Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tận Thế Chó Lang Thang

Chương 8: Tỉnh Lại

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chạng vạng tối, con đường phía nam trường trung học, hai bên đoạn đường này tất cả đều là quán bán đồ ăn, có quán nướng, có quán ăn nhỏ, có sạp ven đường, cái gì cũng có, dầu chiên, gà nướng, cơm rang, bánh bao thịt vân vân, đều là món ăn ngon.

Một tên mập mạp chết bầm phải nặng hơn một trăm cân, vọt tới chỗ bán bánh bao thịt, mua hai cái bánh bao lớn, vừa muốn đưa vào trong miệng, hình ảnh lại đột nhiên thay đổi. Biến thành phòng ăn ở trường học, mọi người cúi đầu vào trên bàn, thoăn thoắt làm bài thi, mà một cá mập mạp chết bầm, nôn nóng đến độ vò đầu bứt tao, nhìn chung quanh, nhưng vẫn không làm được câu nào, xui xẻo hơn là hắn bây giờ rất đói, đói không chịu được, cũng khát không chịu được. Ngay lúc hắn không nhịn được, phải chạy đi mua đồ ăn, hình ảnh lại thay đổi.

Lần này xuất hiện ở trong xưởng máy móc đầy tiếng ồn, một tên mập mạp mới vừa rót một cốc nước, muốn uống, lại bị tổ trưởng của xưởng nhìn thấy, lớn tiếng trách móc hắn, bắt hắn quay lại làm việc, hắn không dám làm trái, liếʍ liếʍ môi khô khốc, trở lại bên cạng máy tiện, nhưng hắn quả thực quá khát nước, đầu cũng cảm thấy choáng váng, không cẩn thận phát hiện cả bàn tay mình bị máy tiện cắt đứt, cánh tay giống như vòi nước, máu liên tục phun ra ngoài.

Vương Thắng Lợi hoảng hốt hét to một tiếng bật dậy, thì ra hắn đang nằm mơ, mà lúc hắn tỉnh lại, tử tử ở bên cạnh lập tức đứng lên, cảnh giác nhìn chung quanh phát hiện là Vương mập mạp thì mới an tĩnh lại.

Lúc Vương mập mạp tỉnh lại trên người đang đang đắp chăn, hắn dĩ nhiên sẽ không cho là mình trong mơ đắp lên, nhất định là tử tử làm. Người ta đều nói chó khôn trải qua huấn luyện có trí óc ngang bằng với trẻ em mười tuổi, nhưng trong mắt Vương mập mạp, trí khôn của tử tử tuyệt đối cao hơn vậy.

Vương mập mạp muốn mở miệng khen nó một câu, nhưng phát hiện cổ họng mình cơ hồ khô nứt, âm thanh cũng khàn khàn đến mức nghe không rõ. Tử tử dùng đầu khẽ chạm hắn, phát ra âm thanh trầm thấp.

Vương mập mạp khát nước muốn chết, một bên vuốt ve đầu tử tử, đi sang một bên tìm nước uống, nhưng mới vừa động, trên đùi liền truyền tới tê liệt đau đớn, đau đến mức Vương mập mạp cả người toát mồ hôi lạnh, ngã ở một bên nửa ngày không động. Vết thương đau đớn như vậy, để cho Vương mập mạp nhớ lại một chuyện hết sức quan trọng, mình ban đầu quên tiêm kháng , vết thương ở chân khẳng định đã nhiễm trùng.

Vương mập mạp lật đật đi kiểm tra, kết quả tự không cần nhiều lời, vải trắng băng bó quanh chân vốn dĩ là màu trắng, bây giờ đã biến thành màu đen xen đỏ, hơn nữa nhìn qua là thịt và vải đã dính vào nhau.

Như vậy mặc dù không lạc quan, nhưng là Vương mập mạp cũng không hoảng hốt, trong xã hội bôn ba nhiều năm như vậy, tạo cho Vương mập mạp bản lãnh gặp biến sắc mặt không đổi. Huống chi tính cách của Vương mập mạp vốn đã u ám, chỉ là hắn che giấu rất tốt, không có bại lộ ra thôi.

