cựu còn tin tưởng mình kết hợp với Hắc Vô Thường đối chiến một phen. Nhưng nếu là Lâm Ẩm Vô, e là tỷ lệ thắng không đến một thành.

“Yến tiên sinh, phiền ngài tìm người trói ba người này lại.” Lâm Ẩm Vô phủi phủi tay nhìn Yến Chi Dĩ. Y cúi người nhặt vũ khí của mấy người kia lên, “Tôi đi bắn pháo hoa.”

Nói xong, y trực tiếp ném hai cây gậy trong tay lên phía trên đã mất trần nhà.

Ầm. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Hai cây gậy liền phóng ra ánh sáng chói mắt, thoáng như ban ngày.