Chương 8: Đá Chết Tên Cướp. .

Sáng sớm hôm sau, hai người lên đường đi ký hợp đồng.

Thủ tục trong nhà được hoàn thành rất nhanh, Thời Kiều Kiều xem thông tin tài khoản, nhếch môi cười hài lòng.

Hôm nay thợ cải tạo sẽ đến nhà, Thời Kiều Kiều trực tiếp gọi điện cho công ty quản lý sửa nhà, họ sẽ cử nhân viên giúp cô theo dõi.

Thời Kiều Kiều chỉ giữ lại một phần nhỏ tiền nhà, phần còn lại chuyển tới Mộ Từ, hầu như mọi nhu yếu phẩm hàng ngày đều được chuẩn bị sẵn.

Trong vài ngày tới, cô dành thời gian đi bộ qua nhiều con phố và ngõ hẻm để kiểm tra những món ăn ngon và đóng gói đồ ăn.

Ba ngày trong chớp mắt trôi qua nhanh chóng, vì có thêm tiền nên công ty trang trí nhanh chóng hoàn thành công việc, ngôi nhà được gia cố mang lại cho Thời Kiều Kiều cảm giác an toàn hơn thẳng.

Thật không may, việc kiểm tra đồ ăn không được suôn sẻ và hệ thống rất kén chọn.

Lúc này khoảng ba giờ chiều, Thời Kiều Kiều đang ngồi trong một quán ăn được nhiều cư dân mạng giới thiệu, quán này chuyên bán Oa Ngư xinh đẹp ( Oa Ngư hay còn gọ là Đại Nghê là loài kỳ nhông lưỡng cư, thuộc Thủy Tộc, thường sống ở các vùng nước trũng, khe đá, bờ hồ và sông suối có nguồn nước sạch, tinh khiết), một quán nhỏ nhưng cửa hàng có đánh giá rất cao.

Cô ngồi xuống và gọi đồ ăn cho 10 người ăn, ông chủ hỏi cô có muốn đợi mọi người có mặt đầy đủ rồi mới bưng đồ ra ăn hay không.

Thời Kiều Kiều xua tay nói: "Không cần, bọn họ sắp tới rồi. Ông chủ dọn đồ ăn lên trước đi."

Nồi 10 người thực sự cũng không nhỏ nên ông chủ chia làm hai nồi, ngoài món chính cô còn gọi nhiều món ăn kèm khác.

Khi hai nồi Oa Ngư vừa được bưng lên, mùi dầu đỏ nồng nặc ập vào mặt, phủ một lớp ớt đỏ và hạt tiêu, khi nhóm lửa lên, nước súp bắt đầu sôi lên, mềm và mọng nước. Oa Ngư lần lượt nổi lên trên mặt nồi. Chúng đều to và tròn, giống như những vận động viên bơi lội.

[Bắt được món ăn đủ tiêu chuẩn, nồi đầu Oa Ngư xinh đẹp.]

Sau đó cô giả vờ tức giận, nói rằng mình đã bị cho leo cây và muốn ông chủ đống hộp hết đồ ăn lại cho cô.

Dưới cái nhìn thông cảm của ông chủ, Thời Kiều Kiều mang đồ ăn đã đóng gói ra xe, sau đó nhanh chóng di chuyển vào chỗ trống và đi đến cửa hàng tiếp theo.

Nhà hàng thứ hai là nhà hàng vịt quay, cư dân mạng cho rằng món vịt nướng lò treo bằng củi trái cây của cửa hàng này là món không ăn thể bỏ qua, nhưng tiếc là mỗi người chỉ giới hạn hai con.

Cái này có thể đóng gói trực tiếp, Thời Kiều Kiều đợi đầu bếp chặt vịt bỏ vào hộp rồi lên xe.



Cô mở một hộp trên xe, con vịt quay đỏ óng ánh, da nướng đến mức chỉ cần chạm nhẹ một cái là sẽ vỡ ra, còn thịt vịt thì căng mọng và mọng nước, Thời Kiều Kiều không cần đeo bao tay dùng một lần và cầm lên một miếng bỏ vào miệng mình. Vịt quay tròn trịa, mềm mềm ăn kèm với những miếng dưa leo chua ngọt và vị béo nhưng không quá ngậy, ăn ngon quá!

[Bắt được món ngon đủ tiêu chuẩn, vịt quay lò treo củi trái cây.]

Thời Kiều Kiều kiểm tra tiến độ nhiệm vụ, vẫn còn 9 nhiệm vụ.

Khi cô đang lái xe đến cửa hàng tiếp theo, cô đi ngang qua một quán ăn bán bánh xèo và bánh ô mai, có rất đông người vây quanh, cô cũng đi vào tham gia cuộc vui, nhưng lại thành công.

Cô đợi cho đến khi những khách hàng khác mua xong rồi mới mua những phần còn lại.

Cô vừa trả tiền và đang định rời đi thì nghe thấy tiếng ai đó hét lên cách đó không xa——

Cướp!!

Thời Kiều Kiều nhìn lên thì thấy một người đàn ông đầu trọc mặc vest đen đang chạy về phía cô, theo sau là một mỹ nữ tóc dài đi giày cao gót đang chạy theo thở hổn hển.

Lão đầu trọc cũng nhìn thấy Thời Kiều Kiều, ông ấy hoàn toàn không để bụng, nếu là một đại nam nhân thì ông sẽ cân nhắc đổi đường, thậm chí còn giơ nắm đấm khıêυ khí©h Thời Kiều Kiều.

Cô thậm chí còn nghĩ đến việc mua thêm vài phần nữa.

Nhưng Thời Kiều Kiều sắc mặt tối sầm, cô đặt gói đồ ăn vặt lên quầy, đá tên đầu trọc vô tình chạy tới, ngay bắp chân gả.

