Quyển 1 - Chương 53: Kiểm Soát Bản Năng Động Vật

Một giây sau, người bán hàng còn gửi vài dấu chấm hỏi qua: "??? Bà chị à, chị đang nghĩ gì vậy, tôi chỉ muốn xem mẫu chip của chị mà thôi.”

Người bán: “Chỉ có hàng công ty mới kiếm được tiền, còn hàng hãng linh tinh chỉ có thể chuyển khoản và nhận tiền, các hãng chip trên thị trường linh tinh lắm, chị không chia sẻ làm sao tôi biết chị mua loại nào. Ai cũng nghèo cả, sảng khoái chút đi, đừng có rêи ɾỉ như con đĩ công ty nữa.”

Chu-con đĩ công ty- Giảo: "..."

Người bán: "..."

Với nhiều năm kinh nghiệm bán lại chip lậu, người bán vừa hiểu ra hàng ngàn ý nghĩa trong dấu chấm lửng của Chu Giảo, nhanh chóng xin lỗi:

"... ...À, chị thực sự sử dụng sản phẩm của công ty à. Tôi xin lỗi, cửa hàng của tôi tương đối nhỏ, cũng không nhận được nhiều chủ công ty, sản phẩm của công ty phức tạp hơn nên tôi phải đi ngoại tuyến để tháo chúng, nếu chị cần, tôi sẽ gửi địa chỉ ngoại tuyến cho chị. "

Chu Giảo : "...gửi cho tôi."

Người bán đã gửi một chuỗi URL.

Không biết chuỗi URL này đã trải qua bao nhiêu lớp mã hóa mà tốc độ tải chậm kinh khủng, phải mất mười giây mới miễn cưỡng mở được một bản đồ.

Thấy bản đồ có rất nhiều chấm màu xanh lá cây, mỗi chấm màu xanh lá cây là một địa chỉ cửa hàng ngoại tuyến trên thị trường chợ đen trực tuyến.

Đây là lần đầu tiên Chu Giảo tiếp xúc với thứ này, sau đó cô mới nhận ra rằng những cửa hàng bẻ khóa chip như vậy đã mở ra khắp nơi, bao phủ toàn bộ Ngu Thành như nấm mốc phát triển rầm rộ sau cơn mưa.

Có lẽ vì lên trên mạng quá lâu, trong đầu cô đột nhiên vang lên thanh âm trầm lạnh của Giang Liên: “Yêu cầu chia sẻ chip?”

Chu Giảo: “Ừm, thẻ tín dụng của tôi đã bị đóng băng, tôi muốn nhờ người giúp đỡ. ..…… Lạnh …”

Cô còn chưa nói xong, nhìn vào “Đã liên kết” ở phía trên bên trái, mí mắt của cô bắt đầu giật giật dữ dội: “…Xin hỏi chút, tại sao anh lại ở trong đầu tôi?”

Giọng nói của Giang Liên vang lên hơi khó hiểu, tựa hồ không hiểu tại sao mình lại kích động như vậy: “Tôi gọi điện thoại cho cô, cô cũng không thèm để ý.”

“Cho nên,” Chu Giảo gần như nghiến răng nghiến lợi, “Anh nhìn thấy con chip của tôi, đợi nó ở trạng thái kết nối, anh liền kết nối luôn đúng không?!”

Giang Liên gật đầu, vẫn không hiểu tại sao mình lại kích động như vậy.

Mí mắt Chu Giảo giật giật.

Chip của cô đang hiển thị "đang chờ kết nối" là do yêu cầu "chia sẻ chip" mà người bán đưa ra.

Mặc dù cô từ chối, nhưng AI phát hiện ra có một "người quen" xung quanh cô, nghĩ rằng cô vẫn cần sử dụng chức năng này nên đã bật nó lên theo mặc định.

Sau khi chức năng được bật, nếu chip được kết nối ở khoảng cách gần thì sẽ không còn bước "đồng ý" hoặc "từ chối" nữa.

Chu Giảo nhất thời không biết nên nói cái gì.

... Cô không thể bảo một con quái vật không được tùy tiện kết nối với chip của người khác, đây là một hành động rất thân mật.

Bởi vì Giang Liên nhất định sẽ hỏi cô tại sao kết nối với chip của người khác lại là một hành động rất thân mật.

Nhưng cô cũng không biết!

Cho đến nay, công nghệ sinh học vẫn chưa làm rõ hoặc quảng bá các chức năng liên quan, nhưng con người bằng cách nào đó đã phát triển nó và thậm chí còn lấy một cái tên rất sống động- tri kỷ.

Chu Giảo biểu tình phức tạp, lần đầu tiên cô cảm thấy những suy nghĩ của con người bẩn thỉu như thế nào.