Chương 6: Cơ duyên

Trên tấm bia đá kiểu chữ cứng cáp hữu lực, từng nét bút hoạ lên rất hợp thiên cơ, Lâm Cửu chẳng qua hai mắt nhìn lâu một chút, liền bắt đầu quáng mắt đau đầu.

Lập tấm bia này còn không cho người ta nhìn...

Lâm Cửu bỏ qua một bên, không dám tùy tiện nếm thử nước trong suối, thuận tiện ở trong lòng phun tào, này chẳng khác gì địa phương hoang phế, khác xa tưởng tượng của cô về Tiểu Tiên Nguyên, một bên đẩy cửa tiểu lâu.

Vừa nhìn vào tiểu lâu bên trong liền thấy khoảng hai mươi cái bình nhiều hình dáng, lầu một trừ bỏ trên mặt đất một cái đệm hương bồ, ở ngoài cái gì cũng không có, Lâm Cửu nhìn một vòng, tiếp theo hướng lầu hai đi đến, lầu hai hình như là thư phòng, trên tường treo đầy muôn hình muôn vẻ bức họa nhân vật cùng viết lưu niệm cổ xưa, trên kệ sách chỉnh chỉnh tề tề đặt mấy cuốn thẻ tre, một cái bàn nhỏ đơn giản, mặt bàn bày biện một viên đá tròn màu trắng lóa cùng một cái bình ngọc, trừ cái đó ra cũng không còn vật gì khác.

Đây cũng không đơn thuần là một không gian... Nhịp tim Lâm Cửu đập nhanh, thái dương kích động đến đổ mồ hôi, cô sợ trong lúc vô tình đã mở ra cơ duyên to lớn.

Lâm Cửu vội vàng đi đến trên vách tường chỗ treo chân dung nhân vật, muốn từ bên trong hàng chữ tìm tới một chút manh mối, nhưng rất nhanh mắt Lâm Cửu liền trợn tròn, cô mò mẫm một câu đều đọc không được.

Là người đều nghĩ ra được biện pháp. Lâm Cửu lấy điện thoại di động ra chụp một tấm hình, ngay sau đó nín thở ngưng thần ở trong lòng mặc niệm ra ngoài, lần nữa mở mắt, trước mắt vẫn là khuôn mặt của cô đang phản chiếu trong tấm gương, trong gương là biểu tình khϊếp sợ chưa kịp đè xuống.

Lời to rồi.

Lâm Cửu lấy máy tính trong rương hành lý, trong nhà không có mạng, chỉ có thể dùng điểm phát sóng, cô so sánh phiên dịch từng chữ trên Baidu vạn năng. Thẳng đến chạng vạng tối, Lâm Cửu mới hiểu rõ những chữ kia có nghĩa là gì.

Thượng cổ thời kỳ đại năng tụ tập, một người người tu chân độ kiếp phi thăng trở thành tán tiên, khi du lịch tam giới, trên đường ngẫu nhiên phát hiện ra chỗ huyền bí này, đặt tên Tiểu Tiên Nguyên. Sau đó tán tiên này vì làm sai bị giáng chức xuống hạ giới, tu vi nhiều tổn hao, không quá mấy năm liền đi, Tiểu Tiên Nguyên bởi vậy còn sót lại hạ giới. Mà bức họa trên tường vẽ những nhân vật này đều đã từng là chủ nhân của Tiểu Tiên Nguyên.

Lâm Cửu thảnh thơi nhìn mỗi bức chân dung đều là một đoạn truyền kỳ đại biểu cho thiên tài sinh ra, cuối cùng đều ngã xuống. Nhưng trừ bỏ ban đầu mệnh danh chủ của nó là Tán Tiên, về sau chưa có ai phi thăng thành công.

Lâm Cửu ngồi trên mặt đất, đầy mình đều là nghi vấn lại không người cho cô giải đáp. Nơi này chỉ có lai lịch, về phần đến cùng sử dụng như thế nào, còn phải dựa vào chính cô tự tìm tòi. Cảm giác này, tựa như là cho ngươi một cái gì đó quý giá nhưng không cho sách hướng dẫn...

Cuối cùng thẳng đến khi nhìn thấy một bức họa, Lâm Cửu mới biết một tin tức hữu dụng. Trên mặt bàn là viên đá hình tròn giống linh thạch, có thể kiểm tra đo lường linh căn, trong bình ngọc là Tẩy Tủy Đan, hiệu quả càng không cần nhiều lời, đề tự bên trên “Đoán cốt đốt gân” “Bại thì tan thành mây khói” là mấy chữ dễ thấy nhất.

