Chu Sở Sở mắng bà già này một cách gay gắt, bà ta lập tức choáng váng.Nhưng bà già này cũng không phải là đèn cạn dầu, bình thường hơi tý là chửi ầm lên, lại hay bắt nạt mấy người yếu đuối.
Làm sao bà ta có thể sợ một thiếu nữ thanh tú có khuôn mặt dịu dàng như Chu Sở Sở?
Bà ta còn đang lo lắng không thi triển được một thân kỹ nghệ, vừa vặn có người tới lập tức mắng lên:
"Đồ con đĩ nhỏ, ta phi!"
Chu Sở Sở đối với bà ta cũng không khách khí chút nào, cô mở cửa sân, nhanh chóng đóng sầm lại.
Ba!
Cô trực tiếp quất bà ta ngã xuống đất.
Cô có thể lịch sự, tôn trọng người lớn tuổi, nhưng chỉ với những người lớn tuổi đáng được tôn trọng!
Loại heo chó ngư vậy, nói lời tử tế nào cũng lãng phí!
(Các bạn ơi, đây là tiểu thuyết, cốt truyện yêu cầu. Các bạn đừng bắt chước. Nếu thực sự thấy một ông già vô đạo đức thì đừng làm gì cả. Thay vào đó, hãy tránh xa càng sớm càng tốt.)
Bà lão họ La bị đánh, nằm dưới đất gào thét:
“Có ai không, đánh người rồi!”
Chu Sở Sở lười nhác quan tâm, nhấc chân đi.
Bà lão họ La thấy không có ai đi lên định bắt lấy cô, nhưng bị cô né tránh, dùng ánh mắt lạnh lùng hỏi: “Còn muốn bị đánh nữa?”
Tay bà ta run lên, Chu Sở Sở tùy ý đánh bà ta một cái, vừa đau vừa rát, bà ta sợ hãi.
Chu Sở Sở lái xe trực tiếp rời đi.
Bà lão họ La trợn mắt, hung hăng nhìn chằm chằm bóng dáng rời đi của Chu Sở Sở, dùng sức nhổ nước bọt.
"Con khốn kiếp này, đừng để rơi vào tay ta, nếu không ta chỉnh chết ngươi!"
Chu Sở Sở cau mày thật chặt khi nghĩ đến bà La kia.
Cảm thấy biệt thự của mình rất không an toàn.
Chưa kể đến chuyện khác, kiếp trước bà lão họ La đã trèo qua hàng rào trộm rau trong sân nhà mình.
Bà già chết tiệt này không chỉ trộm cắp mà còn phá hủy tất cả những gì bà ta không thể lấy đi.
"Không được, phải tìm cách xây dựng ngôi nhà của mình thành một pháo đài vững chắc!"
Thuê một nhà kho tạm thời trước.
Sau đó đi thẳng đến chợ nông sản.
Lương thực là quan trọng nhất, không ai biết tận thế sẽ kéo dài bao lâu, có lẽ vĩnh viễn cũng sẽ không kết thúc, nhất thiết phải làm tốt công tác chuẩn bị.
Lương thực cần phải mua đủ.
Cô không có gánh nặng trong lòng, nếu cô không mua, những lương thực này dưới nhiệt độ cao đều sẽ mục nát, hư hỏng.
Cô từng theo đội đi tìm kiếm thức ăn sau khi nhiệt độ cao kết thúc. Mở những nhà kho, kho lạnh đó ra thì nhìn thấy lượng thức ăn khổng lồ đang thối rữa, trong lòng đau khổ đến cỡ nào.
Cho nên có thể mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu.
Tiền vào thời điểm này cũng là thứ có giá trị nhất. Đến ngày tận thế, tiền sẽ mất giá nhanh chóng, cuối cùng trở thành giấy vụn.
Trật tự xã hội một lần nữa sẽ được cải tổ lại. Có nhiều tiền thì có ích gì?!
Bắt đầu mở ra hình thức điên cuồng mua sắm.
Gạo, bột mì, lúa miến, cao lương, ngô, đậu nành, đậu xanh, đậu đỏ, đậu cô ve... cộng thêm các loại hạt giống!
Muối, đường nâu, đường trắng, các loại gia vị!
Dầu đậu phộng, dầu đậu nành dầu ô liu, dầu óc chó, dầu hạt cải!
