Chương 14
Sáng hôm sau xuống nhà, cô thấy đồ đạc của mình ở dưới phòng khách , anh và Mẫn Nhi đang đứng đó giống như đang đợi cô
"Chuyện gì vậy ” thấy anh biết việc cô bị mù rồii nên cũng không cần giả bộ nữa
" Đây là đồ của cô đó, cút khỏi nhà này đii ”
"Anh không muốn biết tại sao tôi không bị mù hay tại sao tôi lại bị kẹt trong nhà kho không ” cô nhìn vào mắt anh lúc này cô không hề thấy anh quan tâm lời nói của cô
" Em nói gì vậy ” Mẫn Nhi chột dạ lên tiếng
"Chẳng phải cô làm tất cả mọi chuyện chỉ để vào được nhà tôi sao ” ánh mắt anh nhìn cô chẳng khác gì cô là loại đàn bà lẳиɠ ɭơ
" Bây giờ tôi cho anh biết ai là loại đàn bà lẳиɠ ɭơ mà anh nói ” cô bước lại sôpha ngồi xuống.
"Chị tôi thực chất không bị mù, chỉ vì chị ấy muốn tôi mắt đi để tôi không còn được anh để ý tới nữa,nhưng chị ấy đâu biết anh không hề quan tâm tôi ”nói tới lúc này ánh mắt cô tràn đầy bi thương nhìn thẳng vào mắt anh, anh có cảm giác ánh mắt cô đang nhìn anh dần dần bóp nghẹn trái tim anh,cô nói tiếp
"Còn việc nhà kho bị cháy, chính chị ấy đã là người tự mình đốt đấy, lúc đó là do tôi giả mù nên có thể nhìn thấy hết mọi thứ chị ấy giả bộ trược tay khỏi tôi, rồii kêu người tới cứu
Lúc ấy anh chạy vào tôi thấy anh thầm mừng anh sẽ cứu tôi , thấy anh vào chị ấy ngất xỉu để khỏi phải cứu tôi.
Anh bế chị ấy ra ngoài tôi còn nghĩ là anh sẽ quay trở lại , đúng là có người vào nhưng không phải anh mà là người giúp việc