Chương 24: Tuyệt Cảnh 2

Ở trong hoàn cảnh này, Vương mập mạp chỉ có một lựa chọn khả thi, đó chính là tự buộc hai tay, đưa cổ cho Phục cừu giả làm thịt.

Nhưng Vương mập mạp sẽ làm như vậy sao? Dĩ nhiên sẽ không, thú bị nhốt khi lên bàn mổ còn muốn chống đối thoát ra, huống chi Vương mập mạp là một con người tự do? Còn là một người tự do không muốn chết!

Vương mập mạp không muốn chết, không phải mình tham sống sợ chết, dĩ nhiên trong hoàn cảnh này cũng không cần nói đến việc có tham sống sợ chết hay không. Vương mập mạp không muốn chết, chẳng qua là vì hắn muốn trửo về nhà, ở bên cha mẹ.

Cố gắng báo hiếu cho họ, chuyện mà trước nay hắn chưa từng làm được. Được như vậy thì dù chết cũng không tiếc.

Trung quốc cổ đại đã từng có người cảm thán

“Tử dục hiếu nhi thân bất tại”.

(Con muốn báo hiếu mà cha mẹ không còn)

Bây giờ cũng đã là tận thế, Vương mập mạp cũng chỉ mong muốn được trở về gặp cha mẹ, ở bên cạnh bọn họ. Sau đó cho dù phải chết, thì cũng là chết không hối tiếc. Cho nên làm sao Vương mập mạp có thể buông tay chịu chết, trở thành bữa ăn cho con quái vật này?

Hắn nắm chặt dao phay trong tay, trong mắt lộ ra hung quang, định liều chết một phen. Dường như cảm nhận được sát khí và quyết tâm của Vương mập mạp.

Phục cừu giả bộc phát ra một tiếng gầm thét, Vương mập mạp cũng không biết là mình gặp ảo giác hay là cái gì khác. Dù sao hắn bị tiếng kêu này làm cho váng đầu hoa mắt. Đột nhiên ngã quỵ, hơn nữa trong nháy mắt, dường như hắn thấy được kính cửa xe ô tô bên cạnh cũng nứt ra.

Còn không chờ Vương mập mạp kịp phản ứng, Phục cừu giả đã di chuyển. Nó trực tiếp xông thẳng đến, đυ.ng bay tất cả mọi thứ cản đường nó. Đơn giản có thể hình dung là cực kỳ dũng mãnh.

Cũng chính bởi vì thấy cách nó xông tới, cho nên Vương mập mạp chợt nghĩ ra cách đối phó với nó. Phục cừu giả vừa to lớn vừa mạnh mẽ, nếu như cứng đối cứng, cho dù Vương mập mạp có chín cái mạng cũng sẽ bị gϊếŧ chết, cho nên chỉ có thể dùng trí.



Hắn muốn dùng biệp pháp trước kia vốn dùng để đối phó Ba hành giả, đó chính là dùng lửa. Lúc trước hắn còn cảm thấy tiếc nuối vì mình còn chưa kịp nhóm lửa lên thì con thằn lằn đã chạy.

Bây giờ nhìn lại, hắn nên cảm thấy may mắn, nếu không bây giờ hắn thật sự chỉ có thể chờ chết. Vương mập mạp lấy ra bật lửa, bật lên, sau đó trực tiếp châm vào dòng xăng dầu lênh láng trên mặt đất, rất nhanh ngọn lửa đã lan ra, trong nháy mắt, toàn bộ chỗ để xe đều bùng cháy.

Mới đầu, Phục cừu giả cũng không để ý đến, vẫn tiếp tục lao đến, Vương mập mạp cầm súng, nhắm bắn liên tục vào bình xăng của ô tô xung quanh. Xăng càng chảy càng nhiều. Khi nó sắp chạy đến gần Vương mập mạp, Phục cừu giả mới phát hiện mình đã bị bén lửa.

Ngọn lửa là một thứ rất kỳ diệu, nó là thứ quan trọng giúp văn minh loài người phát triển. Thời cổ đại, lửa không chỉ dùng để nấu nướng, còn có dùng để xua đuổi dã thú. Ở trong huyền học của đạo gia, lửa còn có thể dùng để trảm yêu trừ ma. Phục cừu giả là sinh vật ở giữa dã thú và ma quỷ, tự nhiên cũng sợ lửa.

Khi Phục cừu giả phát hiện mình bị dính lửa, nó không còn quan tâm đến Vương mập mạp nữa mà gào khóc thê thảm, muốn dập đi lửa trên người.

Hơn nữa cũng thay đổi hành động, lăn lộn trên mặt đất. Nhưng hành động này lại khiến cho lửa trên người nó càng cháy to hơn. Vương mập mạp nấp ở một bên, thấy tình hình như thế thì vui vẻ ra mặt. Thịt mỡ trên mặt bị chèn ép đến mức vặn vẹo, cực kỳ giống một chiếc bánh bao thịt vừa mới ra lò.

Nhưng chỉ như vậy thì không đủ làm cho Phục cừu giả hoàn toàn táng thân biển lửa, Vương mập mạp chuẩn bị giúp nó một tay. Thêm dầu vào lửa thì tạm thời hắn không có dầu. Nhưng hắn có cồn. Vương Thắng Lợi nhanh chóng chạy đến chỗ túi đeo lưng của mình, lấy ra một chai cồn. Không có một động tác thừa, trực tiếp ném về phía Phục cừu giả. Ngọn lửa quả nhiên bùng lên lớn hơn, Phục cừu giả càng giãy dụa kịch liệt.

Cùng lúc đó, ngọn lửa cũng lan tràn đến những nơi khác, điều này dẫn đến những chiếc xe khác cũng bắt đầu dính lửa. Bánh xe toát ra từng đợt khói đen nồng nặc. Nơi này có rất nhiều xe hơi, khói đen bốc lên nhìn rất giống thiên thạch rơi xuống mà gây nên tận thế.

Lúc này Vương mập mạp rất vui vẻ, bây giờ mặc dù lực sát thương của lửa đối với Phục cừu giả cũng có hạn, nhưng mà chỉ một lúc nữa, nơi này sẽ phát sinh một vụ nổ lớn.

Đến lúc đó, chắc chắn nó phải chết. Dẫu sao nơi này có những mấy chục chiếc xe hơi.

Có lẽ là đoán được suy nghĩ trong đầu Vương mập mạp, cũng có thể là tỉnh trạng hiện tại khiến cho Phục cừu giả cảm thấy sợ hãi bất an. Phục cừu giả lại giận dữ đứng lên, gầm lên một tiếng về phía hắn, một giây sau đã xông tới. Bây giờ nó nhìn như một người khổng lồ mặc bộ giáp bằng dung nham, đang chạy thẳng về phía Vương Thắng Lợi.