Hầu hết các chợ nông sản đều có các cửa hàng ngũ cốc.
Thao tác cơ bản của cô là bước vào, liếc nhanh, vẫy tay, mua hết!
Chủ cửa hàng rất ngạc nhiên.
“Em gái, em mua nhiều lương thực như vậy, có ăn hết được không?”
Chu Sở Sở nói nhảm: "Tập đoàn Tân Thành sắp tổ chức yến tiệc quy mô lớn cho một trăm thành phố. Chúng tôi sẽ lần lượt tổ chức yến tiệc lưu động ở một trăm thành phố này, còn tôi phụ trách thu mua lương thực."
Tập đoàn Tân Thành nổi tiếng, lại là của chồng cô nên cô yên tâm sử dụng.
Ông chủ nói ồ giơ ngón cái lên.
“Tập đoàn Tân Thành có những phúc lợi rất tốt, mức lương cao, có trách nhiệm với xã hội, đúng là không ai bì nổi."
Chu Sở Sở cười cười.
“Còn những hạt giống này?"
"Ồ, gửi về quê!"
Lương thực được đóng gói lên xe tải, gửi đến kho tạm thời được chỉ định, sau khi vận chuyển xong, Chu Sở Sở một mình đi vào chuyển hết vào không gian.
Nhìn kệ chứa đầy đồ ăn, Chu Sở Sở cảm thấy thực thoải mái.
5000 vạn đã được chi để mua gần 2 vạn tấn lương thực, đủ nuôi 4 vạn người trong một năm!
Lại hao tốn 5000 vạn, quét sạch chợ bán thức ăn.
Đủ loại củ cải, rau cải, su hào, cải bắp......
Hành tây, hành lá, tỏi, cà rốt, gừng, gừng tây, ngó sen, măng tây, khoai lang, khoai tây...
Rau cải trắng, rau xanh, rau xà lách, rau cải xôi, rau hẹ, rau cần, rau muống...
Bắp cải, súp lơ xanh, súp lơ tím, bông cải xanh...
Ớt, bí đỏ, bí vàng, bí đao, mướp đắng, dưa chuột, mướp, rau mướp, bầu...
Nấm hương, mộc nhĩ, nấm rơm, nấm kim châm, nấm tuyết, nấm đầu khỉ...
Khô, ướt.
Hoang dại, trồng trọt.
Đông lạnh nhanh, ngâm, đóng hộp!
Mua tất cả!
Tặng kèm hạt giống, mua mua mua!
Bỏ ra 5000 vạn mua 1.8 vạn tấn, toàn bộ vận chuyển vào kho hàng sau đó chuyển vào không gian.
Hơn nửa ngày, Chu Sở Sở ngay cả cơm cũng chưa ăn, tiêu tiền như nước chảy hết 1 ức.
"Thì ra tiền lại dễ sử dụng như vậy!"
“Đừng nói 1 ức, 10 ức cũng có thể tiêu hết.”
Có lương thực, là có sức mạnh.
Nhưng chỉ vẻn vẹn có lương thực, còn chưa đủ!
“Đi siêu thị!”
Đi đến siêu thị lớn nhất Hải thị.
Đi thẳng đến quầy tính tiền.
"Gọi quản lý của cậu tới đây, tôi muốn đi mua sắm."
Nhân viên bán hàng nói: "Nếu tiểu thư muốn mua đồ thì xin hãy trực tiếp vào bên trong đẩy xe đẩy để mua đồ."
Chu Sở Sở nói: "Việc này e rằng có chút khó xử lý, dù sao một chiếc xe như vậy ít nhất cũng phải chất đầy 1 vạn xe."
Nhân viên bán hàng nghi ngờ mình nghe nhầm: “Tiểu thư người nói...... Bao nhiêu xe?”
Chu Sở Sở nhắc lại: “Ít nhất 1 vạn xe.”
"Được, tiểu thư đợi một lát, tôi sẽ gọi quản lý tới ngay."
Ngay sau đó, người quản lý siêu thị sải bước tới, nhìn Chu Sở Sở, như thể đang nhìn thấy Thần Tài.
"Thưa cô, số lượng hàng hóa cô mua quá lớn, tôi cần biết công dụng. Cô có thể cho tôi biết được không?"