Vương mập mạp bây giờ cần nhất là bổ sung nước cho cơ thể, hắn cầm lấy một ít thuốc bổ dạng nước còn dư lại, toàn bộ uống sạch, lúc này cổ họng mới thoải mái hơn một chút, hơn nữa thân thể cũng không còn khó chịu như trước, tiếp theo mới bắt đầu xử lý vết thương.

Nhưng là Vương mập mạp cảm thấy cho dù mình quên tiêm thuốc kháng sinh, hắn mới chỉ ngủ một giấc, vết thương không nên biến nghiêm trọng như vậy, trừ phi mình ngủ rất lâu, hơn nữa còn bị sốt. Nghĩ tới đây, Vương mập mạp lập tức mở điện thoại di động, quả nhiên trên điện thoại di động hiện ra 2h30p chiều ngày mùng mười tháng mười. Ngày xảy ra sinh hóa nguy cơ là ngày bảy tháng mười, đến bây giờ đã qua bốn ngày.

Tiếp theo Vương mập mạp kiểm tra thân thể của mình phát hiện cả người mình toàn là mùi chua, hơn nữa khắp nơi đều nhơm nhớp, hắn đoán được mình tuyệt đối đã phát sốt, hơn nữa rất có thể là do vết thương nhiễm trùng nên phát sốt, nếu không phải vận khí mình tốt, lấy mình thể chất bây giờ là tuyệt đối không chịu đựng nổi.

Nghĩ tới đây, trong dạ dày lại truyền tới một trận cảm giác đói bụng, trong dạ dày trống rỗng, đói đến khó chịu, khó chịu không nói ra được, tựa như dạ dày đang tiêu chính nó vậy.

Nhắc đến đói bụng, Vương mập mạp nhất thời cảm thấy bụng một cơn ừng ực ừng ực sôi sục, ngay sau đó dưới mông cảm thấy không kìm .

Vương mập mạp không nói hai lời, kéo theo cái chân bị thương, chạy vội, vừa chạy vừa cởϊ qυầи, còn chưa có chạy đến nơi quần đã cởi ra, trong nháy mắt đó hạ thể thả lỏng, đồ bên trong giống như đi tiểu bắn ra ngoài, cùng lúc đó trong bụng giống như dời sông lấp biển vang lên từng tiếng ừng ực, chính Vương mập mạp cũng ngạc nhiên, lần đầu tiên đi nặng mà lại giống như đi tiểu, không biết có hay không phá kỷ lục.

Như vậy khoảng chừng năm phút, xong chuyện Vương mập mạp sung sướиɠ không ít, nhưng vấn đề liền đế, không có giấy, cuối cùng hắn cắn răng, cởϊ qυầи lót, xử lý xong, kéo quần chuẩn bị rời đi, hắn đột nhiên phát hiện thắt lưng của mình lại rộng, cúi đầu nhìn một cái, Vương mập mạp cũng sợ hết hồn, bụng của mình vốn nhìn giống như mang thai năm tháng, lại nhỏ đi, ban đầu thắt lưng của mình cài đến nấc cuối cùng, bây giờ đã lùi lại ba nấc.



"Ta gầy đi!" Vương mập mạp không dám tin tưởng tự lẩm bẩm, không sai đây là lần đầu tiên trong bốn năm qua mập mạp này gầy đi, Vương mập mạp cũng hơi có chút kích động.

Mang tâm tình kích động, Vương mập mạp đi về ao nước. Khi bình tĩnh lại, Vương mập mạp mới phát hiện cả người mùi thối, hơn nữa còn nhơm nhớp hết sức khó chịu, hắn nhìn ao nước tràn đầy, có ý tưởng muốn tắm, trước kia nếu muốn tắm khẳng định là không được, bởi vì vết thương không thể đυ.ng vào nước, nhưng bây giờ cũng đã nhiễm trùng, va chạm cũng đã va chạm, trước tắm cho thoải mái còn lại nói sau.

