Quyển 1 - Chương 64: Kiểm Soát Bản Năng Động Vật

Cô hạ giọng, nhẹ nhàng và lạnh lùng nói bên tai anh ta: "Nhưng cậu có bao giờ nghĩ rằng, nếu tôi không đáng giá với Giang Liên, những lời cậu nói có thể hại chết tôi không? Dưới loại tình huống này, còn muốn tôi hợp tác với cậu ư?"

Chu Giảo thực sự muốn trực tiếp gϊếŧ Tạ Việt Trạch.

Cô không có lòng khoan dung đối với những người muốn gϊếŧ cô.

Nhưng cô phải tha mạng cho anh ta để anh ta đi chuyển lời.

Chu Giảo buông cổ họng Tạ Việt Trạch ra, lùi lại một bước, lấy chiếc khăn đã khử trùng trên bàn, cẩn thận lau ngón tay:

“Đổi một người thông minh hơn đến chỗ tôi đi, cậu chưa đủ tư cách."

Nói xong, cô ném khăn lau tiệt trùng đi, xoay người bước ra khỏi phòng phẫu thuật.

Chu Giảo không tin tưởng người trong công ty.

Cô không tin một lời nào mà những người này nói.

Nhưng mà, nếu muốn đưa Giang Liên đi, hợp tác với công ty dường như là cách tốt nhất. Một bên là quái vật tự nhiên, còn một bên là quái vật nhân tạo.

Cô nên lựa chọn thế nào đây?

-

Sau khi Chu Giảo rời đi, một giọng nói Nhật Bản vang lên bên tai Tạ Việt Trạch: "Cậu quá lo lắng rồi, cậu cũng biết cô ta là người thông minh mà, khi đối phó với người thông minh, cậu không thể uy hϊếp họ, chỉ có thể lấy lợi ích dụ dỗ họ."

Tạ Việt Trạch chạm nhẹ vào vết thương.

"Tôi xin lỗi, thưa ngài. Tôi đã làm hỏng việc."

"Cậu không làm hỏng," người đàn ông trả lời. "Cô ta quá thông minh, chỉ cần một chút thông tin đã có thể suy ra toàn bộ. Chúng ta không cần một quân cờ thông minh như vậy".

Tạ Việt Trạch ý thức được cái gì đó, trong lòng rùng mình: “Vậy ý của ngài là……”

“Nếu cô ta không muốn hợp tác, vậy đổi một người đến tiếp cận Giang Liên đi.” Người đàn ông thản nhiên nói: "Cô ta không biết, chúng ta có thể nhìn thấy tất cả những gì cô ta đã trải qua thông qua con chip. Cô ta đối xử với cậu như vậy chỉ vì sợ Giang Liên, cô ta không thể kiểm soát được con quái vật này. Hiện tại cô ta có thể sống được là bởi vì con quái vật thích mùi của cô ta, mà mùi là tin tức hóa học, có thể phối được."

Tạ Việt Trạch ngay lập tức hiểu ý của cấp trên: Họ sẽ chuẩn bị mùi hương của Chu Giảo, để một người khác tiếp cận Giang Liên.

Người này có thể không thông minh bằng Chu Giảo, nhưng chắc chắn sẽ ngoan ngoãn, trung thành và đáng tin cậy hơn Chu Giảo.

Sau đó, Chu Giảo có thể biến mất.

Từ một trực giác nào đó, Tạ Việt Trạch cảm thấy rằng kế hoạch này sẽ không thành công.

-

Khóe mắt Chu Giảo run rẩy khi nhìn vào tay mình.

Cô biết mình sẽ bị liếʍ!

Giang Liên như không phát hiện ra sự khó chịu của cô, dùng sức nắm chặt tay cô, vết nứt trên lòng bàn tay đóng mở, đầu lưỡi trơn nhớt của hắn chăm chú cuốn lấy ngón tay cô.

——Nếu hắn liếʍ cô như một con người, cô sẽ cảm thấy dễ chịu hơn chứ?

—— Dễ chịu cái rắm ý.

Chu Giảo nghĩ, tất cả đều khiến cô nổi da gà.

Cô có nên cảm ơn hắn vì đã không dùng tay để hôn miệng cô không?

Nghĩ đến cảnh hắn dùng vết nứt trên tay để hôn cô, tận đáy lòng cô chỉ cảm thấy dâng lên một trận ớn lạnh, không khỏi rùng mình.

Tin tốt duy nhất cho đến nay là Giang Liên dường như không quan tâm lắm đến những lời nói dối mà cô đã nói ... Vậy là tốt rồi, cô không biết phải giải thích thế nào cho hắn hiểu ý nghĩa của "làm tốt lắm".