Nhật Hạ tắm mát sạch sẽ, lên giường ngủ, nhưng nằm lăn qua lộn lại vẫn ngủ không được, có lẽ do lạ chỗ. Cô ngồi dậy, nhìn quanh căn phòng, thấy có cây đèn xông tinh dầu bằng gốm, vẽ hình hoa sen rất đẹp. Nhật Hạ quyết định xông phòng cho dễ ngủ. Cô bước xuống ghim điện mở đèn, nhưng tìm hoài không thấy chai tinh dầu nào cả. Nhật Hạ mở tủ đồ Huyền Sương, bên dưới tủ có một ngăn nhỏ đựng đồ lót, Nhật Hạ kéo ra tìm thử thì thấy có một chai be bé màu đen rất giống chai tinh dầu, nhưng không có nhãn mác, ngửi rất thơm. Nhật Hạ phì cười cho " tinh dầu thơm mà giấu kĩ quá vậy em gái". Nhật Hạ nhỏ tinh dầu vào đèn, hương thơm thoang thoảng thật dễ chịu. Cô lại leo lên giường và ngủ.
Hơn nửa đêm Huy Phong mới về tới nhà. Hôm nay anh uống không nhiều, nhưng trong người thấy bức bối khó chịu. Huy Phong vô nhà, bước từng bước nặng nề lên cầu thang, cổ họng khô nóng bỏng rát. Anh tính vô thẳng phòng làm việc, nhưng khi đi ngang qua phòng ngủ, Huy Phong lại lừng khừng ngó vào cánh cửa gỗ im lìm. Anh quyết định vô xem vợ một lát.
Cánh cửa nhẹ nhàng bật mở, Nhật Hạ đang vùi mình trong chăn thật ấm áp. Bên ngoài trời đổ mưa nặng hạt, sấm sét chói sáng cả một góc trời. Đối lập với đêm đen lạnh lẽo là hình ảnh cô gái trắng noãn, gương mặt thanh thuần đang ngủ an ổn trên chiếc giường kingsize của Huy Phong. Anh lặng lẽ ngồi xuống bên giường, ngắm nhìn cô với vẻ mặt ôn nhu. Thoảng trong không khí một loại hương thơm nhẹ nhàng, hòa trong hơi thở thiếu nữ càng làm tăng thêm sự khó chịu của Huy Phong. Anh phải mở hai nút áo sơ mi cho thoáng mát. Huy Phong đứng phắt dậy rời đi, đột nhiên ngoài trời vang dội tiếng sét ầm ầm lóe sáng. Nhật Hạ hoảng sợ, co rúm người, quơ quào kéo cánh tay của Huy Phong ôm vào lòng. Anh mất đà ngã nhoài lên người cô. Dưới làn mi cong run run là hai hàng lệ trong suốt tuôn rơi trên gương mặt buồn thương. Huy Phong nương người ngồi dậy, cau mày nhìn Nhật Hạ. Ở khoảng cách gần chỉ vài cm, hương thơm thiếu nữ xâm chiếm hơi thở, xộc thẳng vào buồng tim cảm xúc ham muốn. Anh áp xuống, phủ lên môi cô nụ hôn đầu say đắm, ngấu nghiến như muốn cắn nuốt cả người cô. Nhật Hạ đau điếng, giật mình tỉnh giấc, đã thấy bóng đen đang đè mình hôn. Cô vội vàng đẩy anh ra, nhưng sức phụ nữ không thể bằng đàn ông, nên Nhật Hạ quyết định cắn môi hắn, xô hắn ra, trừng mắt nhìn tên hôn tặc với trái tim thình thịch vì hoảng sợ.
Hô hấp của Huy Phong càng thêm nặng nề. Không ngờ môi cô ấy lại ngọt mềm đến vậy, chỉ hôn một lần càng khao khát nhiều hơn. Huy Phong ngồi thẳng người, trong bóng tối, ánh mắt người đàn ông sáng quắc thâm trầm. Anh với tay bật đèn ngủ đầu giường, nhếch môi nhìn Nhật Hạ. Một tay anh đưa lên, sờ vào gương mặt non tơ mịn màng, tay kia nắm vào tấm mền, dứt khoát kéo mạnh, quăng tấm mền sang một bên. Lần này đến Nhật Hạ cảm thấy khó thở "không phải hôm nay muốn đó chứ, Huyền Sương ơi, chị làm sao đây". Nhật Hạ trừng mắt nhìn Huy Phong, cố tìm kế hoãn binh.
- Đi ăn nhậu say xỉn về còn muốn quậy? Hay là anh phải mượn rượu mới "lên" được?
