Huấn luyện quân sự?
Bỗng nhiên Đường Tuế Như cảm thấy bầu trời trước mặt rung chuyển, bước chân không ổn định lùi lại phía sau, mắt to ủy khuất cố ra hai giọt nước mắt óng ánh, hít hít cái mũi nhỏ.
Diệp Cô Thâm vừa đồng ý với ông nội Đường, hiện tại nhìn bộ dạng ủy khuất của cô như vậy, làm sao lại không mềm lòng đây!
Giọng nói lạnh lùng của anh cũng trở nên mềm mại hơn: “Được rồi, đừng khổ sở nữa, chúng ta có thể tùy cơ ứng biến, anh không nghe ông đấy.”
“Giỏi quá! Không hổ là thủ trưởng Diệp!” Mấy giọt nước mắt trực rớt xuống của cô lập tức thu lại, nhẹ nhàng ngâm nga bài hát trẻ con, đi về.
“Nhưng mà…”
Đường Tuế Như dừng chân lại: “Còn có nhưng mà?”
Một bên mà nói, nó cũng không phải chuyện tốt gì!
Diệp Cô Thâm bước đến bên cạnh cô: “Sớm muộn gì chạy bộ cũng không thể thiếu, còn nữa ông nội em đến lúc muốn xem video diễu hành. Nếu như không có em, anh cũng không bảo vệ em được!”
“Nếu vậy sao còn không phải huấn luyện quân sự nữa! Tôi…” Cô tức giận, không huấn luyện quân sự, cô tham gia diễu hành, chẳng phải sẽ chết vô cùng thảm sao!
Chỉnh tề trong đội ngũ bỗng nhiên lòi ra một cô gái mất trật tự, xác định chắc chắn là cô rồi!
“Ngày mai anh bắt đầu đặc huấn cho em.”
“Ngoài ra dạy kèm 1 vs 1?” Cô nhếch môi hồng, kéo tay áo của anh: “Thủ trưởng Diệp, chú Diệp, anh lớn lên đẹp trai như vậy, trái tim của anh tỷ lệ thuận với ngoại hình của anh ... Không thể là màu đen!”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái nhỏ lọt vào ánh mắt của anh, cánh tay dài của anh duỗi ra, ôm eo nhỏ của cô lại: “Nhuyễn Nhuyễn, tin tưởng anh, sẽ không để cho em chịu khổ đâu.”
“…” Cô mới không tin anh!
“Buông ra, buông ra, lão lưu manh! Anh không cần hình tượng nữa sao? Trước công chúng tán tỉnh học sinh nữ, anh không sợ bị xử phạt sao?” Cô giãy dụa lợi hại, tay ôm thắt lưng của cô càng chặt hơn.
“Em thơm quá…”
Đôi mi thanh tú Đường Tuệ Như nhíu lại, giơ cánh tay lên ngửi thử một cái: “Không có nha, chú Diệp, có phải mũi anh có vấn đề rồi hả?”
“Em dùng cái gì để tắm sao?”
“Chẳng phải trong phòng tắm của anh đấy….” Cô nghe thấy vậy, tối hôm qua đi tắm, ở đâu còn có mùi thơm!
Cái mũi Diệp Cô Thâm…
Ánh mắt cô nhìn lên sống mũi cao thẳng của anh, chết! Không thể có một nơi không hoàn hảo để cho cô có thể chê sao?
“Tại sao lại không ngửi thấy hương trên người mình?”
Thủ trưởng đại nhân tỏ vẻ nghi hoặc, nhưng trên người cô gái nhỏ có mùi thơm nhàn nhạt làm anh cảm thấy vô cùng thoải mái.
“Đó là bởi vì trên người thủ trưởng đại nhân đều là mùi mồ hôi bẩn, làm sao có thể ngửi được mùi thơm!” Khuôn mặt nhỏ nhắn bằng bàn tay của cô khẽ cười cười: “Thủ trưởng Diệp, anh không phát hiện có người nhìn chúng ta sao?”
“Đừng lo lắng, anh ôm người phụ nữ của mình, cũng không phải người khác.” Diệp Cô Thâm nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô, tận lực đi đến thao trường bên cạnh.
Lúc anh đi thị sát huấn luyện quân sự, bị đôi mắt của quá nhiều cô gái- trông mong thèm thuồng, mang theo chính chủ đi dạo một vòng, về sau đừng tới làm phiền anh!
“Thủ trưởng Diệp, nếu chị dâu bên ngoài… anh…có phải ly hôn không?”
“Chúng ta còn chưa có kết hôn, em đã suy nghĩ đường lui rồi hả?” Đáy mắt Diệp Cô Thâm ám thêm vài phần, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng.
“Em hiếu kỳ, hỏi một chút mà thôi…” Cô nếu thật đem lôi kéo đi kết hôn, có thể không được vì chính mình ngẫm lại sao?
“Có thể ly hôn nhưng cũng sẽ có một hình phạt.”
“Cái gì? Còn hình phạt? Có nghiêm trọng như vậy sao?” Cô kình ngạc về sau cảm thấy nội bộ mâu thuẫn…cái gì đây, cô vẫn là không nên đυ.ng vào!
Không đúng, bọn họ còn chưa kết hôn nha!
Chỉ cần không kết hôn, quản anh khỉ gió làm gì!
Diệp Cô Thâm lôi kéo cô dừng lại, và đội quân huấn luyện quân sự đại bộ cách họ 20 mét.
Cô ngây thơ không biết, phía sau đầu bị chế trụ, dưới hàng mi dày đặc, ánh mắt mê hoặc, khuôn mặt tuấn tú cúi xuống, cánh môi mềm mại chạm nhau.