Chương 4: Dị năng

Bị chơi, ở buổi tối sinh nhật 18 tuổi hắn cho rằng mình thiên hạ vô địch, hắn bị chơi đến không thể phản kháng, chỉ có thể giương chân cầu thao.

Nam nhân ép buộc hắn hiện tại không ở trong phòng, Diệp Hoan nằm trên chiếc giường lớn kia sửa sang lại suy nghĩ.

Hắn không nghĩ tới sẽ gặp được Alpha phù hợp với mình đến trăm phần trăm, tin tức tố bị hắn ức chế từ lâu mới vừa đυ.ng vào Cố Hoành Xuyên liền vui vẻ giống con ngựa hoang thoát cương, nếu không phải dựa vào chút lý trí cuối cùng giả vờ đáng thương với Cố Hoành Xuyên, lại tiếp tục bị Cố Hoành Xuyên đùa bỡn hắn khả năng sẽ trực tiếp tiến vào kỳ động dục.

Tuy rằng làʍ t̠ìиɦ thực thoải mái, nhưng tư vị bị người khống chế làm Diệp Hoan tỉnh táo lại cảm thấy một trận buồn nôn. Hắn thở dài vuốt dấu cắn trên cổ, dị năng của hắn đối với Cố Hoành Xuyên không có hiệu quả, nhưng dị năng của Cố Hoành Xuyên đối với Diệp Hoan lại có thể thi triển đến trình độ lớn nhất. Diệp Hoan đối với đặc tính giữa AO như vậy hận đến ngứa răng, nhưng việc đã đến nước này cũng chỉ có thể bảo hổ lột da, từ trên người người khác tìm kiếm cơ hội chạy thoát.

Diệp Hoan không tin Cố Hoành Xuyên có thể khóa hắn trong phòng cả đời. Con trai độc nhất mất tích, Diệp gia không có khả năng không làm gì. Nam Diệp bắc Cố, dưới tình huống thế lực hai bên ngang nhau, nếu Cố Hoành Xuyên một hai phải cùng cha hắn Diệp Cẩn Chi cứng đối cứng, vậy hắn cảm thấy bạn từ nhỏ Beta Khâu Dạ Bạch ngày mai liền có thể biến thành Alpha.

"Nghĩ gì?"

Diệp Hoan hoảng sợ, lúc hắn đang suy nghĩ lung tung Cố Hoành Xuyên đã lặng yên không một tiếng động vào phòng đứng ở mép giường. Nam nhân mặc áo sơmi cùng quần tây, nút thắt trên áo không gài đến đỉnh, lộ ra xương quai xanh đẹp cùng da thịt màu lúa mạch.

Diệp Hoan tích cực, tự an ủi ít nhất đè hắn không phải lão bụng phệ hói tóc, nhưng nghĩ lại cảm thấy mình vậy mà lưu lạc đến tự A Q tinh thần, trong lòng lại một trận chán nản.

"Em muốn nhìn, lát nữa ta sẽ cởi cho em xem, ăn cơm trước."

Cố Hoành Xuyên xoa xoa mỹ nhân tế nhuyễn tóc đen, đem bữa sáng để trước mặt hắn.

"Làm phiền Cố tiên sinh."

Diệp Hoan không tiếp lời nói hỗn trướng của gã, bày ra một bộ nho nhã lễ độ thế gia công tử , cùng nam nhân quá mức nguy hiểm này bảo trì khoảng cách. Hắn mới gặp Cố Hoành Xuyên một lần đã bị bắt đi, thật sự sờ không chuẩn tính tình nam nhân này.

"Tối hôm qua ở trên giường cầu tình ca ca thao, xuống giường liền trở mặt không quen biết. Tình ca ca của em tối hôm qua đối với em mọi mặt nhường nhịn, Hoan Nhi bảo bối thật là tàn nhẫn."

Bị nam nhân vạch trần, bàn tay Diệp Hoan nắm chặt khay khống chế cảm xúc của mình, trên mặt như cũ bất động thanh sắc.

"Cố thiếu nếu muốn sủng ta, vậy trước tiên làm phiền ngài đem bữa sáng này đổi đi, ta dị ứng trứng gà."

