Chương 10:

Tùy tùng thấy Lê Hàm Dục dẫn Đào Noãn đi, cúi người nói với Thân Thần: "Tam thiếu gia, thả bọn họ đi dễ dàng như vậy sao?" Nếu không thì sao, bằng thực lực hiện tại của Thân Thần, lấy cái gì để đối kháng với Lê Hàm Dục, dù sao đã trải qua chuyện vừa rồi, dù cô gái này do anh ta phái tới, hắn cũng đã cánh cáo rồi.

Thân Thần chán ghét cảm giác mất khống chế, mặc dù là cô đột nhiên quấy rầy kế hoạch của hắn, cả người cô chật vật mà còn gợi lên được du͙© vọиɠ của hắn, làm hắn vô cùng bực bội, tay khớp xương thon dài nới lỏng cà vạt: "Điều tra rõ cô gái này cho tôi, nhìn xem cô ta có quan hệ gì với Thân An hay không."

"Dạ."

"Chờ một chút." Tùy tùng chuẩn bị ra khỏi phòng, Thân Thần gọi hắn lại: "Buổi tối an bài mười cô gái cho tôi."

Mười người? Cằm của tên tùy tùng sắp rớt xuống đất, hắn đi theo Thân Thần 5 năm, tuy rằng Thân gia làm ăn không sạch sẽ, nhưng Thân Thần chưa bao giờ chạm vào phụ nữ, tâm tư đều đặt trên gia sản, hôm nay đột nhiên đổi tính, vừa mở miệng là mười người, thân thể lão bản rất tốt, ngày thường cũng thường xuyên tập thể hình, nhưng mà một đêm mười người không có vấn đề gì chứ? Hắn nghe lầm có phải không, thật ra là tìm mười người đàn ông tới luyện quyền với hắn? Cái này mới đúng chứ?

Thân Thần nhìn người đứng ngơ ngoài cửa: "Còn việc gì nữa?"

"Không... Không có."

Bệnh viện tư nhân XX

Tài xế vừa dừng xe, Lê Hàm Dục bế Đào Noãn lên phòng bệnh VIP, cả người cô phát run vì đau, nắm chặt ống tay áo Lê Hàm Dục.

Chỉ chốc lát sau, Lê Hàm Triệt mặc áo blouse trắng cũng đuổi tới, nhìn cô gái trong lòng em trai, đôi mắt cô gái sưng đỏ vì khóc, trên người hỗn độn, đặc biệt là váy, chất lỏng không biết tên làm ướt vải dệt, thấm ướt một mảng lớn trên váy lục màu lam: "A Dục, em đặt cô ta lên giường bệnh trước đi, rốt cuộc là có chuyện gì?"

Lê Hàm Dục đặt cô lên giường, một tay vuốt tóc trấn an, không đành lòng nhìn cô khó chịu như vậy, nôn nóng nói: "Anh, lát nữa em sẽ giải thích với anh sau, cô ấy bị hạ thuốc, sau đó vẫn luôn kêu đau, anh trị cho cô ấy trước đi."

Lê Hàm Triệt kiểm tra cho Đào Noãn, nghe Đào Noãn cứ kêu ngực đau, nhìn phản ứng của cô, trong lòng hắn đã có suy đoán, phân phó trợ thủ tiêm thuốc giảm đau cho Đào Noãn, thay quần áo bệnh nhân, dẫn cô đi kiểm tra toàn thân.

Trong phòng chỉ còn lại hai anh em, Lê Hàm Triệt mở miệng trước: "Nói đi, tối hôm qua em không về nhà, là ở cùng cô ta ư? Em đã quên ông dạy dỗ chúng ta thế nào?"

"Anh, em không quên." Lê Hàm Dục nói hết mọi chuyện, bổ sung thêm: "Chắc chắn là rượu Thân Thần cho em uống có vấn đề."

Lê Hàm Triệt suy nghĩ rồi nói: "Đó là địa bàn của Thân Thần, cho dù có hoài nghi cũng không dễ điều tra, nhưng mà hắn nói cũng đúng, lỡ như có người cố ý đưa Đào Noãn vào thì sao?"

"Không, em tin tưởng cô ấy, cho dù thật sự có người sai khiến, cùng lắm thì người đó cho cô ấy bao nhiêu tiền, em cho cô ấy gấp mười gấp trăm lần..."

"A Dục." Lê Hàm Triệt đánh gãy, em trai bị bảo vệ quá tốt, ngày thường trong lòng ngoại trừ trò chơi thì không còn gì khác, vừa khai trai đã bắt đầu đào tim đào phổi: "Em đi thay quần áo trước đi, nhìn tóc em loạn kìa, thuận tiện cũng mua một bộ quần áo thoải mái rộng rãi cho cô ta, còn giày nữa, ở đây giao cho anh."