Chương 11: Trâu bò

Chương 11: Trâu bò

Edit: Nukaly

Chào các bạn: Team chỉ có 1 edytor và con đường beta còn xa xôi nên còn nhiều sai sót, nếu bạn đọc được những chỗ có lỗi chính tả hoặc ngữ pháp xin hãy coment, bình luận để mình sửa ạ

"Được.” Vân Lan thoải mái đáp lại.

Lần thứ ba tập kích, Goblin cận chiến lên tới hơn ba mươi con, Goblin ném thương gần hai mươi con.

"Mũi tên nước! Sóng lớn cuộn trào!"

Hai kỹ năng tầm xa phóng ra cùng một lúc, mục tiêu nhắm thẳng đến quái viễn trình.

Lý Dung vừa mừng vừa sợ. Cô phát hiện, ma lực cô cần để phóng ra kỹ năng so với ban đầu đã ít hơn nhiều. Mặt khác, bất kể là mũi tên nước hay là sóng nước của cô đều có số lượng nhiều hơn, uy lực lớn hơn.

Đến mức, công kích của cô vừa tới đã đánh ngã hơn nửa số lượng Goblin ném thương.

Bọn nó còn bị đánh đến mức không cách nào đánh trả luôn.

"Mạnh Từ!" Lục Thanh Trần hô một tiếng.

Anh không có nhiều lời, đồng bạn lại ngầm hiểu, tự giác di động đến bên cạnh Goblin ném thương ám sát.

Một con, hai con, ba con... Chỉ trong giây lát quái viễn trình đã bị diệt sạch.

Hai tay Sở Chiếu Thanh nắm thanh kiếm vọt vào trong đám ma vật. Gần như mỗi lần vung kiếm đều có Goblin bị gϊếŧ chết.

Lục Thanh Trần đi theo bên cạnh Sở Chiếu Thanh, giúp đỡ yểm hộ.

Anh là dị năng giảm tổn thương cấp B. Cùng một đòn công kích, rơi vào trên người đồng đội có khả năng dẫn đến hành động bất tiện. Đánh lên người anh chỉ khiến anh phải chịu một chút vết thương nhẹ.

Sau khi chiến đấu kết thúc, rót một bình Thuốc hồi phục liền có thể khỏi hẳn.

Cũng bởi vậy, lúc Goblin cận chiến vung cây gậy lớn của nó lên muốn công kích Sở Chiếu Thanh, anh đã giúp đỡ mấy đòn

Vốn tưởng mình sẽ bị thương, ai ngờ công kích kia sau khi rơi vào trên người lại chẳng cảm thấy gì, không có một chút cảm giác nào.

Lúc này Lục Thanh Trần mới biết được sự đáng sợ của nước thuốc.

Mấy phút sau, Goblin bị tiêu diệt sạch sẽ, phe mình toàn thắng.

Mạnh Từ vô cùng phấn khởi: “Thắng mà không có ai bị thương luôn, trâu bò quá đi!”

Hai tay Sở Chiếu Thanh vung vẩy thanh kiếm, một lát sau đưa ra kết luận: “Sau khi sức mạnh được tăng thêm, anh dùng kiếm cũng thoải mái hơn nhiều, lúc đầu còn có chút cố hết sức."

Lý Dung vuốt ve chiếc nhẫn, yêu thích tới không nỡ buông tay. Khóe miệng điên cuồng cong lên, khó mà tự kiềm chế.

Tiền đồ đâu cả rồi! Chỉ một lọ thuốc, một món trang bị đã mua chuộc được mấy người rồi à!

Lục Thanh Trần rất muốn tự cao tự đại rống lên.

Nhưng trên thực tế, thâm tâm anh cũng đang rục rà rục rịch, không có lập trường nói người khác...

"Nghỉ ngơi đi, chuẩn bị nghênh tiếp BOSS." Lục Thanh Trần rời đề tài đi.