"Vậy ư? Ta ngày hôm qua chính mắt nhìn thấy Diệp thiếu ăn hai cái bánh kem ở đây, cho rằng em thực thích đâu."

Nam nhân vắt chân ngồi ở mép giường, hình như có vô vàn kiên nhẫn cùng hắn tiếp tục nháo.

"…Ta nói đổi, liền đổi." Diệp Hoan trừng mắt nhìn nam nhân, trong giọng nói mang theo ba phần hờn dỗi.

Cố Hoành Xuyên tựa hồ đối này rất hưởng thụ, biết nghe lời phải nhận khay, ngữ khí ôn nhu: "Được, Hoan Nhi của ta nói đổi vậy đổi. Bất quá làm điểm chính sự trước."

Gã đặt khay sang một bên, từ trong ngăn kéo móc ra một cái hòm thuốc, trong rương rõ ràng là một cái ống tiêm cùng túi chườm nước đá.

Thần kinh Diệp Hoan nháy mắt căng chặt, con cháu thế gia ngầm lưu thông một ít dược vật dùng để dạy dỗ nô ɭệ, một khi dính lên liền phiền toái lớn.

Hắn vừa tính toán dùng lại trò cũ, làm nũng với Cố Hoành Xuyên liền thấy nam nhân sờ sờ tóc hắn, tốt tính khuyên: "Đừng sợ, chỉ lấy một chút máu của em cầm đi xét nghiệm thôi."

"Ngươi muốn biết cái gì trực tiếp hỏi ta là được." Diệp Hoan phát hiện Cố Hoành Xuyên là muốn biết rõ ràng tin tức tố của mình.

"Em vật nhỏ này trong miệng sẽ có bao nhiêu câu nói là thật? Diệp Hoan, ca ca nhưng không ngốc."

Cố Hoành Xuyên cầm lấy tay Diệp Hoan, đem kim chọc vào. Nhìn máu đỏ từng chút bị rút ra, Diệp Hoan không khỏi trầm sắc mặt, nghiêm túc nói:

"Cố tiên sinh, ngài thả ta trở về, chúng ta coi như tối hôm qua là kết giao bằng hữu, ngài nếu còn muốn tiếp tục, có thể trực tiếp đến cửa Diệp gia bái phỏng."

Đến lúc đó hắn đang ở nước ngoài, nhất định phải đấu với Cố gia một trận.

"Ý của Hoan Nhi là trở về nhà còn muốn tiếp tục bị ta thao? Vậy dứt khoát đừng trở về."

"Cố tiên sinh!"

Nam nhân không lại tiếp tục trêu đùa hắn, cất ống tiêm ngẩng đầu nhìn thẳng Diệp Hoan, giọng nói vững vàng hỏi Diệp Hoan:

"Ở trong mắt em, ta rốt cuộc tính cái gì?"

"Nhân tình đi."

Thấy nam nhân trong miệng không một câu đứng đắn, dù Diệp Hoan tu dưỡng tốt đến đâu cũng tức giận. Nam nhân cười nhạo một tiếng, tựa hồ đang cười nhạo phản kích ấu trĩ của hắn. Gã lười nhác mở miệng:

"Diệp Hoan, ta ăn ngay nói thật với em. Mọi vật trên đời này, chỉ cần ta muốn đều có thể có được, không thú vị vô cùng. Chỉ có em, lần đầu ta thấy ánh mắt em liền hưng phấn đến không được, trời sinh cực phẩm như em, Alpha nào sẽ thả em đi?"

"Cố tiên sinh khẩu khí thật lớn." Diệp Hoan cũng không tiếp tục duy trì lễ tiết, lạnh mặt tiếp tục cùng Cố Hoành Xuyên nói điều kiện, "Cố gia tuy rằng có chút quyền thế, nhưng Diệp gia ta cũng không phải ăn chay, chẳng lẽ Cố tiên sinh thật sự muốn cứng đối cứng?"

"Không sao, ta có tin tưởng."

Xong rồi, tiểu Beta Khâu Dạ Bạch kia ngày mai liền phải xoay người làm A.

"Diệp gia đêm qua phái người hạ bái tiếp với Cố gia muốn chúng ta hỗ trợ tìm người, nhưng ta lúc ấy đang vội đâu."

