Chương 33: Đuổi người

Trong đầu Úc Thược Thược suy nghĩ lung tung sau đó không tự chủ được nghĩ đến rốt cuộc Vũ Văn có thật sự làm như vậy không.

Nếu làm rồi, vứt vào thùng rác, aiya có chút tò mò muốn xem, nhưng lại không thể xem..

Cô cảm thấy bản thân có hơi khó xử.

Thế nhưng, hai mươi phút sau, Vũ Văn người đầy hơi nước bước ra.

Không có thứ gì kì lạ trên tay.

Vũ Văn nhẹ nói: "Đi tắm đi."

Sắc mặt Vũ Văn quả thực không quá tốt, lần này Úc Thược Thược một câu cũng không dám hỏi, cũng không còn nghĩ đến chuyện chất lỏng thần bí kia nữa, trực tiếp từ bỏ cầm áo quần Chu Oánh đưa đi tắm.

Sau khi tắm xong, Vũ Văn mặc bộ đồ ngủ màu xám dựa vào đầu giường, nhiệt độ của điều hòa trung tâm trong nhà hơi thấp, trên giường có chăn điều hòa nhiệt độ, anh im lặng ngồi đó dường như đang đọc sách.

Nhìn thấy cô đã tắm xong, anh chỉ vào tủ đầu giường: "Máy sấy tóc."

Úc Thược Thược lấy máy sấy tóc từ ngăn kéo đầu tiên của tủ đầu giường ra, cảm thấy Vũ Văn ở khía cạnh nào đó hình như vẫn rất chu đáo và dịu dàng.

Cô sấy khô tóc, nghĩ một chút, cũng ngồi xuống cạnh giường.

Vũ Văn thấy cô đã làm xong, dứt khoát vươn tay tắt đèn trong phòng: "Ngủ đi."

Úc Thược Thược: "..."

Thái độ dứt khoát như vậy, nếu nói không phải tức giận, cô tuyệt đối không tin.

Một lát sau, mắt cô thích nghi với bóng tối, nhìn thấy Vũ Văn đã nằm xuống, trên người đắp chăn mỏng.

Úc Thược Thược im lặng một lúc, vẫn là nằm xuống giường, không đắp chăn.

Suy xét đến sức khỏe và sự an toàn của cô, vẫn nên yên lặng chút.

Nhưng Vũ Văn dù đang nhắm mắt vẫn nhẹ nhàng nói: "Đắp chăn vào."

Cô có chút do dự.

Anh thờ ơ nói: "Yên tâm, tôi không chạm vào cô."

Âm thanh của anh rất lạnh, lạnh hơn trước đó rất nhiều.

Cô giật mình, cảm thấy tâm trạng của anh không đúng.

Như thể đang trách móc cô.

Cô chợt hiểu ra điều gì đó, cô luôn nhìn Vũ Văn bằng cái nhìn phiến diện.

Ấn tượng của đêm đó quá sâu sắc, suy nghĩ của cô về anh ngoài đêm đó ra, còn có chuyện anh là bạch nguyệt quang trong nguyên tác, bạch nguyệt quang của nhân vật phản diện, nhìn anh với một khuôn mẫu đã được định sẵn.

Nhưng thực ra, anh là một người đang sống, có máu có thịt, và cũng có suy nghĩ.

Thái độ của cô đối với anh, từ trước đến nay đã không công bằng như vậy.

Dưới tình hình như vậy, anh vẫn đối xử với cô rất quan tâm và kiên nhẫn.

Cô cắn chặt môi, nhỏ tiếng: "Xin lỗi."

Vũ Văn không trả lời.

Cô lại nói: "Thái độ của tôi đối với anh không tốt, xin lỗi."

Sau đó anh có trả lời hay không cô không biết, mấy ngày nay cô bận chuyện của Văn Tuấn Khanh, quả thực rất mệt, rất nhanh đã ngủ mất.