Mọi người vừa muốn ngồi xuống lại nghe thấy ở bên cạnh truyền đến một tiếng vang thật lớn ---- Một con Goblin cao hơn ba mét, có làn da đỏ hồng xuất hiện trước mặt bọn họ.

Tay phải của nó cầm một cây lang nha bổng, trong lòng bàn tay trái ngưng tụ một ngọn lửa, lúc này ngọn lửa kia đã càng tụ càng nhiều, chiều cao đã lên tới hơn nửa mét.

“Lui hết lại!” Lục Thanh Trần đổi sắc mặt.

Một giây sau, hơn hai mươi quả cầu lửa to bằng nắm tay nhanh chóng bay tới.

Lục Thanh Trần và Sở Chiếu Thanh cách gần nhất, chỉ kịp ngăn mấy quả cầu lửa công kích tới chỗ bọn họ. Những người khác đứng khá xa, thật sự không rảnh tay để lo bên ấy.

"Sóng lớn cuộn trào!" Lý Dung vừa lúc là hệ thủy, cô phóng ra kỹ năng dập tắt hỏa diễm.

Vân Lan tung ra hai ống thuốc. Khi quả cầu lửa gặp phải ống nghiệm, thuỷ tinh tức khắc tan nát.

Chất lỏng màu xanh lam xối lên trên quả cầu lửa ngọn lửa dần dần tắt ngúm.

Mạnh Từ là xui xẻo nhất. Anh còn nghĩ rằng dựa vào

tốc độ của mình có thể dễ dàng thoát được. Ai ngờ được anh ấy chạy đi đâu thì quả cầu lửa đuổi theo và đổi hướng tới đó.

Không cẩn thận bị vây ở hai bên sườn trước sau.

Mạnh Từ không thể tránh khỏi, chỉ có thể gắng gượng chống đỡ.

một tiếng "Oanh" vang lên thật lớn, Mạnh Từ ngã trên mặt đất, bất tỉnh nhân sự. Làn da trên người có nhiều chỗ bị đốt cháy khét, hiển nhiên đã bị trọng thương.

"Mạnh Từ!!" Lục Thanh Trần hô to.

BOSS Goblin nhếch miệng nở nụ cười, khiêng cây lang nha bổng nhanh chân đến chỗ Mạnh Từ, có vẻ như muốn trước tiên giải quyết một người.

Vân Lan ném một tấm bùa gọi sét cao cấp cho Lục Thanh Trần, dặn dò: "Dán lên người BOSS, sau đó cách nó xa một chút."

Đang lúc ngàn cân treo sợi tóc, không có thời gian mà hỏi nhiều nữa.

Lục Thanh Trần cắn chặt hàm răng, nắm bùa gọi sét tiến lên.

Cây lang nha bổng rơi xuống, anh miễn cưỡng ăn một gậy, thành công dán tấm bùa kia lên lưng BOSS.

Tiếp sau đó là toàn lực chạy trốn. Còn không quên ôm lấy Mạnh Từ đến một nơi an toàn.

"Ầm ầm!"

Ánh chớp hiện ra, một tia chớp từ trên trời giáng xuống.

BOSS Goblin phát ra tiếng gào thét thê thảm, có vẻ như đã chịu trọng thương.

"Mũi tên nước! Sóng lớn cuộn trào!" Lý Dung nắm lấy cơ hội dùng hết toàn bộ ma lực còn lại tấn công.

Sở Chiếu Thanh cầm kiếm, nhắm về phía con Goblin màu đỏ, cắm thanh kiếm vào bụng mục tiêu.

Tổn thương chồng chất tổn thương, BOSS chết ngay tại chỗ.

Ma vật bên trong phó bản đã bị loại bỏ toàn bộ, cổng dịch chuyển xuất hiện.

Nhưng mà Lục Thanh Trần lại không vui vẻ nổi. Anh móc ra Thuốc hồi phục màu đỏ nhạt rót vào miệng Mạnh Từ, sau khi rót hết ba bình vết bỏng trên người vẫn không có tiến triển gì.

