Chương 5
Ngày hôm đó, có lẽ là ngày phởn nhất của em. Ngồi trong lớp hết quay sang chém gió với 2 thằng đực cùng bàn rồi lại quay sang bàn bên góp gió với 3 thằng kia. Lịch sự một cách khó tin với em người yêu cũ (trước nó cho em cao mấy phân nên em cũng ko ưa nó lắm). Cả buổi mà chúng nó cứ nhìn em như thể mới trúng tà. Mãi cho tới khi thằng Trung quay sang rù rì với em.
-Trung: Chiều mai lại đá Fifa nhá mày.
-Em: Mai ngày éo gì mà đi?
-Tân: Phởn quá hoá ngu à? Mai Chủ Nhật, lịch cúp học đi chơi đó.
-Em: Ờ - Mạ tộ, sáng mai có đi học đếch đâu mà chị mời ăn sáng nhể.
Thế đấy. Thất thểu lên xe bus ra về. Đang mải miết bàn về em nọ em kia thì cái con bạn học cùng cấp 2, nay học A10 cùng em Ngọc chạy lại sồn sồn hỏi:
-Mày với con Ngọc lớp tao thích nhau à?
-Gì? Mày đơ à?
-Đơ cái đầu mày, tao thấy nó hỏi mày kĩ lắm.
-Ờ. Tao ngon zai thế này cơ mà.
-Mày thế nào thì tính, nó nhạy cảm lắm.
-Ờ. Mày mối cho thằng Long kia kìa.
Thế là em quay qua dụ thằng Long, PR Ngọc xinh xắn, nọ kia, đưa cho nó sđt và bảo nó sang bên con kia (tên Phương nhé) xin thêm lí lịch trích ngang. Nó ra chỗ con kia đứng luôn, thôi kệ, nhập hội với lũ F.A còn lại để tiếp tục sự nghiệp soi gái vĩ đại của mình. Băn khoăn ếu biết em Ngọc dò sở thích cá nhân của mình làm đếch gì, thân thiết gì cho cam. Lại ôm ấp hình bóng chị Châu, ko biết có dò info mình ko nhỉ.
Tối về, làm bài tập xong lại ôm cái điện thoại lên FB, (đọc truyện tại Truyện VKL.com) thử một hôm ko nhắn tin xem chị nhớ mình không. Viết vài dòng vớ vẩn, đếch nhớ viết gì, lạ là kể từ cái ngày mình chửi Ngọc thì mình cứ đăng stt lên là y như rằng Ngọc like và vào cmt. Chán FB lại lên OLA war nhau với mấy anh em, vu vơ pm em Ly.
-Hêy bồ, sao cứ ẩn thế?
Đùa chứ, ko ngờ nó ẩn thiệt.
-Sao bồ biết em ẩn?
-Anh mà, thần giao cách cảm đó nhóc!
-Điêu vãi bồ ê. Nói đi, sao bồ biết e ẩn.
-À, anh dùng bản crack. Hihi. (Chém thế chứ chịu chả biết OLA có cái ý ko nữa)
-Thật á? Tải ở đâu thế?
-Anh chịu, bạn anh tải.
-Bla bla...
Mãi tới tận khuya hai đứa mới chúc nhau ngủ ngon. Vẫn không thấy chị chủ động nhắn tin. Đúng là đôi khi muốn im lặng để xem ai nhớ đến mình và... tất cả đều lặng im. Đúng là F.A mà.
Sáng hôm sau ngủ dậy lại thấy 1 tin nhắn: "sáng ấm áp nha Bồ!"
"Nóng bỏ xừ, sáng vui nha".
Chiều lại nhảy xe bus để đến quán net, moá, Chủ Nhật có khác, đông vãi cả đông. Tự nhiên có cảm giác áng chừng bị lườm như thể em cướp n.y nó vậy. Nhìn quanh khắp quán thấy có đúng 2 thằng nhìn mình, một là thằng chủ quán, hai là thằng cu mặt xương xương, hơi gầy và ánh mắt nó thì đúng là lườm em cmnr. Hỏi dò thằng Trung xem thằng đấy là thằng bome. Nó liếc thằng í một cái rồi quay sang em:
-Nó học khoá dưới, học 10A2, tên Mạnh. Thằng ý nhà cũng có điều kiện nên cũng có quen biết tí với anh em, mày ko thích bọn K45 nên không biết nó là đung rồi.
-Người yêu con Ly phải ko? (Vì ngày trước con bé Ly nó có kể)
-Ờ, hình như thế.
Thảm đéo nào nó lườm em như muốn ăn tươi nuốt sống. Thôi kệ, chơi đã.