"Cố tiên sinh vội làm cái gì?" Bị gã tức giận đến bất chấp tất cả Diệp Hoan nhất thời miệng tiện hỏi lại.

"Đương nhiên là làm em a."

A, Cố Hoành Xuyên quả nhiên là phường lưu manh. Diệp Hoan trong lòng xem thường tận trời cao, đã bắt đầu miễn dịch với lời nói hỗn trướng của gã.

Thấy Diệp Hoan không tiếp tục bị mình trêu đùa xù lông lên, Cố Hoành Xuyên nghiêng người về phía trước, đem Diệp Hoan bao phủ dưới thân.

"Hoan Nhi bảo bối, ta lúc trước liền phát hiện, nhóc con em thật sự không biết cái gì là sợ hãi. Ta tuy nói muốn sủng em, nhưng ta cũng có hạn cuối, luôn muốn chạy trốn, tình ca ca của em cũng sẽ tức giận."

Ngữ khí của gã tuy mềm nhẹ, nhưng trong mắt lại đen tối dày đặc, như một mảnh đầm lầy mênh mông vô bờ. Diệp Hoan bị gã nhìn chằm chằm, miệng vết thương trên cổ ẩn ẩn đau, sau lưng chảy mồ hôi lạnh.

“Ngủ tiếp một lát đi, ta muộn chút lại đến tìm em."

Cố Hoành Xuyên đứng dậy ra cửa, tiện tay tắt đèn, lưu lại Diệp Hoan trong bóng tối nặng nề.

Buổi chiều hai giờ, Cố Hoành Xuyên thu được báo cáo tin tức tố của Diệp Hoan. Vân Dương ngồi trước mặt gã là nghiên cứu viên dị năng số một trong và ngoài nước. Kết quả kiểm tra của Diệp Hoan làm hắn cực kỳ kích động.

"Cố tiên sinh, chúng tôi dùng trên trăm loại tin tức tố hàng mẫu trong phòng thí nghiệm làm kiểm tra, đã xác định tin tức tố của người này đối đại bộ phận tin tức tố của Alpha có hiệu quả kí©h thí©ɧ cực mạnh. Loại tin tức tố này có thể khiến tin tức tố Alpha tiêu chuẩn trực tiếp từ giá trị bình quân nâng cao ba bốn lần, dưới tiền đề tin tức tố dao động cực nhanh Alpha thường sẽ tinh thần hoảng hốt sau đó tiếp thu ám chỉ của vị Omega này."

Mà dao động cao nhất chính là lão bản trước mặt, Vân Dương ở trong lòng bồi thêm một câu.

"Ta muốn biết chính là lực khống chế của em ấy đối với tin tức tố như thế nào? Theo ta được biết, tin tức tố của Omega phóng thích có tính bị động cùng tùy cơ, nhưng kết quả kiểm tra cho thấy em ấy trong hoàn cảnh tin tức tố Alpha cực kỳ nồng đậm cũng không bị mất khống chế. Đây cũng là dị năng của em ấy?"

Cho dù bị gã đùa bỡn đến tình trạng đó, khoang sinh sản của Diệp Hoan cũng không mở ra.

"Mẫu máu ngài cho chúng tôi có phải đến từ tiểu công tử Diệp gia Diệp Hoan?"

Cố Hoành Xuyên ánh mắt lăng lệ quét lại, nhắc nhở hắn vượt rào.

"Xin lỗi, tôi cần xác định chuyện này mới có thể bảo đảm cho ngài đáp án chính xác. Tôi nghĩ, lực khống chế tin tức tố của vị Omega này không phải là dị năng, mà là đến từ dược vật. Theo tôi được biết, Hải Luân nữ sĩ y sư thủ tịch của Diệp gia mấy năm trước từng phát biểu một đề án, đưa ra một loại thuốc ức chế kiểu mới. Omega một khi dùng loại thuốc mới này liền có thể hình thành lá chắn, che bớt tin tức tố của Alpha mà không chịu ảnh hưởng. Nhưng bởi vì điều kiện chế tạo loại thuốc này quá mức hà khắc, đến nay vẫn chưa thể phổ biến rộng rãi."