**

Ngày hôm sau, Vũ Văn thức dậy trước.

Lúc anh tỉnh lại cảm thấy bản thân di chuyển có chút khó khăn dường như có thứ gì đó trong lòng, cúi đầu xuống nhìn..

Úc Thược Thược vừa hay ngủ trong lòng anh.

Cô hít thở đều đều, ngủ rất ngon, hơi thở nóng hổi phả vào cổ và tai của anh.

Sáng sớm, luôn là thời khắc khiến đầu óc con người mơ màng.

Đó là một cảm giác rất kì lạ.

Anh không ghét, chỉ là, căng thẳng không thể giải thích được, thậm chí cảm thấy hai bên thắt lưng có chút tê.

Hơn nữa hình như còn..

Úc Thược Thược cảm thấy có thứ gì đó chạm vào mình, mơ màng tỉnh dậy, thấy bản thân đang nằm trong lòng Vũ Văn.

Trí nhớ cô có chút mơ hồ, cô nỗ lực hồi tưởng việc tối qua, hình như cô làm cho Vũ Văn tức giận, sau đó..

Cô nhớ ra rồi.

Cô lập tức trượt khỏi vòng tay của anh,

Suýt chút nữa thì rơi khỏi giường, sau khi ngồi dậy cô có chút căng thẳng nói: "Xin lỗi, tôi, trước đây luôn hiểu lầm anh.

Vũ Văn:"... "

Anh im lặng quay vào một góc, sau một hồi mới bình tĩnh nói:" Không có gì. "

Cô thở phào nhẹ nhõm, nhìn thời gian, phát hiện sắp đến giờ đi làm, không nói gì thêm lập tức vào phòng tắm đánh răng rửa mặt.

Mà Văn Vũ lặng lẽ ngồi dậy, nhìn vật nhô lên dưới chăn, cảm thấy sự lo lắng của cô cũng không phải không có lý.

Rõ ràng tối qua, anh vẫn rất tức giận, cảm thấy bản thân bị oan, thế nhưng tình huống sáng sớm hôm nay lại có chút tự vả.

Cái gì Vũ Văn cũng không muốn nói.

Khi ở một mình anh rất trong sạch và ít ham muốn, thậm chí rất ít khi tự mình giải quyết, nhưng chuyện sáng nay khiến anh không thể giải thích được.

Anh ngồi thẳng trên giường, tự mình suy nghĩ.

Sau khi Úc Thược Thược đánh răng rửa mặt xong, Vũ Văn đã bình tĩnh lại sau đó đến phòng tắm vệ sinh cá nhân rồi đưa cô đi làm.

May mắn thay không có cuộc trò chuyện nào vào sáng sớm đồng thời cũng không có sự quan tâm chăm sóc của tổng tài công ty, hai người an toàn đến giải trí Hoàng Vũ.

Lúc Úc Thược Thược xuống xe, Vũ Văn nói:" Buổi tối tôi đến đón cô. "

Cô dừng lại rồi gật đầu đồng ý.

Sau khi đến công ty, cô tiếp tục theo dõi sự náo động của dư luận trên mạng, đồng thời quyết định công việc tuần sau của Văn Tuấn Khanh, khi đi báo cáo với Tần Nhược Nhiên, Tần Nhược Nhiên lại giao cho cô một vài việc khác.

Bảo cô đi thương lượng giá cả thay Văn Tuấn Khanh.

Úc Thược Thược ngạc nhiên:" Chị Tần, tôi chỉ là một trợ lý nghệ sĩ, nếu tôi đi thương lượng giá cả danh không chính ngôn không thuận, đối phương sẽ không để ý đến tôi. "

Tần Nhược Nhiên nhẹ nhàng trả lời:" Vì vậy sắp tới công ty sẽ thăng chức cho cô, cô trở thành người quản lý, như vậy cô sẽ phù hợp với danh phận hiện tại hơn. "

Cô im lặng, không ngờ đến tình huống như vậy.

