Tô Oản Nhan tươi cười, "Dụng ý của ta, đương nhiên là tới tìm các người cùng nhau hỗ trợ diễn trò a!"
Hòa Bá: "......"
Tô Oản Nhan uống một ngụm trà, nàng hạ giọng, hỏi: "Hòa bá, trong Tiêu vương phủ của các ngươi hẳn có không ít ám vệ đi?"
Hòa bá tự hào cam đoan, "Xin Tô đại tiểu thư yên tâm, người của Tiêu vương phủ tuyệt đối không có ai phản chủ."
Tô Oản Nhan lập tức liền yên tâm, "Vậy thì tốt rồi, đêm nay ta lại đây, là tới bàn một vụ làm ăn với các ngươi, ta đã động ý với phụ thân sẽ đi tìm di chiếu gì kia, lấy năm vạn lượng làm thù lao.."
Hòa Bá gật đầu, "Thù lao này quả thật rất cao."
Tô Oản Nhan cười gật đầu, "Đúng nha, cho nên, có nhiều tiền như vậy chờ chúng ta tới lấy, không lấy thì phí nha! Hòa bá người cảm thấy thế nào?"
Vừa rồi nàng cùng Hòa bá nói chuyện một phen, hai người đều đang thăm dò lẫn nhau, Hòa bá không phủ nhận trong tay Quý Tiêu Hàn có di chiếu của tiên vương, Tô Oản Nhan nói thẳng nàng là gian tế do Tô phủ cùng hoàng cung phái tới.
Vì cả hai bên đều có cùng một kẻ thù, không bằng nói chuyện hợp tác, đôi bên cùng có lợi.
Hòa Bá lau mồ hôi không tồn tại ở thái dương, vị Tô đại tiểu thư này, cùng Tô đại tiểu thư bọn họ điều tra được, khác nhau khá xa a.
"Tô đại tiểu thư, tiền này đã cho ngài, đương nhiên do ngài cầm, Tiêu vương phủ chúng ta bên này không dám tham ô, về phần ý định liên thủ hợp tác, lão nô mạng phép, làm chủ thay cho Vương gia, đồng ý."
Vương gia nếu có thể thả Tô đại tiểu thư vào cửa, nhất định cũng tin tưởng Tô đại tiểu thư, Vương gia tin tưởng, bọn họ làm nô tài, tất nhiên cũng tin tưởng.
Tô Oản Nhan thật cao hứng, "Hòa bá sảng khoái, vậy cứ quyết định như vậy, chờ qua hai ngày lúc ta vào cửa, bên cạnh nhất định sẽ có người do Tô phủ an bài đi theo, ta làm ra vẻ trộm đồ, các ngươi phối hợp giả làm người bắt trộm, hiểu không?"
Hòa Bá vội gật đầu, "Vâng."
Tô Oản Nhan được Tiêu vương phủ cho phép, vui vẻ rời khỏi cửa hông.
"Nếu không, lại đi hoàng cung dò đường?" Tô Oản Nhan đứng ở góc đường chỗ tối, nhìn nóc nhà hoàng cung sừng sững cách đó không xa, nhẹ giọng nỉ non.
Tô Oản Nhan thân là một đặc công trong tổ chức, giá trị vũ lực cũng có thể xếp hạng trung đẳng, chuyện kí©h thí©ɧ như xông vào hoàng cung lúc ban đêm thế này, hẳn là không khó đi?
Vì thế, Tô Oản Nhan tự cảm giác tốt đẹp, dưới chân quẹo một cái, chạy như bay về hướng hoàng cung.
Hoàng cung cho dù có nhiều cao thủ tới đâu, nàng có ba kho vũ khí nóng trong không gian làm bùa hộ mệnh, chẳng lẽ còn không thể vào được sao?
Tuy nhiên, quyết định của nàng đã được chứng minh là đúng.
Ngự lâm quân tuần tra các nơi trong hoàng cùng này, thật đúng là không có bao nhiêu bản lĩnh, nàng cơ hồ một đường thuận lợi lẻn vào.
Tô Oản Nhan ỷ vào thần khí gian lận là không gian, nhanh chóng đi dạo một giờ ở bên trong, phát hiện, hoàng cung Đại Chu quốc này có kết cấu tương tự với Cố Cung ở hiện đại.
Thế này thì dễ hơn rồi, làm một đặc công hiện đại, nàng nhớ rất rõ lộ trình Cố Cung, trạm đầu tiên của đêm nay là thăm dò hoàng cung, đi xem mấy quốc khố của Cẩu Hoàng Đế trước đi.
Quốc khố bình thường đều chia làm rất nhiều loại, tỷ như kho lương, chuyên dùng để lưu trữ các loại vật tư như lương thực.
Kho gấm, sưu tầm vải vóc các nơi tiến cống.
Ngân khố Nội Vụ Phủ, chuyên lưu trữ nhưng kim ngọc châu báu, cái này có thể xem là tư khố của Cẩu Hoàng Đế
Ngân khố dự trữ vốn lưu động, còn lại là ngân khố Hộ bộ, nơi đó bình thường đều có trọng binh canh gác, không chuẩn bị vạn toàn, nàng cũng không thể dễ dàng xông bừa.
Ngược lại là kho lương, kho rèn và ngân khố Nội Vụ phủ, có thể đi dạo một vòng.