(Edit: Y Lan Như Mộng)

Đối với bình ngọc, Lâm Cửu do dự mãi 1 giờ, thực chất bên trong cô vẫn là một người hèn nhát, không gian dị năng đến cùng là cái cơ duyên to lớn, tất cả là ý niệm của Lâm Cửu.

Lâm Cửu mặc dù có quyết tâm đối với kẻ thù hận gai xương tủy, nhưng kỳ thật càng nhiều hơn chính là đối với cô vô cùng bất lực. Thù sẽ báo, hận sẽ tiêu, nhưng là người bình thường rất khó để đột phá qua nó. Đây là một cơ hội, là một trận đánh cược, nếu thắng thì con đường phía trước quang vinh lộng lẫy, nếu thua liền cặn bã cũng sẽ không còn.

Đánh cược một lần, ý niệm một khi hứng lê, sẽ rất khó dập tắt. Cái mạng này đối với cô mà nói đã chết qua một lần, có cái gì đáng sợ.

Lâm Cửu suy nghĩ chân trần không sợ mang giày, liền quơ lấy cái bình ngọc trên bàn, mở nắp, ngửa đầu rót vào trong miệng. Một, hai, ba... Ba viên thuốc lớn nhỏ bằng ngón út tan ở cổ họng, một cỗ mát lạnh cùng hương thơm dược thảo lập tức tràn đầy tin phổi.

Còn tốt, chưa quá hạn...

Không đúng, như thế nào lại là ba viên?

Lâm Cửu không cẩn thận, uống thuốc không nhìn sách hướng dẫn, lập tức nếm được quả đắng. Nếu như nói một viên Tẩy Tủy Đan mang tới cảm giác đau đớn tan nát cõi lòng, cô uống ba viên Tẩy Tủy Đan này cảm giác liền có thể phi thăng. Dù cô từng bị zombie cắn xé cũng đau không bằng một nửa khi uống mấy viên thuốc kì lạ này.

Lâm Cửu tê liệt ngã xuống đất, bên trong thân thể nóng như bị lửa thiêu, mạch máu toàn thân như muốn nổ tung, từ trong da thải ra tạp chất có màu đen, toàn thân không một chỗ nào là không đau. Mỗi lần hít sâu một hơi, Lâm Cửu có thể rõ ràng cảm thụ được cảm giác đau đến cực hạn, ngược lại cô cũng phái lệ thanh tỉnh.

Một viên Tẩy Tủy Đan khả năng sẽ làm người không chịu nổi đau đớn nổ tan xác mà chết, ba viên tạo thành hậu quả chính là càng thanh tỉnh cảm thụ thân thể một tấc bị xé rách thống khổ, liền cắn lưỡi tự sát đều làm không được.

Lâm Cửu sức lực nhắm mắt đều không có, thẳng ngơ ngác mà nhìn chằm chằm trần nhà, trong lòng suy nghĩ chính mình hẳn là cũng coi như là đánh bậy đánh bạ.

Tiểu Tiên Nguyên bên trong không có ngày đêm, Lâm Cửu không biết trôi qua bao lâu, đợi cô lần nữa hồi phục được giác quan, cảm giác mình giống như là nằm tại một vũng nước bùn hôi thối trong hồ. Tẩy tủy quá đau. Lâm Cửu cố nén buồn nôn từ vũng bùn bên trong đứng lên, sau đó ngạc nhiên phát hiện lầu hai diện tích lớn ròng rã một vòng, giá sách từ một cái gia tăng đến hai cái, phía trên quyển trục rõ ràng phong phú.

Chẳng qua đó cũng không phải trọng điểm.

Lâm Cửu loạng chà loạng choạng mà đứng dậy, cả người giống như là mới từ cống thoát nước vớt ra, một cổ tanh tưởi đón gió có thể đánh tám trăm dặm, Lâm Cửu một bên lẩm bẩm sai lầm, một bên kéo lấy thân thể hướng dưới lầu bò, vết tích bẩn thỉu che kín cả tòa Tiểu Lâu.