Nhưng là tắm không có quần áo để thay, cũng không có dụng cụ để tắm, lúc này hắn bắt đầu hối hận, lúc trước vì sao ném hết quần áo, lấy hình thể của hắn, muốn tìm mấy bộ quần áo vừa người cũng không dễ. Nghĩ tới đây Vương mập mạp cũng đành thôi, nhưng lại lập tức thay đổi ý nghĩ, trước tận thế mình sống còn không bằng chó, bây giờ tận thế cũng đã xảy ra, mình tuyệt đối sẽ không sống như trước đây, cho dù không thể phong quang rạng rỡ, cũng phải sạch sẽ.

Cho nên Vương mập mạp làm một cái quyết định to gan, hắn muốn tắm. Tắm phải có quần áo sạch sẽ, phải có đồ dùng để tắm. Muốn tìm những thứ này, thật ra thì cũng không khó khăn, bởi vì phía dưới hắn chính là nhà trọ, bên trong chắc chắn có đồ mình cần, Vương mập mạp quan sát hồi lâu, vừa vặn liền thấy phòng vệ sinh, bên trong thể nào cũng có đồ mình muốn, còn quần áo thì tìm một chút nếu may mắn thì cũng có.

Vương mập mạp quyết định đi xuống, dĩ nhiên không phải xuống lầu, từ tầng một gϊếŧ đi vào, trên con đường phía dưới mặc dù không có zombie, nhưng là ai biết được sau khi đi xuống sẽ xảy ra chuyện gì. Vương mập mạp cũng không ngu đến mức nhảy xuống, tòa nhà dưới chân hắn, là một cửa hàng bán thức ăn nhanh, bởi vì là khu khai phát, hơn nữa còn là khu vực quan trọng, cửa hàng này rất lớn, cho nên sẽ có ao nước ở lầu chót, tiệm bán thức ăn nhanh dùng rất nhiều nước, cơ bản cũng sẽ không dùng nước máy, mà là dùng nước giếng, dùng nước giếng thì cần một cái bồn chứa nước.

Mà bên cạnh là một tiệm nhỏ, bán đồ lót quần áo ngủ... tầng một là cửa hàng mặt tiền, tầng hai là nơi ở của chủ quán. Mục tiêu của Vương Thắng Lợi chính là tiệm này, sở dĩ lựa chọn nơi này, nguyên nhân rất đơn giản, có qυầи ɭóŧ có thể mặc, Vương mập mạp mặc dù không phải là cung xử nữ, nhưng ít nhiều cũng có chút sạch sẽ, hắn cũng không muốn mặc qυầи ɭóŧ của người khác.

Nguyên nhân thứ hai là hắn quá mập, quần áo quá nhỏ mặc không vừa người, nhưng quần áo ngủ lại không giống, đều rất rộng, như vậy cũng có thể giải quyết vấn đề quần áo. Nguyên nhân thứ ba là, vừa rồi hắn đã nhìn qua cửa hàng quần áo, tầng trên của cửa hàng rất yên tĩnh, không có tiếng động.

Mà quán bán thức ăn nhanh, hình như đang có liên hoan, bảy tám con zombie, vây quanh một cổ thi thể hào hứng mà thưởng thức. Cho nên hắn bỏ qua, lựa chọn cửa hàng bán quần áo. Vương mập mạp buộc giây thừng vào ống thép cạnh ao thử mấy lần, cảm thấy có thể chịu được trọng lượng của hắn, sau đó trèo từ phía sau tuột xuống.

Hăn lựa chọn phía sau, mà không chọn trước mặt, là bởi vì nơi Vương mập mạp trèo xuống là phòng vệ sinh, mà cửa sổ phòng vệ sinh thì mở, có thể lặng yên không một tiếng động tiến vào, nếu như nhà này có zombie, cũng sẽ không kinh động đến chúng.

Nếu như đi phía trước, phải phá cửa sổ, không chỉ có có thể kinh động đến zombie, còn có thể đưa tới sự chú ý của những người sống sót khác.

Chân của Vương mập mạp mặc dù bị nhiễm trùng, nhưng hắn không có ý định chờ đợi thêm, cho đến khi vết thương lành lại mới đi, bởi vì thời gian không đợi người, hắn sợ chờ thêm một ngày, cha mẹ ở nhà có thể gặp nguy hiểm.