"Thử lọ này xem." Vân Lan đưa Thuốc hồi phục phẩm chất hoàn mỹ cho anh ấy.

Nước thuốc do thợ săn cấp S chế tác không hề giống loại hàng thông thường đang lưu hành trên thị trường.

Lục Thanh Trần mang theo vài phần chờ đợi tiếp nhận thuốc, một lần nữa trút cho Mạnh Từ uống.

Thuốc vừa mới uống xong, làn da bị đốt cháy khét nhanh chóng kết vảy, bắt đầu có thịt mới mọc ra.

"Khụ khụ." Mạnh Từ bị sặc. Anh ấy mở mắt ra, trở mình một cái ngồi xuống, kịch liệt ho khan.

“Móa!” Lý Dung kinh ngạc thốt lên.

Đúng là…

Không có so sánh thì không có thương tổn mà.

Mới chỉ hơi so qua một chút, thuốc màu đỏ nhạt lập tức bị đánh thành cặn bã. . .

**

Nghỉ ngơi một lát sau nhóm sáu người rời khỏi phó bản.

Vân Lan bị mọi người vây quanh: “Dị năng cấp S thật sự là quá lợi hại!"

"Uống thuốc xong anh cảm giác trong mình mạnh mẽ trước nay chưa từng có!"

"Thuốc hồi phục này có hiệu quả mạnh quá đi! Những thứ anh uống trước đây thật sự là không thể nào so sánh."

"Sau này còn có thể cùng ngài vào phó bản sao?"

“Tiếp theo ngài có tính toán gì không? Nếu không thì tới gia nhập công hội của chúng tôi đi?"

Mạnh Từ, Lý Dung biến thành em trai em gái nhỏ hưng phấn nói chuyện với Vân Lan.

Sở Chiếu Thanh vẫn tính là trấn định, nhưng ánh mắt vẫn không ngừng đảo về phía ông Vân Lan, phảng phất như có tâm tình muốn nói, thế nhưng trước sau không thể chen miệng vào được một câu.

Có một cấp S sống sờ sờ đứng ở trước mặt, Lục Thanh Trần rối rắm nên đưa tiền như thế nào, xoắn xuýt đến độ tóc sắp bạc luôn rồi. Chờ đến lúc sắp chia tay anh ấy vẫn chưa nghĩ ra một cái cớ thích hợp.

"Xin lỗi, em định tự mình thành lập công hội." Ngẩng đầu lên nhìn sắc trời, Vân Lan đã muốn nói lời từ biệt.

Lục Thanh Trần cuối cùng cũng quyết tâm nói: “Em có rảnh không? Có thể tranh thủ dành ra chút thời gian nói mấy câu?”

Vân Lan đồng ý.

Trở lại chung cư, Lục Thanh Trần quy quy củ củ ngồi xuống, không dám tiếp tục miệng tiện nữa.

Ellen ném ba lô lại cho anh ấy: “vật liệu công hội Khuynh Thành đưa còn thừa, trả lại anh.”

“A, không cần đâu, các em cứ cầm đi.” Lục Thanh Trần nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy nếu còn chơi tâm cơ với Vân Lan nhất định sẽ bị cô chán ghét, vì thế anh dứt khoát thẳng thắng nói chuyện với cô.

“Muốn lập công hội cần một lượng tiền rất lớn, nhà họ Lục bằng lòng đem hết toàn lực ủng hộ em."

"Nếu như em muốn vật liệu nào cũng có thể nói, công hội Khuynh Thành sẽ giúp em thu thập."

“Anh chỉ muốn, mỗi tháng thu được một số lượng nhất định Thuốc hồi phục do em tự tay chế tác. Khi công hội lớn lên, mỗi tháng phái tới ba thành viên cấp B hoặc cấp B trở lên bảo vệ sự an toàn của gia đình anh. "