Phòng cũ không có máy nước nóng, hai ngày này cô đều là tự mình nấu nước tắm rửa, nhưng bây giờ cô thực sự không có dư thừa thể lực. Toàn thân tê dại giống như là cơ bắp vỡ ra lại thời gian ngắn qua loa khép lại, mỗi một cái tế bào đều đang gọi sống không bằng chết, cô chỉ mong phía ngoài địa phương này có chút mở rộng, tốt nhất con suối có thể lớn hơn chút nữa, cũng đủ cô rửa đi vết bẩn trên người.

Lâm Cửu lết chân đi xuống lầu, ánh mắt phát sáng lên, mảnh đất lớn bằng hai cái sân bóng đã mở rộng ra gấp đôi, đoán chừng là do tẩy tủy đan khiến cô đi đến con đường tu chân. Mà lúc trước người khắc chữ trên tấm bia đá lại chính là thần tiên, từng nét bút cổ xưa đều có quy tắc thâm ảo, giống cô hiện tại mới nhập môn tay mơ, liền muốn xem một chút tư cách đều không có.

Nguồn suối như là từ chảy từ dưới mặt đất lên, ở xung quanh hình thành một vòng tảng đá khoảng ba thước quan đầm, dòng nước đầu suối rộng khoảng bàn tay, chảy qua phía trước mảnh đất, cuối cùng tại phía sương trắng hội tụ thành một mảnh đầm sâu. Nước cuồn cuộn không ngừng chảy tiến vào đầm sâu động không đáy, vừa không nhiều cũng không ít.

Suy xét về sau không thiếu được muốn dùng nước suối của Tiểu Tiên Nguyên, Lâm Cửu vì không muốn đào hố cho ngày sau của mình, lảo đảo đi đến bên cạnh đầm sâu, trực tiếp vọt vào trong, nước hiện màu sắc xanh lục nhàn nhạt. Khi cô tiến vào, trong nháy mắt từng vòng từng vòng đen nước bẩn từ trên người cô lan tỏa vào nước trong đầm, lập tức nước trong veo thối không ngửi được. Lâm Cửu nhanh chóng cởi sạch quần áo bẩn trực tiếp ném ra Tiểu Tiên Nguyên, ở trong nước thống khoái mà tắm.

Bên trong Tiểu Tiên Nguyên nhiệt độ thích hợp, sự ôn nhu của đầm nước lập tức an ủi cái đau đớn của Lâm Cửu, ngay sau đó, một cổ lực lượng kỳ dị bắt đầu hướng phía Lâm Cửu tụ lại, tranh nhau chen lấn chui vào thân thể của cô.

“A...”

Lực lượng Lâm Cửu nhanh chóng tràn đầy, cô dứt khoát lơ lửng ở trong nước không nhúc nhích, mặc cho thân thể tùy ý hấp thu, chờ hấp thu không sai biệt lắm, bùn bẩn trên người cũng toàn bộ bị rửa sạch, đầm nước lần nữa trở nên trong veo.

Rửa sạch sẽ, Lâm Cửu từ bên trong Tiểu Tiên Nguyên đi ra, lập tức cảm giác được trên thân thể mình có nhiều điều khác biệt. Bước chân nhẹ nhàng, tứ chi cảm giác tràn ngập lực lượng, bây giờ cái rương gỗ nặng nề một tay cô có thể liền nâng lên. Ánh mắt rõ ràng rất nhiều... Lâm Cửu nhắm mắt lại, bên tai thậm chí có thể nghe được năm mươi mấy mét tiếng nói chuyện vang của người trong thôn.

Tùy tiện mặc một bộ quần áo, Lâm Cửu không kịp chờ đợi lần nữa tiến vào Tiểu Tiên Nguyên. Nên chịu đều chịu xong rồi, còn lại đại khái chính là dựa theo chữ trên thẻ tre tu luyện đi? Lần này trở về, Lâm Cửu còn đặc biệt mà mang theo mấy cái khăn lau cùng một thùng nước, trong tiểu lâu còn có nhiệm vụ gian khổ đang đợi cô đi làm.

Chờ Lâm Cửu tiến vào tiểu lâu, mùi hôi thối theo dữ liệu của cô cũng không có xuất hiện, tất cả vết tích biến mất không còn tăm hơi, tiểu lâu vẫn như cũ không nhuốm bụi trần.

Lâm Cửu thở dài một hơi, xem ra tiểu lâu cùng đầm nước đồng dạng có thể tự động sạch sẽ, cô nghĩ lại hành động của mình khi uống cùng lúc ba viên thuốc thật ngu ngốc.

