Chương 21:

Trong video hai chân Đào Noãn quấn eo Lê Hàm Dục, xin hắn dùng sức thao cô, trong miệng kêu đại dươиɠ ѵậŧ của anh, xem video làʍ t̠ìиɦ của mình với một người xa lạ, quả thực Đào Noãn xấu hổ muốn đâm tường, nước mắt rơi lạch cạch trên mu bàn tay Thân Thần, cầu xin buông tha cô, nhưng mà hắn ta nhẹ giọng nói bên tai cô: "Cô càng khóc, tôi càng hưng phấn."Đào Noãn biết hắn nói thật, bởi vì có một đoàn cứng đang đâm vào mông cô. Cô sợ tới mức ngừng khóc, nức nở nói với hắn: "Tôi... Tôi không khóc, anh mở cửa cho tôi đi..."

"Ra khỏi cánh cửa này, cô cảm thấy thủ vệ bên ngoài sẽ cho cô đi ư? Cô lựa chọn ở lại với tôi, hay là đi hầu hạ mấy chục người đàn ông, tôi cũng không phải đồ quê mùa, không biết thương hương tiếc ngọc." Thân Thần nhìn cô trộm vặn vẹo mông trên đùi hắn, một bàn tay dò vào váy cô, cường ngạnh cắm vào hai chân khép chặt, ngón tay câu qυầи ɭóŧ bên cạnh, khi rút ra, giơ ngón tay dính vệt nước lên trước mặt cô: "Đây là cái gì, hả?"

"Ngô..." Xong rồi, Đào Noãn cảm thấy hai vυ" bắt đầu căng, nhất định là sữa sắp tràn, bụng nhỏ cũng thấy nóng như bị lửa đốt, cô cưỡi trên đùi Thân Thần, dùng nơi tư mật cọ xát với đầu gối hắn, cơ thể bị thuốc ảnh hưởng nên vô cùng mẫn cảm, nhưng đại não vẫn còn thanh tỉnh, cô biến thành như vậy, đều nhờ hắn ban tặng, Đào Noãn phất tay hắn ra, sơ ý đánh vào nút tay áo bằng kim loại, đau tới mức cô kêu ra tiếng.

Thân Thần cầm tay cô lên xem, chỉ thấy mu bàn tay xuất hiện một vệt đỏ, hắn dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve nơi đó: "Đánh đau?"

"Không cần anh lo." Đào Noãn nghiêng đầu không nhìn hắn, chịu đựng khóc nức nở nói: "Anh làm thì làm đi, làm xong để tôi về nhà."

Thân Thần ôm người cô xoay lại, cho cô đối mặt với mình, động tác này làm váy Đào Noãn vén lên cao hơn, bàn tay Thân Thần vuốt ve da thịt tinh tế: "Thật nhiều nước, quần tôi ướt rồi, gấp vậy ư?"

Tai Đào Noãn đã đỏ, định trả thù cọ nước mắt lên tây trang của hắn, tốt nhất là làm hỏng bộ quần áo luôn, tổn thất mấy vạn khối: "Tại thuốc của anh mà tôi mới như vậy."

"Trước khi uống thuốc cũng là tiểu tao hóa."

Đương nhiên Đào Noãn biết hắn nói mình và Lê Hàm Dục, không cãi cọ với hắn.

Thân Thần nắm tay cô dời xuống, chỗ đó đã sưng to.

"Anh bảo đảm, sẽ xóa video?" Tuy Đào Noãn nói không sợ, nhưng nội tâm vẫn rất hoảng hốt.

"Tôi bảo đảm."

Ngón tay Đào Noãn đặt lên đai lưng lạnh lẽo, trong lòng cổ vũ, chậm rãi tháo ra, cởi cúc quần, kéo khóa kéo, qυầи ɭóŧ màu xám bên trong lộ ra. Côn ŧᏂịŧ đâm qυầи ɭóŧ lên cao, qυყ đầυ ló đầu ra, đột nhiên Đào Noãn thấy hơi sợ hãi, thật sự không dám tưởng tượng đến thân gậy.

Tay nhỏ chần chờ kéo qυầи ɭóŧ xuống, côn ŧᏂịŧ đánh lên mu bàn tay cô một cái bang, Đào Noãn hít hà một hơi, như là bị nóng nên rụt tay lại, đôi mắt nhìn, cô cảm thấy Lê Hàm Dục đã đủ lớn, nhưng mà cái cây trước mắt, tuy rằng không dài như Lê Hàm Dục, nhưng thô hơn một chút, trọng điểm là mạch máu phủ kín trên thân gậy, phủ đầy gân xanh, nhìn vô cùng dữ tợn đáng sợ, cô thật sự có thể ăn ư?