Chương 4: Lập tổ đội?

Nam sinh cao ráo bên cạnh đối với hoa cỏ xung quanh không có hứng thú, trực tiếp hướng đám người dò hỏi, “Tôi tên Thạch Cảnh, hiện tại một sao, có được thiên phú chiến đấu hình, có ai muốn lập đội đánh quái không?”

“Nhiệt độ không khí thích hợp, nguồn nước dồi dào, đất đai phì nhiêu, là địa hình phong thủy hiếm có.” Người đàn ông trung niên nhìn về phía xa, biểu cảm thật ngoài ý muốn, “Mảnh đất bên kia trồng cao lương, khoai tây, bắp, lúa mạch, lúa nước, bên cạnh còn có NPC trông coi, không nghĩ tới trò chơi này lại chú trọng chi tiết đến thế...”

Nam sinh viên đầu đinh cúi đầu nhìn túi lưu trữ của bản thân, không nhìn thì tốt, vừa nhìn một cái đã hết sức bất mãn than phiền, “Có áo tang, quần ma, giày rơm, một gậy gỗ, một cái kho hàng tùy thân cũng không có, quá keo kiệt!”

“Có thể chụp ảnh không? Đây là lần đầu tiên tôi chơi game online thực tế ảo, phải chụp một bức ảnh làm kỉ niệm mới được.”

“Thiên phú là cái gì? Vì sao tôi lại không có?”

“Cổ tay phải bỗng dưng xuất hiện một cái đồng hồ màu đen, đây rốt cuộc là cái gì?”

“Quần áo giày đều không thêm thuộc tính, thế mà không phải trang bị?!”

Hơn hai mươi người chơi tụ lại một chỗ, thắc mắc tán thưởng tức giận gì cũng có, thực sự ầm ĩ.

Vân Sam phân biệt các phương hướng khác nhau, một mình rời đi trước.

**

Doanh địa Hồng Phong

Cảnh vật bốn phía thoạt nhìn quen thuộc lại xa lạ.

Quen thuộc là bởi vì cô đã ở trong trò chơi lăn lộn ba năm, đã thực rõ ràng kết cấu doanh địa, đương nhiên không cần xem bản đồ cũng có thể nắm gọn đường đi nước bước.

Xa lạ là bởi vì sau ba năm, doanh địa Hồng Phong mở rộng quá nhanh, quy mô lớn gấp mười lần ban đầu, hơn nữa vẫn không ngừng thăng thêm. Tínhtừ lần cuối cùng đăng nhập tò chơi, mô hình kiến trúc nối thành đoàn, cao thủ nhiều như mây, chiến sủng có mặt khắp nơi, cùng doanh địa đơn sơ trước mặt không có chút liên tưởng nào.

Thời gian trò chơi: Tận thế năm thứ 5, ngày 01 tháng 03, 8 giờ 5 phút.