Lúc xuống dưới, hai người cũng guồng chân tăng tốc, chạy được nhanh bao nhiêu thì cố bấy nhiêu.
Chờ khi đám xác sống nghe thấy âm thanh thì đã không thấy bóng dáng hai người đâu nữa.
Chẳng qua nếu Giang Vãn không tới kỳ sinh lý thì việc rút lui sẽ càng thuận lợi hơn.
Lúc vừa tới kỳ sinh lý thì lượng không nhiều, nhưng qua mấy giờ, mùi máu tươi tập trung lại tuy con người không ngửi thấy, đám xác sống lại cực kỳ thính.
Bùi Vân Khởi ở phía trước giải quyết nhanh gọn chướng ngại vật chặn đường, quay sau nhìn thì thấy phía sau Giang Vãn là một chuỗi đám xác sống từ tầng trên đuổi theo.
Anh ta kinh hãi tới mức nhướng mày: "Chuyện gì vậy?"
Chẳng lẽ đám quái vật này tiến hóa trở nên thông minh hơn chăng?
Giang Vãn dùng hai tay nắm lưỡi hái chém đứt đầu một con xác sống gần nhất, vì không tiện nói thẳng nên ấp úng: "Là tôi... chảy máu..."
"À... Cô có sao không? Vậy cố nhẫn nhịn chút, mau chóng rời khỏi nơi đây." Bùi Vân Khởi đưa tay kéo cánh tay Giang Vãn tăng tốc chạy, tay phải thì giơ lên, vung một cái với chuỗi phiền toái đang bám theo phía sau Giang Vãn.
Tầm mắt Giang Vãn còn đang chú ý phía sau, tức thì trợn tròn mắt nhìn thấy hình ảnh làm vỡ nát thế giới quan của cô.
Từ trong trung tâm năm ngón tay thon dài và mạnh mẽ của Bùi Vân Khởi bay ra một dòng xoáy khí tuy vô hình nhưng có thể cảm nhận được, vượt qua cô, đánh vào đám xác sống đang truy đuổi kia.
Không nhìn thấy rõ Bùi Vân Khởi bắn ra như thế nào, nhưng nhìn đám xác sống bị hất tung, dòng khí xoáy này hẳn là sau khi được bắn ra từ lòng bàn tay anh ta thì đột ngột khuếch tán, bắn tới như một dòng sóng xoắn ốc.
Chẳng qua không duy trì được lâu, dóng khí xoáy hất tung năm sáu con xác sống gào thét giương vuốt rồi lập tức tan mất.
Con ngươi trong mắt Giang Vãn phóng đại, nhìn chằm chằm tay phải của Bùi Vân Khởi hồi lâu mà không thấy bất cứ vũ khí kiểu súng khí nén dạng nhỏ tiện giấu trong tay áo nào cả.
Cô rất tò mò, nhưng giờ không phải lúc nói chuyện.
Một khi động tĩnh lúc hai người rút lui mà vang quá to, đám xác sống bao vây ở đường cái trước cửa vào ngân hàng sẽ chạy tới.
Bọn họ bắt buộc phải lập tức di chuyển ngay lúc này, chạy được càng xa càng tốt.
Giang Vãn bị Bùi Vân Khởi nắm cánh tay bỏ chạy nhanh tới mức hai chân như sinh ra gió.
Cô không khỏi thầm cảm thấy may mắn rằng từ sau khi tận thế kéo tới, cô đã kiên trì rèn luyện cơ thể để nâng cao thể lực.