Chu Sở Sở lại lần nữa lấy chồng ra làm lá chắn: "Tập đoàn Tân Thành sắp triển khai hoạt động giao hàng về nông thôn. Đây là số điện thoại của chồng tôi, ông có thể trực tiếp hỏi anh ấy."
Ai mà không biết tập đoàn Tân Thành là người nào, quản lý cũng không dám gọi điện thoại xác nhận, biết Chu Sở Sở đích xác là phu nhân, lập tức càng tỏ ra ân cần hơn.
"Mau đẩy xe đi theo Tần phu nhân."
Chu Sơ Sở chỉ huy, trước tiên phải dời hết các loại đồ ăn nhanh, bao gồm mì ăn liền, xúc xích, sô cô la, trà sữa, sữa bò, sữa chua, kem...
Còn có nước, trực tiếp lấy 10 vạn chai.
Ở tận thế, dù có tiền cũng không mua được một gói mì ăn liền!
Giữa cái nóng như thiêu như đốt, một hộp sữa chua hay kem lạnh có thể là cứu mạng.
Khu vực sinh hoạt, đồ vệ sinh cá nhân, dầu gội, sữa tắm, sữa rửa mặt, kem dưỡng da mặt, mặt nạ...
Cô vẫn muốn xinh đẹp ngay cả trong những ngày tận thế. Cô đã thực sự chán ngấy bản thân hôi hám của mình trước kia.
Trong mục quần áo, loại đắt tiền nhưng không thiết thực, chủ yếu là mua loại nhẹ, thoáng khí, loại dày dặn, ấm áp, sau cái nóng là đến cái lạnh, cô nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng!
Không nhiều đâu, chỉ mấy vạn bộ thôi!
Khu vực đồ gia dụng.
Tủ lạnh, tủ lạnh, máy giặt, điều hoà không khí, TV, lò vi sóng, nồi cơm điện, bếp gas...... Nhất thiết phải có, mua tận mấy trăm bộ.
Mất điện? Không có lửa?
"Quản lý, giúp tôi lấy 10 bộ máy phát điện diesel, 10 bộ máy phát điện khí, 10 bộ tua-bin gió và 10 bộ máy phát điện năng lượng mặt trời!"
"Thêm vào 1 vạn lít dầu diesel, khí than, khí đốt tự nhiên và 5 000 tấn than, tôi có thể cho ông khoản hoa hồng là 200 vạn."
Người quản lý nói: “Tôi có thể lấy được những thứ này, nhưng có thể phải mất khoảng 7 ngày. Những thứ này ước tính tốn 1500 vạn, tôi cần ứng trước 500 vạn."
Chu Sở Sở lập tức chuyển tiền.
"Lấy cho tôi thêm 10 bộ đồ chống rét, thêm 10 chiếc thuyền tuyết, 100 chiếc xe trượt tuyết, 10 chiếc thuyền kayak và 10 chiếc du thuyền cỡ nhỏ."
Nhiệt độ cao kéo theo cái lạnh khắc nghiệt, sau cái lạnh khắc nghiệt là mưa to.
Khi thành phố đóng cửa do băng tuyết, cần phải có quần áo chống lạnh, xe trượt tuyết và thuyền tuyết.
Khi mưa lớn tràn ngập thành phố, cần có thuyền kayak và du thuyền.
"Nếu có thể, giúp tôi lấy 100 khẩu súng săn, 100 con dao Đường sắc bén, kiếm hạng nặng, quần áo chống đạn, lựu đạn..."
Trong những ngày sau, bản chất con người đã suy kiệt, đạo đức suy thoái, mọi người đều phải đấu tranh để sinh tồn!
Khi con người đang cực kỳ đói khát, họ sẽ liều lĩnh gϊếŧ người phóng hoả, cô cần phải có vũ khí để bảo vệ bản thân và gia đình!
Sau đó, zombie lại tràn lan.
Người quản lý càng nghe thì càng thấy có gì đó không ổn.
"Chờ một chút, Tần phu nhân, những thứ này dù muốn tôi cũng không lấy được, đây là phạm pháp!"
"Tôi có thể làm nhiều nhất chính là giúp cô lấy cung tên để luyện tập. Kiếm thì có thể lấy được, nỏ bằng mọi cách cũng có thể lấy được, nhưng quần áo chống đạn, súng săn, lựu đạn thì thật sự không được!"