– Mama coi nè
Từ trên tay Vô Ân xuất hiên một ánh sáng màu xanh lam vô cùng đẹp mắt
– Vô Ân giỏi quá. Là ai dạy con vậy
Tịch Nhiên nhìn Vô Ân nở một nụ cười tươi
– Là chú Trí Minh a
Vô Ân nhìn cô bằng cặp mắt vô cùng dễ thương khiến ai đó không kìm được lòng mà ôm Vô Ân vào lòng
Cả hai mẹ con ngồi chơi đùa với nhau vui vẻ mà không để ý đến hủ giấm chua lè đang đứng ở một góc nào đó quan sát
Không khí xung quanh Mạc Thiên Tề vô cùng u ám, ảm đạm
– Này thằng quỷ thối. Mau tránh xa vợ tao ra ngay
Mạc Thiên Tề tức giận chỉ tay thẳng mặt Vô Ân quát lớn
– Oa… Oa. Mama, baba ăn hϊếp con
Vô Ân giương cặp mắt rưng rưng nước mắt lên nhìn cô
Cô bị sự đáng yêu của Vô Ân làm cho tan vỡ
– Anh vậy mà lại đi ăn hϊếp con mình sao
Cô quay lại nhìn Mạc Thiên Tề bằng con mắt giận dỗi, trách móc
– Thằng ranh con
Mạc Thiên Tề nghiến răng nghiến lợi. Bao nhiêu tức giận đều phải giữ lại trong lòng. Thằng oắt con đó có gì hơn anh mà khiến cô sủng nó như vậy chứ. Rõ ràng là nó không có nhà, không có công ty, không có tiền mà
– Ai dô~ đợi ta với tiểu Bạch
Ở phía cầu thang, Doãn Bạch đi trước còn Trí Minh thì đuổi theo sau
– Hai người bọn họ đi đâu vậy
Cô ngước nhìn Mạc Thiên Tề hỏi
– Đi đến công ty xử lý vài văn kiện
–Oh…
[…]
Tối
Tại phòng cô và Mạc Thiên Tề
Cô ngồi trước bàn trang điểm đắp mặt nạ. Còn Mạc Thiên Tề thì ngồi trên giường đọc sách
– Tề. Em có thấy hình như Trí Minh rất thích Doãn Bạch a
Cô quay lại nhìn Mạc Thiên Tề nói
– Ừm. Nhưng Doãn Bạch lại không chấp nhận
Mạc Thiên Tề nói. Nhưng anh vẫn chăm chú đọc quyển sách đang cầm trên tay
– Hay là chúng ta giúp bọn họ đi
Cô nhí nhảnh phóng lên giường
– Hửm? Nghe cũng được a
– Cách của em là…
Cô thì thầm vào tai Mạc Thiên Tề
Mạc Thiên Tề vội gấp quyển sách đang đọc dở lại. Nhìn cô với ánh mắt khó hiểu. Không biết cô lại tính giở trò gì
[…]
Sáng hôm sau
Mạc Thiên Tề cho gọi Trí Minh, và Doãn Bạch đến phòng khách
– Tôi muốn hai cậu nghỉ phép một ngày, cùng nhau đi chơi
Mạc Thiên Tề nói
Trí Minh và Doãn Bạch há hốc mồm kinh ngạc
– Tôi từ chối
Doãn Bạch quả quyết. Doãn Bạch là một người nghiêm túc nên đương nhiên sẽ từ chối ngay lập tức
– Đây là mệnh lệnh
Mạc Thiên Tề cương quyết ép Doãn Bạch phải đi chơi với Trí Minh
– Cậu thì sao. Có ý kiến gì không
Mạc Thiên Tề quay qua nhìn Trí Minh hỏi
– Tôi… Tôi sao cũng được hết a
Trí Minh tỏ vẻ ngại ngùng
– Được rồi. Quyết định vậy đi
Mạc Thiên Tề nói xông liền quay người bỏ đi
Doãn Bạch hết cách đành đi chơi cùng Trí Minh
Đầu tiên họ đi công viên. Sau đó đi ăn. Suốt một ngày trời chỉ có Trí Minh là thỏa sức vui chơi. Còn Doãn Bạch vẫn lầm lầm lì lì. Mặt không một chút biểu cảm
Điểm đến cuối cùng là hồ Vạn Xuân
– Tiểu Bạch ơi~ uống chút nước hoa quả đi
Trí Minh tươi cười đưa chai nước hoa quả cho Doãn Bạch
– Không cần
Doãn Bạch lạnh lùng trả lời
Trí Minh nghe xong thì cúi mặt nhìn xuống hồ. Trong Trí Minh vô cùng buồn bã. Anh biết Doãn Bạch không muốn đi chơi cùng anh do bị Mạc Thiên Tề bắt ép nên mới đồng ý đi chơi
Không gian bỗng chốc yên ắng
Doãn Bạch thoáng ngạc nhiên. Bình thường Trí Minh hoạt bát lắm mà. Sao giờ lại yên lặng vậy nè
– Này… Sao thế
Doãn Bạch bắt chuyện
– Không sao. Chúng ta về thôi
Trí Minh buồn rầu quay người bước đi. Anh biết Doãn Bạch sẽ mãi mãi không thích anh sao lại cứ cố đâm đầu vào vũng lầy không đáy này chứ
– À… Ừm. Chuyện lúc nãy tôi xin lỗi. Tôi không cố ý nói vậy
Doãn Bạch nói
– Không sao. Về thôi
– Sao lại về. Không phải vẫn đang hóng mát sao
–… Tôi biết tiểu Bạch không muốn ở cùng tôi nên tôi chỉ đang giúp…
Trí Minh đang nói thì bất ngờ Doãn Bạch bước đến ôm chầm lấy anh từ phía sau
– Đây…
Trí Minh kinh ngạc
– Đứng yên. Để tôi ôm cậu một lát
Doãn Bạch nói
–… Được
[…]
Sáng hôm sau
Trí Minh vô cùng vui vẻ. Anh thức dậy từ sớm để nấu bữa sáng
– Chúc mọi người ăn vui vẻ
Trí Minh mặt tươi như hoa nói
Cô và Mạc Thiên Tề nhìn nhau, cả hai đều ngầm hiểu kế hoạch đã thành công mỹ mãn
– Tiểu Bạch ơi. Đây là cơm tình yêu người ta cất công làm cho tiểu Bạch a~
Trí Minh đi đến chỗ Doãn Bạch đặt dĩa cơm tình yêu trước mặt anh
– Xem ra tình cảm giữa bọn họ rất tốt a