"Chuyện cậu nói chỉ có thể giải thích việc chống cự tính bị động, nhưng có loại tin tức tố phiền toái như vậy em ấy lại dám thường xuyên xuất hiện trước công chúng, thuyết minh em ấy ngay cả việc tùy cơ phóng thích tin tức tố đều có nắm chắc khống chế."

“Đúng vậy, đích xác không thể tưởng tượng." Nói tới đây, Vân Dương cũng không khỏi tán thưởng, "Tôi liên hệ tới phòng thí nghiệm dược vật này, bọn họ nói cho tôi, sau khi che bớt tin tức tố của Alpha, Omega càng thêm có thể điều khiển trạng thái tin tức tố của mình. Nếu Omega dùng thuốc chuyên môn định chế thời gian dài cùng với có được dị năng hệ tinh thần, trải qua huấn luyện bài bản có thể dùng tinh thần lực khống chế việc tin tức tố phóng thích."

Thuốc chuyên môn định chế sao? Tiểu công tử gã bắt về quả thật là con cưng của trời. Cố Hoành Xuyên đối trạng thái như vậy cảm thấy nôn nóng vài phần, tiếp tục truy vấn:

"Vậy không có phương pháp làm yếu bớt loại năng lực này sao?"

Vân Dương uống một ngụm trà che giấu khẩn trương. Xem ra án mất tích khiến toàn bộ K thị không an bình quả nhiên có quan hệ với ông chủ hắn. Nghĩ đến bát cơm quan trọng, Vân Dương vẫn là mở miệng nói:

"Loại thuốc này hẳn là có thời hạn hiệu lực ba tháng, dược hiệu dần dần yếu bớt, ba tháng sau không tiếp tục uống thuốc là được."

"Ba tháng quá dài."

Ai… Vân Dương trong lòng thở dài, xem ra Diệp tiểu công tử kia hoàn toàn muốn tài.

"Một biện pháp khác yêu cầu Cố tiên sinh tốn nhiều điểm tâm tư. Ngài và hắn hoàn toàn xứng đôi, tin tức tố của hắn bản năng sẽ bị tin tức tố của ngài hấp dẫn. Đối mặt với tin tức tố ngài phóng ra, đối phương cần dùng cực đại tinh lực mới có thể khống chế được chính mình. Ngài chỉ cần không ngừng dùng tin tức tố tới gần đối phương là được. Nhưng có một việc tôi cần nhắc nhở ngài. Tôi kiến nghị ngài không cần lập tức bức hắn đến kỳ động dục. Tin tức tố của hắn bị khống chế lâu nay, có tiết tấu của mình, nếu bị ngài mạnh mẽ đánh vỡ, tuyến thể của hắn khả năng sẽ không chịu nổi mà tan vỡ, tin tức tố hoàn toàn hỗn loạn khiến vô pháp trị liệu, đến lúc đó sẽ triệt để biến thành một kẻ điên."

Xem ra Diệp Hoan lúc trước yếu thế cũng không hoàn toàn là giả vờ. Nghĩ đến mị thái của Diệp Hoan tối hôm qua, ngực Cố Hoành Xuyên lại dâng lên một cổ tà hỏa.

"Vậy theo cái nhìn của bác sỹ Vân, ta nên làm thế nào?"

Làm thế nào? Lương tâm Vân Dương giãy giụa vài cái, suy nghĩ biện pháp tốt nhất.

"Ngài không cần quá kí©h thí©ɧ hắn. Người có tinh thần lực cường đại thường rất mẫn cảm. Tôi kiến nghị ngài đừng quá cường ngạnh, dùng một tháng từng chút tăng lượng tin tức tố phóng thích ở trên người hắn, để thân thể hắn chậm rãi tìm về trạng thái tự nhiên của Omega."

"Ta đã biết." Ngón tay Cố Hoành Xuyên gõ nhẹ lên báo cáo, nhìn không ra đang suy tính gì.

Vân Dương nhìn Cố Hoành Xuyên cực có cảm giác áp bách trước mặt, chỉ có thể mong Diệp tiểu công tử kia tự cầu nhiều phúc đi.