Lâm Cửu hít thở sâu một hơi, đi đến trước bàn, đặt tay lên Trắc Linh Thạch. Trắc Linh Thạch có thể kiểm tra đo lường linh căn cùng tu vi, nhưng muốn kiểm tra cần phải đem linh lực của bản thân rót vào trong đó, hiện tại Lâm Cửu chính là người ngoài ngành, cũng không có phương pháp cảm giác được linh lực. Bởi vậy chỉ có thể tạm thời kiểm tra linh căn của mình thuộc tính nào.

Kiếp trước cô thích phát ra dị năng hệ thủy, linh căn chính mình hẳn là cũng lấy linh căn hệ thủy là chủ đi...

Trắc Linh Thạch sáng lên màu xanh lam cùng ngân bạch lưỡng đạo quang mang, Lâm Cửu căn cứ tư liệu viết trên tường đối chiếu, phát hiện mình là thủy băng song hệ linh căn, tuy nói linh căn không thuần túy, nhưng tốt xấu cũng là một hệ thống, cùng hệ đơn cũng không có gì khác biệt. Ở trong lòng Lâm Cửu xác định, xấu nhất cũng làm tốt ngũ hành linh căn, lúc này trong lòng ngược lại là kinh hỉ.

Có không gian, có cơ duyên... Cô ở tận thế sinh tồn tiếp tỷ lệ cũng sẽ gia tăng thật lớn. Cô không chỉ phải sống, còn phải sống thật tốt, tự do tự tại!

Xác nhân ý nghĩ này, Lâm Cửu cơ hồ là không kịp chờ đợi đi đến trước kệ sách, muốn lấy ra quyển công pháp thích hợp với bản thân. Rất nhanh, cô liền phát hiện ra một vấn đề, trên thẻ trúc chữ viết đa số đều là chữ Triện, cô căn bản không hiểu!

Vừa nghĩ tới trên con đường tu tiên còn có chướng ngại “mù chữ”, Lâm Cửu khóc không ra nước mắt. Bên trong Tiểu Tiên Nguyên đã không có điện không có internet, cô cũng không có lá gan chụp lại lên mạng tìm người phiên dịch, phải nhanh đi mua sách tham khảo mới là đúng đắn.

Mặc niệm một tiếng ra ngoài, Lâm Cửu bóp mũi đem quần áo bẩn lúc tẩy tủy quăng ra ngoài, mở ra di động, mặt trên hiện 18 cuộc gọi nhỡ, lại xem thời gian —— ngày 7 tháng 11.

Khoảng cách cô phát hiện Tiểu Tiên Nguyên ước chừng đi qua bốn ngày!

Điện thoại có hai cuộc gọi nhỡ của Lý Triều Dương và mẹ Lâm, còn lại toàn bộ đều là điện thoại hậu cần cùng một dãy số xa lạ.

Lý Triều Dương...

Lâm Cửu mở ngân hàng trên điện thoại kiểm tra, nhìn thấy số dư còn lại được cộng thêm bảy vạn, là muốn cô trả lời điện thoại... Lâm Cửu không phải là không phát giác ra tâm tư của Lý Triều Dương, chỉ có điều là hai người hoàn toàn không thuộc về một thế giới, Lâm Cửu cũng chưa từng có ý nghĩ đến điều này. Tiện tay viết một tin nhắn, biểu đạt lòng cảm tạ của mình. Cuối cùng, Lâm Cửu vẫn không nhịn được lần nữa nhắc nhở Lý Triều Dương chuẩn bị đồ ăn. Cái khác cô cũng làm không được, nhắc nhở một chút coi như trả ân tình.

Về phần điện thoại của mẹ Lâm, Lâm Cửu trực tiếp đem phần danh sách trò chuyện xóa bỏ, điện thoại không nhận được cuộc gọi chuyển phát nhanh, cái kia hẳn là đồ vật rất nhiều, cô phải nhanh đi lấy. Còn dãy số xa lạ...

Hỏng bét, cô quên đi lấy vũ khí “định chế”!

Lâm Cửu vội vàng mặc áo khoác vào, lại trước khi ra cửa vội vàng nhìn mình trong gương sau đó động tác Lâm Cửu ngưng lại.

Cô gái trong gương là cô nhưng lại có chút không giống...