Tán Gái Cùng Cơ Quan

1.5/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Vào 1 ngày hè mình đang trong phòng làm việc,điều hòa bật 20 độ,phê đừng hỏi cơ mà cũng tại ông sếp người gầy gầy mà chịu lạnh đừng hỏi .Đang ngồi tận hưởng cốc cafe buổi sáng,cảm giác khoan khoái,tho …
Xem Thêm

Chương 6
-Anh muốn thế thật à ?

-Sự thật luôn khó nghe mà em

-Hihi,anh cứ trêu em

-Bớt nghĩ linh tinh đi nhé,chỉ cần đi với a,em vui là được.

-Em biết rồi ạ.

Chào tạm biệt gái,mình bắt tay vào công việc,cũng may mấy hôm trước chăm

chỉ nên giờ cũng nhàn,vừa làm vừa chơi cũng gần xong.Ngó lên đồng hồ thấy cũng trưa rồi,ra ngoài châm điếu thuốc nhấc điện thoại ra gọi cho gái,cũng có đôi lần nhớ đến gái,thèm được nhìn thấy gái quá,nhớ ánh mắt và nụ cười của gái,ngọt ngào làm sao

-Alo,chào Hotgirl

-Hihi,gì thế anh

-Rảnh không em ?

-Em có,sao vậy anh ?

-Đi ăn bún chả với anh nhé,thấy nhớ quá.

-Vâng,vậy a xuống đợi em lát

Xuống xách xe ra,đợi 1 lúc thì thấy gái xuống,ui dời,hôm nay váy trắng,áo khoác màu đen đúng 2 màu mình yêu thích ,mái tóc vấn cao,nụ cười thường trực trên môi,gái đang ngơ ngác đảo mắt tìm mình.Mình thì thấy gái từ lúc xuống rồi nhưng cứ kệ,trêu gái đã,gái móc điện thoại ra,chắc định gọi cho mình,phi xe đến trước mặt gái,gái ngước lên đúng kiểu con nai vàng ngơ ngác

-Xe ôm không em ?

-Có đắt không anh ?

-anh không tính phí

-Làm gì có chuyện cho không biếu không thếanh

-Chở người đẹp đi đã là trả phí rồi

-Hihi.gái khẽ cười,2 má ửng hồng

-Ngồi ngoan nhé,mình kéo tay gái đặt nhẹ vào eo,không lại ngửa như hôm trước mất

Đi đường,mình nói với gái

-Không phải a nhớ bún chả đâu

-Vậy sao a bảo là nhớ?

-Chỉ là cái cớ để a đi với em thôi

-Anh toàn lừa em thôi,gái vờ mặt ngầu nói với mình

-Anh không lừa em

-Thế chả lừa là gì ?

-Là quan tâm đến em

-Hì,anh khéo quá

-Chỉ với em thôiNgó ra phía sau,thấy gái đỏ hết mặt

Xe chậm chậm lăn bánh,tiệm bún đã ở trước mặt,lại 1 buổi đi chơi nho nhỏ với gái,dù ngắn nhưng mình thấy vui biết bao ,trong long bao niềm hân hoan….Có lẽ nào thời điểm ấy sắp đến rồi,câu hỏi trong đầu mình vang lên

Xuống xe,mình và gái cùng vào quán,gọi 2 suất bún chả và nem,đang lau đũa và bàn thì có chuông điện thoại .Em đang gọi,thở dài,sao em cứ phải như vậy,vì 1 thằng như mình đâu xứng

-Anh nghe

-Hi,anh đang làm gì vậy?Giọng em có vẻ vui tươi

-Đi ăn

-A đi một mình à?

-Không anh đi với bạn

-Trai hay gái vậy anh ? mình cũng thấy khó chịu rồi,chỉ muốn chấm dứt cuộc nói chuyện không mong muốn này,còn có gái bên cạnh,nét mặt gái hiện rõ sự tò mò,cứ chăm chú nhìn mình

-Bạn gái,em gọi có việc gì không ?

