Ta xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết máo chó. Nhiệm vụ của ta là một người bán hàng rong ven đường, chờ một ngày nam chính sa cơ ăn mày đi qua, ta phải cứu giúp. Để hắn không chết đói. Sau này hắn thành công nhận lại gia tộc, thừa kế gia tài và chinh phục nữ chính. Chỉ cần chờ đến lúc hắn sống sót thành công thừa kế gia sản, vai của kẻ qua đường ta đây sẽ hoàn thành rực rỡ. Ta sẽ được hắn trả ơn bằng mười thỏi vàng, sau đó ta sẽ lấy tiền đi kiếm một phu quân dũng mãnh. Hớt. Coi như đời không phụ ta đi, kết này cũng không tệ lắm.
Cơ mà sao từ khi ta cứu đói hắn, hắn lại cứ bám lấy ta vậy, có điều bị đeo bám bởi một tên ăn mày đẹp trai nên ta rộng lượng chẹp miệng cho qua.
Tại sao khi ta đòi vàng để đi tìm chồng, ánh mắt hắn lại nhìn ta sắc lẹm khó hiểu, không tính trả ơn hả ông già? Nào ngờ hắn đem bắt nhốt ta lại trong nhà hắn, ngày ngày dụ dỗ ta bằng nhan sắc hắn, ây.
Trả tự do cho ta, ta muốn yêu một người nhẹ nhàng hơn!