Là năng lực cô giỏi, hay là.. vì quan hệ của cô với Vũ Văn.

Cô nhìn sắc mặt điềm tĩnh của Tần Nhược Nhiên, nghĩ một chút vẫn quyết định không hỏi, chỉ nói:" Chị Tần, tôi biết rồi, tuần sau tôi sẽ đến đúng giờ. "

Cô rời phòng làm việc của Tần Nhược Nhiên, không bối rối quá lâu, mặc kệ thế nào, thăng chức là chuyện tốt, cần gì phải tìm hiểu lý do đằng sau.

Nghĩ thông suốt những việc này, cô bắt đầu chăm chỉ làm việc.

Dư luận trên mạng đã chín muồi, cô bắt đầu thu lưới.

Đầu tiên cô vừa dọa dẫm vừa dụ dỗ Hàn Ngân Lượng để cậu ta thay cô đăng đoạn ghi âm đó lên sau đó nhờ đoàn phim phát hậu trường, và cuối cùng mời một số blogger lớn đăng thông cáo.

Sau một loạt hành động, dư luận trên mạng đột nhiên đảo ngược.

" Trời ạ, thì ra là như vậy, đây không phải vừa ăn cắp vừa la làng sao? "

" Hôm nay lại là một ngày bị vả sưng mặt, quả nhiên đảo ngược rồi, drama này thật thú vị "

" Tôi biết mà, Khanh Khanh nhà chúng tôi tuyệt đối không phải là loại nghệ sĩ phẩm chất kém, Khanh Khanh tuyệt đối không nhận thua. "

Trên mạng bắt đầu xuất hiện các bình luận tẩy trắng.

Nhưng giải trí Thiên Lai cũng không phải là ăn chay, lập tức thuê thủy quân bắt đầu bôi đen.

Nhưng con mắt hóng drama của quần chúng rất nhạy bén, thủy quân không thể che đậy sự thật, Văn Tuấn Khanh đã có một bước chuyển mình mỹ mãn dưới sự điều dẫn tài tình của Úc Thược Thược.

Từ đen thành trắng, đảo ngược một cách tuyệt đối.

Úc Thược Thược vô cùng vui vẻ, đây là trận đấu đẹp nhất từ khi cô vào nghề, cô vui đến nỗi cực kỳ bình tĩnh khi nhận được điện thoại của nhân vật phản diện.

Chung Đình Thâm ở đầu dây bên kia u ám hỏi:" Úc Thược Thược, cô chơi tôi. "

Úc Thược Thược cười:" Chung tổng, lời này không đúng rồi, làm sao tôi có thể chơi Chung tổng chứ, giữa chúng ta xảy ra chuyện gì khiến tôi chơi anh? "

Chung Đình Thâm cười lạnh:" Đừng giả vờ vô tội, chúng ta đã giao dịch với nhau rồi. "

" Giữa chúng ta có giao dịch? "Cô làm bộ rất ngạc nhiên," Chung tổng, cơm có thể ăn bậy, nhưng không thể nói bậy nha, giữa chúng ta chưa hề có bất kỳ giao dịch nào, tôi không nhận sự vu khống này của anh đâu. "

Chung Đình Thâm im lặng, một lúc sau mới lên tiếng, giọng nói lạnh lùng như rắn độc:" Cô ngay từ đầu đã âm mưu tính kế tôi. "

" Không có. "Cô từ chối thẳng thừng:" Tôi chỉ là một người bình thường làm sao dám tính kế Chung tổng, dường như trước đây chúng ta cũng chưa từng gặp nhau, làm thế nào mà tính kế được. "

Úc Thược Thược không sợ, cô bình tĩnh nói vài câu rồi cúp điện thoại.

Nếu nói sợ, trước đây cô từng sợ nhân vật phản diện, sợ khiến bản thân không có đồ ăn, không thể lăn lộn trong giới này.