-Không,em chỉ hỏi thăm thôi

-Vậy không cần phải hỏi nhiều như vậy

-Sao anh cứ làm như vậy với em . Giọng Em qua điện thoại dường như sắp khóc

Thở dài,châm 1 điếu thuốc cho tỉnh táo hơn,sao em cứ phải làm khổ bản thân như vậy,mình là người có lỗi mà

-Em đừng như vậy,còn nhiều người xứng đáng hơn,anh với em chỉ là kỉ niệm thôi. Nói câu này mình cũng thấy nghẹn đắng trong cổ họng,mình với em cũng đã từng có rất nhiều kỉ niệm,nhưng bây giờ,bên cạnh mình còn có gái,mình trân trọng gái,không muốn gái phải suy nghĩ về quá khứ của mình..Có lẽ các thím có người thắc mắc sao không nghe điện thoại,nhưng trốn tránh không bao giờ là cách tốt,mình thích đối mặt với vấn đề hơn.

-Em chẳng cần ai xứng đáng .Giọng Em lạc đi,chứa đựng bao uất ức .

-Em cứ như vậy,mình làm bạn với nhau cũng là không nên

-Thế anh muốn anh là gì với em

-Chả là gì cả,em coi anh là 1 thằng tồi cũng được..

-Em không làm như vậy được,em đã thử rất nhiều lần rồi . Em khóc thật,người con gái tự trọng và kiêu hãnh như em mà cũng có lúc ủy mị vì tình cảm như vậy sao

-Anh xin lỗi,đừng buồn về anh nữa,không đáng đâu .

Nói rồi mình cúp máy,lại châm 1 điếu thuốc nữa,đầu óc quay cuồng,mình chẳng muốn nghĩ,muốn nói gì.Dường như hiểu được mình,gái cũng im lặng theo.Thấy gái cứ ngồi nhìn mình,đĩa bún chả bê ra từ bao giờ chắc cũng nguội hết rồi,mình dập thuốc,nói với gái

-Ăn đi em,nguội hết rồi

-Vâng,bạn gái cũ của anh hả.Nụ cười gượng gạo trên môi gái,ánh mắt buồn buồn nhìn mình

-Uh,đã qua rồi.xin lỗi để em phải nghe những điều như vậy .

-Em không sao,nhưng đối xử như vậy có hơi phũ phàng không anh ? Mình biết gái sẽ hỏi những điều như vậy,trong mắt gái mình luôn là người chu đáo,tình cảm,nhẹ nhàng trong từng công việc , câu chuyện với Em vừa rồi chắc làm gái xao động,nhưng vậy cũng tốt , cho gái hiểu thêm về mình

-Cái gì đã qua thì không nên níu kéo,anh không muốn cho người ta hi vọng về thứ không thể

-Có khi nào anh làm vậy với em không nhìn khuôn mặt của gái lúc này trông vừa buồn vừa tội,mình suýt phì cười,gái ngây thơ quá.

-Anh trân trọng em,và cả những ngày bên em.Anh không hứa,nhưng bên em anh thấy vui và bình yên,a sẽ giữ gìn những điều đó..

-Hết những ngày bên em thì sao ?

-Ngày ấy còn xa lắm.

-Chỉ là xa thôi,vẫn là sẽ có . Gái lại buồn

-Khi nào răng anh rụng,chân anh mỏi thì có ngày đó

-Hihi,gái cười,có lẽ thích thú vì câu trả lời của mình,tự hỏi với người như mình,có lẽ là may mắn khi quen và gặp gái.Mình thấy không khí cũng dễ thở hơn rồi,chứ cứ nặng nề chắc đầu óc vỡ tung ra mất

-Em hỏi 1 điều nhé ?

-Em nói đi…gái làm mình thấy lo lo rồi

-Yêu với anh là như thế nào ??? Cái câu hỏi chết tiệt này,mình chưa suy nghĩ đến nó,gái hỏi đột ngột quá.Phải tìm kế hoãn binh thôi.Sao gái cứ thích hỏi thế nhỉ,bụng thì đói chưa ăn uống được gì sao mà có tâm trạng trả lời,có thực mới vực được đạo

-Em muốn biết ?? giả vờ hỏi,mình trầm ngâm nhìn gái.