Vương mập mạp trước khi đi, vẫn là chuẩn bị rất đầy đủ, vũ khí khẳng định phải mang theo, chủ yếu nhất vẫn là chân hắn, đau gần chết, bất quá cũng không phải không có biện pháp, Vương mập mạp lần nữa cầm ra một ống thuốc tê, tiêm vào xung quanh vết thương, sau đó ngồi chờ, đến khi thuốc tê có tác dụng, mới bắt đầu hành động.

Vương mập mạp thuận theo dây thừng, tuột xuống cửa sổ phòng vệ sinh, mất không ít sức, cuối cùng vẫn thành công chui vào. Sau khi đi vào, Vương mập mạp rất cẩn thận, nhìn quanh một vòng, trừ hai cánh cửa đang đóng, những chỗ khác đều không có người.

Mà Vương mập mạp cũng phát hiện cửa hàng quần áo này, còn có vài bộ quần áo, đều là quần áo được thiết kế riêng một nam một nữ, hơn nữa còn thấy được mấy tấm ảnh trưng bày ở phòng khách, còn có ảnh cưới, có vẻ là tân hôn vợ chồng son, nữ rất xinh đẹp, nam cũng rất đẹp trai.

Vương mập mạp thở dài, mặc dù hắn không thấy kết quả cuối cùng, nhưng cũng đoán được, kết quả như thế nào. Sinh hóa nguy cơ cũng bùng nổ được bốn ngày, nếu như đôi vợ chồng son này không biến thành zombie đã sớm đi ra, bây giờ không đi ra, đoán chừng đã biến đổi.

Vương mập mạp đi tới trước cửa một gian phòng, một tay nhẹ nhàng nắm tay vặn cửa, một tay sờ phi đao bên hông, tùy thời chuẩn bị dùng phi đao gϊếŧ zombie. Nhưng mà mở ra cửa phòng thứ nhất, bên trong trống trơn.

"Không có người?" Vương mập mạp nghi ngờ, bởi vì không thể nào không người, căn nhà này rõ ràng có người ở, chăn đệm trên giường, là màu đỏ sậm, một bộ váy cưới lớn, treo trên tường.



"Chẳng lẽ đúng lúc không người ở nhà?" Vương mập mạp thầm nghĩ, nhưng cũng không chủ quan, tiếp tục đi đến gian phòng thứ hai, cửa phòng bị đẩy ra một khe hở, hắn nhìn thấy trên mặt đất quần áo bừa bộn, nam nữ đều có, hơn nữa hắn cũng nhìn thấy zombie, một người ăn mặc đồ lót rất khiêu gợi nữ zombie, mặc dù không thấy mặt, nó đang đưa lưng về phía Vương Thắng Lợi , nhưng là dựa vào những gì hắn vừa nhìn thấy, đây chắc là nữ chủ nhân trong hình, một bên khác còn có một cái nam zombie tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, đứng ở trước cửa sổ, cũng là đưa lưng về phía Vương Thắng Lợi .

Trong phòng không có vết máu, nói cách khác đôi vợ chồng này, ở lúc bắt đầu đã cùng lúc biến thành zombie. Nhìn đến đây, Vương mập mạp tiếc thay cho đôi vợ chồng trẻ này, cũng vui mừng cho bọn họ.

Tiếc thay dĩ nhiên là còn chưa kịp hưởng thụ những ngày hạnh phúc, thì đã trở thành zombie. Vui mừng là bọn họ cùng nhau biến thành zombie, chứ không phải một người biến thành zombie, ăn người kia, giống như ở phòng khám trước đó.

Vương mập mạp, không chần chờ, trong nháy mắt cửa mở ra hai con zombie cũng ngửi thấy mùi của Vương mập mạp, đồng thời quay đầu lại, trong đó nam zombie còn chưa kịp phát ra tiếng gầm thét, đã bị Vương mập mạp ném ra một đao vào sau gáy, mà nữ zombie ăn mặc rất hấp dẫn, là loại chỉ có thể nhìn thấy trong phim.

Nếu như hắn không nhìn lầm, qυầи ɭóŧ cũng là loại có thể mở ra. Nữ zombie cũng kịp gầm thét, nhưng một giây sau cũng đi theo chồng nàng.

