Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tận Kiếp Phù Du

Chương 2: Chu Tam

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trước kia, nàng gặp một thư sinh mệnh yểu. Khi đưa hắn chén canh Mạnh Bà, hắn chỉ im lặng nhìn nàng rồi hỏi: "Cô có biết Tình là gì không?" Mạnh Bà đáp: "Không biết"

Hắn lại hỏi: "Ta có thể không uống?"

Nàng đáp: "Không thể"

Hắn nói: "Ta không muốn quên!"

Mạnh Bà quay đầu nhìn Tam Sinh Thạch phía bên kia cầu Nại Hà. Tên hắn là Chu Tam, kiếp trước, kiếp này và cả kiếp sau, hắn đều chết yểu vì một nữ tử.

Nàng thở dài: "Sâu đậm đến đâu mà cố chấp! Uống đi"

Chu Tam khép mi, một giọt nước chảy ra từ khóe mắt. Hắn run rẩy đưa tay rồi uống cạn chén canh. Lại cất bước đi đến giếng luân hồi.

Mạnh Bà nghiêng đầu lẩm bẩm: "Chu Tam, cả 3 kiếp ngươi đều chết vì nàng ta. Sâu đậm đến thế, vậy chén canh này có làm ngươi quên nổi không?" Một ngày dưới âm phủ bằng 1 năm trên dương thế.

Vì vậy 1 tháng sau Mạnh Bà gặp lại Chu Tam. Hắn chỉ yên lặng chờ đợi tới lượt mình.

Mạnh Bà hỏi hắn: "Chu Tam ngươi còn nhớ Vũ Tần chứ?"

Hắn ngẩn ra, con mắt trống rỗng đang nghi hoặc. Mạnh Bà biết hắn đã quên. Nàng nhếch mép cười: "Uống đi! Ngươi đã trả hết nợ cho nàng ấy, kiếp sau ngươi được cải mệnh"

Mạnh Bà từng nhìn lén sổ Âm tào về người con gái khiến Chu Tam 3 kiếp đều chết yểu. Hóa ra nàng ấy tên Vũ Tần, công chúa nước Thục. Chu Tam là thái tử nước Sở, hắn lợi dụng việc liên hôn để kết giao hai nước. Vũ Tần trầm mê trong thứ tình yêu mà hắn vẽ ra, cứ từng bước, từng bước vô tình dâng giang sơn nước Thục cho hắn, trở thành tội đồ thiên cổ. Khi Sở chiếm được Thục, Vũ Tần bị ả thứ phi của Chu Tam gϊếŧ chết., sau đó vứt xác trước cửa Tử Cấm Thành. Lê dân bách tính nước Thục phẫn nộ nàng là kẻ phản quốc, thi nhau dày xéo, chặt chân, xẻ thịt. Cuối cùng đến xương cốt cũng bị đập nát rồi chôn dưới Vụ Ma Đài, bị chướng khí nơi đó giam giữ, mãi mãi không thể siêu sinh. Người ta bảo, một bước sai, bước bước đều sai. Đọc xong, Mạnh Bà ngửa mặt lên thầm mắng Ti Mệnh thật biết múa bút thành văn. Nhưng cũng trớ trêu cho bao kẻ có tình trong thiên hạ. Chu Tam ơi Chu Tam, đâu mới là nhân, đâu mới là quả của ngươi? ...

Đọc xong, Mạnh Bà ngửa mặt lên thầm mắng Ti Mệnh thật biết múa bút thành văn. Nhưng cũng trớ trêu cho bao kẻ có tình trong thiên hạ. Chu Tam ơi Chu Tam, đâu mới là nhân, đâu mới là quả của ngươi? Chu Tam ơi Chu Tam, đâu mới là nhân, đâu mới là quả của ngươi? ...
« Chương TrướcChương Tiếp »