Nhật Hạ cố tình đánh vào tự ái của đàn ông, để hắn đi chỗ khác ngủ, khi tỉnh lại sẽ dễ nói chuyện hơn. Nào ngờ, chẳng những anh không rời đi, trên gương mặt điển trai còn nở nụ cười trào phúng. Anh tiếp tục vuốt ve gò má của Nhật Hạ, tay lả lướt xuống cổ, qua xương quai xanh tinh xảo, xuống tới nơi vun đầy thì Nhật Hạ vội chụp tay anh, nghiến răng hỏi:
- Anh muốn gì?
- Muốn "lên".
- Có muốn cũng phải đợi tỉnh rượu. Mùi của anh bây giờ rất kinh khủng.
- Hahaha!
Huy Phong bật cười lớn, nhẹ nhàng đứng lên nhìn xuống Nhật Hạ. Hôm nay anh cảm thấy vui vẻ lạ thường, cảm giác gặp lại Huyền Sương mạnh mẽ của 4 năm trước làm anh thấy thú vị. Được, đã gai góc như vậy, anh sẽ chọc cô một phen, để xem cô còn xù lông nhím với anh nữa hay không. Huy Phong nghiêng nghiêng đầu, từ tốn cởi tiếp hai nút áo sơ mi còn lại, lộ ra cơ thể cao gầy, săn chắc. Vùng bụng không có sáu múi cuồn cuộn, nhưng phẳng lì không ngấn mỡ. Làn da trắng hơn con gái, gọng ngực vuông nổi rõ múi cơ. Anh cởi xong áo, nhàn nhã cởi tiếp quần âu, mắt vẫn dán chặt trên người Nhật Hạ. Khi chỉ còn quần tam giác, anh chồm tới, kê sát mặt cô gái, phả vào tai cô hương rượu Chivas nồng nàn. Cả người Nhật Hạ đông cứng, nổi gai khắp người nhưng cô vẫn cố tỏ ra bình tĩnh, cố hít thở, hai tay nắm chặt thành quyền. Đang tìm lời nói tên kia thì đột nhiên bàn tay cô bị nắm chặt lôi vào phòng tắm. Nhật Hạ chì lại, vùng vằng:
- Anh điên à, khuya rồi không cho người ta ngủ, định lôi đi đâu?
- Đi khử mùi hôi và làm nó lên.
- Anhhhhh! Muốn thì tự đi, bỏ tôi ra, đau quá.
- Người ta nào, anh muốn nhờ vợ tắm đấy chứ. Chẳng phải chê anh hôi sao, thì tắm cho tới khi em cảm thấy thơm thì thôi. Tắm cũng giải rượu, lúc đó em sẽ biết anh lên nổi không?
- Anh khùng quá, tôi không cần.
- Thì khùng mới lấy khùng. Hai vợ chồng mình giống nhau vợ à.
Nói rồi anh dứt khoát nắm tay cô đẩy vào bồn tắm, mở vòi sen xịt thẳng lên người cô. Nhật Hạ đang mặc áo sơ mi của Huy Phong, nước ngấm vô trở nên trong suốt. Đường cong ẩn hiện sau lớp vải mỏng, kí©h thí©ɧ đại não của người đàn ông càng ham muốn. Nhật Hạ đưa tay đỡ nước xịt vào mình, vô tình làm tà áo ngắn lại, lộ ra đôi chân thon dài dụ hoặc. Phần nam tính của anh nóng nãy muốn bức phá, khảm sâu vào giữa hai chân cô gái kia. Huy Phong nhảy hẳn vào bồn tắm, ôm chầm lấy Nhật Hạ đang chật vật chóng đỡ những tia nước. Anh tì cằm lên đầu cô, cố nhắm mắt đè xuống cơn dục hỏa của mình. Trước giờ anh vẫn luôn tự hào về khả năng tự chủ của mình, sao hôm nay anh lại quá đà như vậy, là do năng lực anh yếu hay do vợ anh quá mê người. Nhưng anh không thể, không thể làm vậy, sức khỏe cô vốn yếu, nếu xảy ra quan hệ thì...cô sẽ ra sao. Huy Phong lắc lắc đầu, nuốt khan.
- Yên lặng, đừng động đậy.
Nhật Hạ nghe vậy liền ngồi yên, vì ở khoảng cách này, cô cảm nhận rất rõ vật nam tính đang cọ vô người mình nóng hổi. Manh động bây giờ chỉ rước thiệt vào thân. Cứ nghĩ khi cô gái không cọ sát, anh sẽ bình tĩnh lại. Nhưng sao anh vẫn bí bách, hương thơm tinh dầu lãng đãng, cơ thể con gái xuân sắc làm bùng nổ hóc mon trong anh. Huy Phong dứt khoát bồng Nhật Hạ quay trở vào giường.