Quyển 1 - Chương 65: Kiểm Soát Bản Năng Động Vật

Nhưng cô không biết, không phải Giang Liên không để ý, mà là hắn đang vô cùng tức giận, không còn tâm trí để ý những lời nói nữa.

—— Sau khi Chu Giảo ra khỏi phòng phẫu thuật, trên người cô có mùi của những người đàn ông khác.

Phát hiện này khiến sát khí trong lòng hắn tăng vọt.

Hắn chưa bao giờ cảm thấy sát khí cuồng bạo như vậy, giống như đàn mối dày đặc chui vào khớp xương gặm xương, nhất định phải đổ máu nóng xuống.

Nếu lúc này Chu Giảo liếc mắt nhìn phía sau, sẽ phát hiện ra thân hình cao lớn của hắn giờ phút này trở nên cực kỳ biến dạng, đáng sợ, có thể thấy rõ hình dạng xúc tu uốn éo, nhô ra của hắn, tựa hồ sẽ có xúc tu lao ra khỏi da hắn bất cứ lúc nào.

——Muốn gϊếŧ tất cả mọi người ở đây.

Ánh mắt Giang Liên lạnh lùng đến đáng sợ, sát khí cùng tức giận điên cuồng đan xen vào nhau.

Nhưng trước tiên, hắn phải che đi mùi hương của những người đàn ông khác trên cơ thể cô.

Chu Giảo đã từ bỏ đấu tranh.

Cô để cho lưỡi trong kẽ hở của lòng bàn tay Giang Liên quấn lấy ngón tay của mình hết lần này đến lần khác.

Bây giờ, hai tay cô giống như vừa được kéo ra khỏi đầm lầy, giữa các ngón tay có một lớp nước nặng nề và ẩm ướt.

Vốn tưởng rằng liếʍ ngón tay xong hắn sẽ dừng lại, không nghĩ tới thứ kia bắt đầu leo lên cánh tay của cô, mang theo một cỗ ướŧ áŧ lạnh như băng như rắn lướt về phía vai cùng cổ của cô.

Chu Giảo vội vàng đè thứ kia xuống, cô ngạc nhiên mà nhìn hắn.

Vừa nhìn qua, cô còn tưởng rằng mình đã đánh giá sai người.

Biểu cảm của Giang Liên bây giờ không đúng, rất không đúng, hai mắt tràn đầy máu đỏ hung ác, trên mặt của hắn cứ mỗi hai giây, dưới da sẽ có một xúc tu kịch liệt nhô lên — giống như co rút da mặt.

“…Anh sao vậy?”

Giang Liên không nghe thấy cô nói gì.

Hắn bất động nhìn cô chằm chằm, tâm trí hoàn toàn bị chiếm giữ bởi một việc - dùng mùi hương của chính mình để che đi mùi hương của những người đàn ông khác trên cơ thể cô.

Ngoài mùi của bản thân cô, cô chỉ có thể ngửi thấy mùi của hắn.

Nếu lưỡi bị giữ lại, vậy thì sử dụng phương pháp khác.

Giang Liên thu hồi cái lưỡi kia lại.

Chu Giảo thở phào nhẹ nhõm, có thể giao tiếp là tốt rồi, cô còn tưởng biểu cảm của hắn đã vặn vẹo đến mức hoàn toàn không thể giao tiếp được chứ.

Cô hắng giọng, đang định hỏi hắn có chuyện gì, thì hắn đột nhiên dùng một tay nắm chặt hai tay của cô.

Chu Giảo: “?”

Cô khẽ nhíu mày, nhìn Giang Liên đang nắm chặt cổ tay đi đến trước mặt cô, cúi đầu ngửi tóc cô, rồi đến cổ cô.

Trong suốt quá trình, hắn nhìn chằm chằm vào cô, trong mắt bùng cháy một cảm xúc cực kỳ đáng sợ.

Ánh mắt không còn là một thứ sền sệt nhớp nháp trơn trượt nữa mà là một thứ sáp nóng bỏng có thể đông đặc lại, mang một cảm giác thực chất mạnh mẽ.

Bầu không khí cổ quái và căng thẳng, da đầu của Chu Giảo trở nên căng thẳng khi bị hắn nhìn chằm chằm.

... Hắn sẽ không lại muốn gϊếŧ cô đấy chứ ?

Mặc dù cô không cảm nhận được sát khí trong người hắn, nhưng hôm nay hắn đã lộ ra ánh mắt sát khí như vậy quá nhiều lần...

Chẳng lẽ, cảm giác của cô là không đúng?

Nghĩ đến cảm giác của mình có thể không đúng, trong đầu Chu Giảo rung lên hồi chuông cảnh báo, trong lòng lạnh lẽo, theo bản năng lui về phía sau một bước.