-Vâng

-A không có định nghĩa,với anh là cảm giác bình yên,1 khoảng lặng khi đi bên nhau,cảm giác muốn quan tâm,chăm sóc cho người ta,muốn được nhìn thấy mỗi ngày .Nhưng hơn hết là a thấy vui khi đi bên nhau

-Em có lẽ là người cho a đầy đủ những cảm giác đó đấy 1 ánh nhìn ấm áp từ mình dành cho gái

-Thật….thật hả anh ??? gái lúng túng,lắp bắp nói . ui dời,sao thấy đi giao tiếp công việc mồm miệng như tép nhảy mà,giờ nhìn như như thiên nga gãy cánh

-Chưa bao giờ thật như lúc này khuyến mại thêm cho gái nụ cười,mình muốn giai tỏa sự căng thẳng cho gái

-hihi,a cứ đùa.ghét ghê!!

-Ăn nốt suất bún rồi ghét tiếp nhé,a đói lắm rồi . Mình cũng hoa mắt,run tay rồi,nãy giờ não với miệng hoạt động hết công suất,lại chả có thứ gì bỏ vào bụng chịu sao nổi . Đánh chén no say,làm điếu thuốc,ly trà nóng .Cuộc đời màu hồng ngày tính tiền,xách xe ra về

-Lên thôi người đẹp.

-Hihi,Giờ đi đâu hả anh ?

-Nơi nào có anh và em đều là nhà

-Hihi..gái cười

Kéo ga,xe chầm chậm đi,lại 1 ngày hẹn hò với gái,cảm giác bình yên lâu lắm rồi mình mới có,dù là nhỏ nhưng mình sẽ trân trọng những điều này,mong rằng gái sẽ là 1 điều gì đó quan trọng trong cuộc sống vốn nhiều sóng gió của mình ….

1 ngày trời gió se se lạnh,đi cùng với em trên con đường quen thuộc,không biết đã bao lần mình đã đi cùng em qua nơi đây,vẫn con đường cũ,nhưng lòng mình đã đổi thay nhiều , bên em nhưng mình lại thấy có khoảng cách càng ngày càng lớn, con đường chung đôi giữa mình và em sẽ là đến bao giờ Em vẫn tíu tít , vòng tay ôm chặt mình , chẳng cảm nhận được những xa cách và sự thay đổi của mình

-Anh này,mình sẽ yêu nhau suốt đời nhé

Mình trầm ngâm,không muốn nói ra , nói làm gì nếu mình không thể thực hiện được điều đó.

-Anh không nghe em nói à .Em giận dỗi,khẽ cong môi,nhìn đáng yêu quá

-Xin lỗi,anh tập trung đi đường

-Anh chả bao giờ để ý đến em vậy ,mái tóc ngắn khẽ ngúng nguẩy,chắc em giận thật rồi,vòng tay khẽ buông lơi

Dừng xe,mình và em nép vào 1 góc , em ôm chặt lấy mình , mình thấy trong mắt em 1 nỗi sợ hãi mơ hồ . Đã lâu rồi mình mới bên em , công việc và hơn hết là những khoang cách với em làm mình không còn thèm cảm giác bên em mỗi ngày , đôi lúc còn là sự mệt mỏi Mình không muốn làm em buồn và lừa dối em nữa

-Anh muốn nói chuyện

-Anh đừng nói gì cả,em muốn anh im lặng như thế này thôi

-Không thể trốn tránh mãi được,nghe anh nói

Em ngước mắt nhìn mình,khuôn mặt bầu bĩnh,xinh xắn 2 má ửng hồng,em lúc nào cũng vậy,xinh đẹp , cá tính và kiêu hãnh

-Mình thôi em nhé,anh xin lỗi….

Khuôn mặt em thoảng thốt sự ngạc nhiên,dường như em không tin vào những gì mình nói….người khẽ run,có lẽ em phải kiềm chế bản thân lắm mới không khóc òa ra

-Tại sao ? anh có người khác ?

-Không , nhưng a thấy chúng mình sẽ chẳng đi đến đâu .

-Anh hay là em ?

-Anh , a không muốn lừa dối em nữa . Cảm giác yêu thương bên em không còn , Anh xin lỗi ,nhưng anh không thể . Nói những điều này mình cũng thấy buồn lắm , nhưng còn hơn là tiếp tục diễn 1 vở kịch mà mình không thể trọn vai

-Em không nghĩ anh đối xử với em như vậy…Em quay ngoặt người bước đi , chạy thẳng vào góc phố , nhà em ở đó , quan sát thấy em vào nhà , mình mới yên tâm quay xe đi .

—————

Thêm Bình Luận