Tên đầu trọc chạy quá nhanh thì bị đá một cước đau đớn, loạng choạng ngã xuống đất, đầu gối và khuỷu tay chảy máu, đau đến mức không nhịn được mà chửi: “ DM! Ở đâu ra con nhỏ xen vào việc của người khác như vậy hả?"

Nói xong, gả đứng dậy, không kịp suy nghĩ ném chiếc túi đã cướp được để sang một bên, rút

con dao găm trên thắt lưng và hướng Thời Kiều Kiều đâm tới.

Thấy vậy, Thời Kiều Kiều nghiêng người ra sau, tránh khỏi con dao găm của đối phương, đồng thời đá vào bụng gả, tên đầu trọc kêu lên đau đớn, Thời Kiều Kiều nhân cơ hội trực tiếp đá thêm một cước nữa vào tay gả, rồi đá con dao găm đi.

Sau đó thừa dịp tên đầu trọc còn không có kịp thời gian phản ứng, trực tiếp đi quanh phía sau gả, dùng sức đạp về hướng chân sau của gả.

Kiếp trước cô có thể sống một mình lâu như vậy, đương nhiên phải chiến đấu với người khác, từ bị đánh đến có thể đánh bại người khác một cách thuần thục, cô đều dựa vào sức mạnh hung hãn của mình, sau khi trọng sinh, mặc dù sức mạnh và sức chịu đựng của cô cũng có, nhưng sức lực yếu đi rất nhiều, phản ứng của cô vẫn không thay đổi, đặc biệt là một người hoang dã như cô.



Lúc này, gã trọc đầu đã bị Thời Kiều Kiều giẫm xuống đất, toàn thân đau đớn không thể cử động, đôi mắt đỏ ngầu căm hận và như muốn ăn tươi nuốt sống cô.

Vốn dĩ Thời Kiều Kiều chỉ muốn đợi cảnh sát tới, nhưng những lời chửi thề liên tục khiến cô nhớ đến kiếp trước, khi cô đơn một mình, cô lại là người xinh đẹp không biết đã bị nhắm đến bao nhiêu lần. Cô cũng không biết mình thoát chết bằng cách nào, nhiều lần để tránh những rắc rối này, cô thậm chí còn rạch nhiều vết lớn trên mặt.

Thời Kiều Kiều nghe mắng, dần dần rơi vào hồi ức, một xã hội pháp trị đã kiêu ngạo, coi phụ nữ như đồ chơi, sao những kẻ thối nát như vậy còn sống?

Người đàn ông đầu trọc một lúc đang chửi rủa, ngay sau đó gả ta cảm thấy một cú đá mạnh và uy hϊếp tới tính mạng của mình, tiếp theo là một cơn đau thấu tim, cơn đau khiến da đầu gả ta tê dại, và đôi mắt gả ta không còn tiêu cự, dường như gả ta có thể bị tấn công bất cứ lúc nào.

"Ah! ! !"

Gả ta không khỏi hét lên, nằm rạp xuống đất, cúi người xuống, không ngừng rêи ɾỉ.

Những tiếng la hét chói tai khiến cảnh sát đến ngay, sau khi nhận được cuộc gọi khiến họ sợ hãi.

Mỹ nhân tóc dài bị cướp chết lặng khi nhìn thấy cú đá gọn gàng của Thời Kiều Kiều, sau đó khi nhìn thấy cảnh sát chạy tới, mí mắt cô ta giật giật, nhưng cô ta vẫn vững vàng đứng bên cạnh Thời Kiều Kiều, nắm chặt tay cô.

Đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy cảnh tượng như vậy, giọng nói run run, nhưng vẫn kiên quyết nhỏ giọng với Thời Kiều Kiều: “Cô... yên tâm, tôi sẽ bảo đảm cho cô, cô hành động như vậy chỉ là phòng hộ và sẽ không có chuyện gì xảy ra với cô." .

Điều kiện gia đình cô ta rất tốt, cô ta thường được nuông chiều, cô chưa nhìn thấy những cảnh tượng này như vậy, nhưng cô ta cũng biết cô bé này là đang giúp đỡ cô ta.

Thời Kiều Kiều vừa định thần lại, vừa bị nắm tay, chớp chớp mắt đáp lại: “Được.”

Khi ra tay, cô không quan tâm người được giúp đỡ là tốt hay xấu, nếu người được cô cứu không phải là sói mắt trắng thì cô càng vui vẻ hơn.

Cảnh sát nhìn thấy cảnh này đều không nói nên lời, nói thật, tên cướp không phải người tốt mà là một cô bé bình thường lại có giá trị lực lượng cao như vậy?

Người đàn ông đầu trọc nhìn thấy cảnh sát, lập tức hét lên như gϊếŧ lợn: "Cảnh sát! Cảnh sát, bắt cô ta nhanh lên, cô ta muốn gϊếŧ tôi! A..."

Người đẹp tóc dài dùng đôi giày cao gót đang mang trực tiếp đánh vào người đàn ông đầu trọc, làm gián đoạn lời nói của gả ta, người đàn ông đầu trọc lại rêи ɾỉ sau khi bị đánh.

Sau đó, cô ta kéo Thời Kiều Kiều ra phía sau, vẻ mặt chính trực nói: “Đồng chí cảnh sát, gả ta không phải là người tốt. Đầu tiên gả ta giật túi của tôi, sau đó rút dao ra. Cô bé này đang hành động tự vệ thôi. Các người không thể buộc tội sai một người tốt được..."

Cảnh sát nhìn ba người rồi nói, không nói gì cả, chúng tôi đến đồn cảnh sát lập biên bản trước.