Chương 7
Posted by daogiahieu
Đoạn rủ đi xem phim này của bác mình thấy rất thích, rất tự nhiên:
Há mồm to thế ruồi bay vào mồm đấy!
- Anh đi chết đi!
- Anh chết rồi em hối hận không kịp đấy!
- Anh chết mắc gì em hối hận?
- Vì không còn ai rủ em đi coi phim nữa
Nhưng mà ở phần trên, nếu em gái ấy không nói câu "- Anh đi chết đi!" thì mình nên đổi thế nào để vẫn giữ được sự tự nhiên từ đầu mà vẫn rủ được đi chơi nhỉ ?
Thím có vẻ băn khoăn về vụ "làm thế nào để tự nhiên" nhỉ?
Em thì em nghĩ đơn giản thôi! Cứ câu kéo thì sẽ được. Ví dụ như nó giận, mình nói "giận à? đang tính rủ đi coi phim mà giận rồi thì thôi" . Hoặc chuyển sang nói về bộ phim, nghe đồn hay như nào các kiểu... Nói chung là tùy phản ứng thôi bác ạ!
Posted by daogiahieu
- Ble ble! Đầy người rủ nhé! Mà anh có đời nào rủ em đi coi đâu!
- Thì giờ rủ nè! Mai đi coi Frozen hông :3
Nếu em gái chỉ nói là "Ble ble! Đầy người rủ nhé! " thì nên trả lời thế nào bác nhỉ?
Đầy người mà giờ này còn chưa coi Frozen
Thế nhé! Ta quay lại với vụ review.
[Friendzone chực chờ] Lo xong đám tang nội, em về lại Sài Gòn và đọc stt của ả.
Từ khi biết tán gái tới giờ (kể cả với mối tình đầu, và cả tá cô tán không thành công ), chưa bao giờ có người con gái nào lại ngồi nghe em kể huyên thuyên những chuyện vô vị về gia đình mình, chưa bao giờ có người con gái nào ngồi viết cho em 1 lá thư dài giàu cảm xúc đến như thế, cũng chưa bao giờ có người con gái nào lo lắng cho em tới mức không ngủ được, ngồi đợi điện thoại đến tờ mờ sáng như thế. Cảm thấy cảm động... đôi chút
- Cô gái ơi! Nhớ anh không? Anh về Sg rồi này.
- Ai thèm? Về rồi thì đưa em đi ăn kẹo bông đi!
- Đang để tang mà đòi đi chơi
- Ừ nhỉ? Vậy anh không đi chơi được à? Vậy thôi ở nhà đi để em đi chơi với người khác
- Phũ vậy luôn? Bởi mới nói phụ nữ thực ra là loài rất độc ác.
- Em hiền lành vầy mà nói em ác? Tin em gϊếŧ anh không?
- Đòi gϊếŧ anh mà kêu hiền?
- Thì em gϊếŧ hết những người em ghét xong rồi trở về làm người hiền lành
- Đẹp trai như anh mà em cũng ghét được hở?
- Đẹp trai thì không ghét, nhưng mà ảo tưởng thì rất ghét! Gió ạ :3
- Ê! Anh thích cái tên đó quá!
- Thì anh thích em nên em nói gì mà anh chả thích :3
- Thôi đầu hàng! Về nhà có mấy ngày mà em chém kinh quá! Nói nữa có khi anh trúng gió chết.
- Anh chết đi em chôn.
- Nhớ đi viếng anh nha! Anh thích xôi gà.
- Em nhổ mấy cây nhang ngoài đường vào cúng thôi! Xôi gà em ăn được rồi.
- ...
Đợt đó em thua tan nát Thú thực là bây giờ cũng không có cách nào đối đáp lại nếu ả chém gió cỡ đó. Nhưng cuối cùng thì sau đấy cũng trở lại bình thường. Tối nào cũng chat fb trò chuyện về đủ mọi thứ trên trời dưới đất. Tuy nhiên, nếu như các thím có kinh nghiệm một chút, hẳn sẽ biết rằng, vì để lỡ 1 cơ hội last hit vào cái đêm hôm đó, mặc dù tình cảm của ả với em rất tốt, tốt đến mức viết thư tâm sự mùi mẫn với em, nhưng khoảng cách cả 2 đã bị nới rộng ra không ít. Em bỏ lỡ cơ hội biến ả thành của mình. Ả có thời gian để suy nghĩ và kịp lùi ra xa khỏi em để đánh giá lại mối quan hệ. Con gái, về cơ bản là một loài sinh vật hành động theo bản năng, nhưng nếu như để họ có cơ hội để lý trí, thì đó là thảm họa với công cuộc tán gái.
Nói tóm lại, câu chuyện của em và ả tới đó tưởng như đã không còn lối thoát. Ác mộng friendzone tràn ngập mọi buổi nói chuyện. Em thì lại không thể rủ ả đi chơi thoải mái như trước đây vì còn đang trong thời gian để tang, ngại đến các hàng quán hoặc các nơi giải trí. Công việc thì bộn bề. Ả chuản bị bước vào giai đoạn vô cùng bận rộn... Bất ngờ, một sự kiện diễn ra. Một cách vô cùng may mắn...
Nhớ chuyển tiền