Chương 5
“ Tại sao cô không chết luôn đi ” anh dường như phát điên
“ Tôi không chết được, bởi vì tôi còn phải sống cùng anh và sinh cho anh một đứa con nữa ” lúc anh nói ra từ đấy tim cô như chết lặng, phải kìm chế dữ lắm mới không khóc
Sau khi nghe cô nói muốn sinh con cho anh, anh liền khinh thường cô, thì ra cô chẳng khác gì những người phụ nữ ngoài kìa mục đích chỉ là leo lên giường anh chỉ để sinh con cho anh
“ Được, niếu cô muốn tôi hoàn thành cho cô ” nói xong anh hung hăng đè cô xuống giường , mạnh bạo xé chiếc đầm ngủ cô , nhìn thấy cơ thể cô anh cười khinh
“ Ha...cô đi ngủ không bận áσ ɭóŧ là vì muốn có ngày nào đó trèo lên giường tôi à ”
Niếu anh đã hiểu lầm thì cô chẳng cần giải thích nữa làm gì, cô tuyệt vọng nói
" Đúng, tôi sớm muộn muốn trèo lên giường anh để sớm có con, sau này khỏi phải lo cho cuộc sống nữa ”
Anh nghe cô nói những lời này tức giận, anh cuối người xuống gậm nhấm, xoa bóp hai bầu ngực cô, khiến cho cô tòan thân cảm thấy khó chịu ngứa ngấy , cô cắn răng kìm chế để mình không phát ra tếng rêи ɾỉ mà cô cho là ghê tởm ấy
Anh hung hăng muốn cô hết lần này tới lần khác, cảm thấy dường như lúc nào cũng không đủ. Lần cuối cùng anh bắn tất cả vào trong cô sau đó đứng lên nhìn xuống phía dưới của cô liền thấy màu trắng đυ.c cùng với màu đỏ của máu chảy ra ngoài cùng một lúc, cô nằm yên đó như khúc gỗ không nói lời nào
“ Cô uống thuốc tránh thai vào ... Muốn có con của tôi cô ấy mới đủ tư cách ”
Anh xoay người bận quần áo vào bước ra khỏi cửa không chút luyến tuyết, thấy anh ra ngoài rồi lúc này cô mới bật khóc , cô biết ngay cái đêm anh gọi Mẫn Nhi là không phải cô mà là vì chị ấy, cô biết tấm hình trong thư phòng cũng là chị ấy, thậm chí cô còn biết cái hôm anh dẫn cô đi công viên chơi và chơi trò tàu lượn siêu tốc cô biết đó là trò mà chị ấy thích nhất, cô vốn dĩ sợ độ cao nhưng không muốn anh buồn nên phải kìm chế để chơi cùng anh, ngay cái lúc anh kiêu“ Mẫn Nhi vui không ” lúc đó cô như chết lặng, nhưng vẫn phải trả lời anh, kết quả hôm ấy về nhà cô nôn đến không biết trời biết đất
Cô biết cô không nên yêu anh, người cô vốn dĩ nên gọi là anh rễ, bây giờ lại là chồng trên dang nghĩa của cô, cô biết nhưng vẫn không kìm chế được mình vẫn cứ yêu anh