Nhìn trang phục của nữ zombie, Vương mập mạp xúc động liên tục: Người thành thị thật biết chơi, ta làm sao lại chưa từng chơi qua a? Đừng nhìn nữ zombie như vậy, nhưng nó mặc quả thực quá có dụ dỗ, vừa rồi trong lúc hoảng hốt, Vương mập mạp thiếu chút nữa có phản ứng.

Nhưng Vương Thắng Lợi cũng không phải loại biếи ŧɦái thừa dịp còn nóng tới một phát, cho nên cũng không có ý định nhìn lâu, xúc động một chút sau đó chuẩn bị rút phi đao ra, sau đó ném xác bọn họ ra ngoài cửa sổ.

Mặc dù đây là nhà của bọn họ, nhưng Vương mập mạp bây giờ muốn đổi khách thành chủ. Nhưng ngay lúc hắn rút phi đao ra, Vương mập mạp biết mình nghĩ sai rồi. Con nữ zombie này không thể nghi ngờ chính là chủ nhà, nhưng là nam zombie tuyệt đối không phải nam nhân trong hình.

Thấy vậy Vương mập mạp mới bừng tỉnh hiểu ra, không trách không làm ở trong phòng ngủ chính, nguyên lai là bất an trong lòng a, nếu là mình, Vương mập mạp tự hỏi quả thật cũng không cách nào ở trước ảnh vợ chồng người ta mà làm chuyện đó.

Hiểu rõ chuyện, tâm lý Vương Thắng Lợi trở nên cân bằng, mới đầu hắn cảm thấy chiếm nhà người ta, còn ném người ta qau cửa sổ, ít nhiều có chút thất đức, bây giờ Vương mập mạp hoàn toàn chỉ còn cảm giác thay trời hành đạo. Còn kém kêu lên cao thượng khẩu hiệu "Chỉ cần kiếm này còn trong tay, sẽ có một ngày gϊếŧ hết thiên hạ nữ nhân phóng đãng".

Cho nên căn bản không có nương tay, liền trực tiếp từ cửa sổ ném ra ngoài. Sau đó đóng cửa sổ, lau tay một chút khép cửa lại. Vương mập mạp lại đi quanh một vòng, điện đã mất, nước vẫn còn, cho nên cũng không cần cầm quần áo trở về tầng thượng tắm, hơn nữa tủ lạnh trong phòng còn có rất nhiều đồ ăn, bàn tử này vừa nhìn thấy đã không nhịn được nuốt nước miếng, nếu không phải còn bận tâm tử tử và vết thương trên đùi, đoàn chừng hắn phải lập tức ăn hết chỗ thức ăn này.

Suy nghĩ một chút, Vương mập mạp cuối cùng quyết định ở đây nghỉ dưỡng sức một lúc, vì vậy hắn lại từ cửa sổ chui ra ngoài, mà cửa sổ này vừa vặn ngang với nóc nhà bên cạnh, bởi vì là phòng sau nên ngay cả mái hiên cũng không có, rất dễ dàng, hắn gọi tử tử: "Tử tử tha ba lô đến đây!"

Tử tử vô cùng thông minh, trừ mập một chút, những thứ khác không có gì để chê. Tử tử lập tức kéo ba lô đến, thuốc men trong túi bị Vương mập mạp dùng hết không ít, nhưng cũng còn có rất nhiều, tử tử không nhậm lên được, chỉ có thể kéo đi, huống chi còn có túi ngủ cùng mền.

Vương mập mạp bắt được ba lô, trực tiếp đeo lên người, sau đó đưa tay nắm lấy chân trước cuatr tử tử nói: "Ta kéo ngươi đi xuống, ngươi đừng giãy dụa." Tử tử kêu một tiếng, bày tỏ đã biết.

Lực cánh tay của Vương mập mạp tuyệt đối đủ, một cái tay đã co thể nhấc lên tử tử, nó cũng đã gầy đi một chút, từ cửa sổ liền ném vào trong nhà, sau đó mình cũng chui vào trong nhà.
« Chương TrướcChương Tiếp »