Nhưng hiện tại cô không sợ nữa.

Nói trắng ra cô hiện tại là người có quan hệ, một nhân vật phản diện mà muốn xử cô?

Điều này không đáng tin chút nào.

Nhưng cô không ngờ đến mình sẽ bị vả mặt nhanh như vậy.

**

Buổi chiều, Lâm Lâm gọi điện thoại cho cô, hỏi cô mọi việc thế nào rồi.

Úc Thược Thược sững sờ, ngày đó cô thực sự chỉ qua loa đối phó với Lâm Lâm, chưa bao giờ nghĩ đến sẽ làm việc cho cô ta.

Đột nhiên đối phương gọi điện thoại, cô chỉ lừa được hai câu:" Vẫn đang tìm, không dễ đâu. "

Lâm Lâm cười, không nói gì rồi cúp điện thoại.

Không biết sao Úc Thược Thược có một dự cảm không lành, cô cảm thấy hình như có việc gì đó sắp xảy ra.

Hơn bốn giờ, cô nhận được thông báo của nhân sự, nói cô chuyển ra khỏi ký túc xá của công ty.

Cô sững sờ trong giây lát," Tại sao muốn tôi chuyển ra khỏi ký túc xá của công ty? "

" Vì cô bị nghi ngờ vi phạm nội quy công ty, bán thông tin mật của công ty ra ngoài, mặc dù chưa có kết luận, nhưng không thể cung cấp quyền lợi cho nhân viên được nữa, mời cô lập tức chuyển ra ký túc xá, nếu không chúng tôi sẽ tự xử lý đồ dùng cá nhân của cô. "

Đùa cô sao?

Người có quan hệ như cô lại có thể bị đuổi ra khỏi ký túc xá công ty?

Đã nói là người có quan hệ rồi mà sao cô cảm thấy chó mèo nào cũng có thể đến bắt nạt cô vậy.

Cô hạ giọng, lạnh nhạt nói:" Không biết tôi đã vi phạm nội quy gì của công ty, bán thông tin mật gì? "

Người phụ trách không chút do dự trả lời:" Hình như trước đây cô đã bán tin tức của Hoàng Vũ cho báo chí và giải trí Thiên Lai, trước mắt công ty đã có một số bằng chứng xác thực, một khi chứng minh là đúng, công ty có thể yêu cầu bồi thường. "

Cô đoán ra:" Vậy không biết bây giờ chuyện này đã tiến hành đến đâu rồi?

"Ngày mai công ty sẽ có quyết định."

Cũng chính là chưa báo cáo cho quản lý cấp cao.

Hoàng Vũ là công ty kinh tế và giải trí rất lớn trong ngành, có hệ thống quản lý riêng, phúc lợi cho nhân viên rất tốt, nhân viên hiếm khi bị sa thải, nhưng bất cứ việc gì liên quan đến tuyển dụng, phải được sự đồng ý của lãnh đạo cấp cao.

Ít nhất, phải qua sự đồng ý của Chu Oánh.

Chuyện này chỉ cần đến chỗ Chu Oánh, cô chắc chắn 90% trở lên sẽ bị chặn lại, không thể để Phan Kiệt một tay che trời đuổi cô đi được.

Nhưng.. Chuyện này ngày mai mới đến chỗ Chu Oánh, mà hiện tại Phan Kiệt đã đuổi cô ra khỏi ký túc xá, muốn cô lưu bạt ngoài đường.

Cô và Vũ Văn không phải là người yêu thực sự, chỉ là người yêu trên hợp đồng, cô không biết Chu Oánh có biết chuyện này không, nhưng trên lập trường của cô chuyện này có chút ngại ngùng, không nên trực tiếp tìm Chu Oánh nói chuyện.

Cô hỏi lại bộ nhân sự: "Hiện tại đuổi tôi đi, là ý của Phan Kiệt sao?"