Chương 13
“em không biết...em rất nóng...rất muốn anh ” khuôn mặt cô lúc này đã đỏ ửng , mồ hôi ra rất nhiều, cô bám lấy anh không tha .
Anh nhìn cô lúc này không thể kìm chế , cuối xuống đặt môi mình lên môi cô hai người bắt đầu quấn quýt không rời, sau khi cô không còn thở nỗi mới buông cô ra.
Anh vội vàng cở đồ cô ra, rồii cởi đồ mình ra
Bây giờ trên người cô chỉ còn lại một bộ đồ lót màu trắng duy nhất trên người, bàn tay anh duy chuyển xuông ngực cô cởi luôm cái áσ ɭóŧ của cô liền hiện ra một cặp ngực trắng nõn,anh không kìm chế được một bên xoa bóp còn bên còn lại anh dùng miệng của mình mυ"ŧ nó
“Ưʍ..ư...ưʍ... ” cô chịu không nỗi rên lên
Sau khi chơi chán rồii anh lần mò xuống phía dưới của cô cởϊ qυầи lót của cô ra.
Anh đút một ngón tay của mình vào , cô không chịu nỗi liền rên lớn hơn, anh lập tức chuyển động ngón tay ấy,
“A...ưʍ....aaaa ...Quang....Minh ” cô không chịu nỗi gọi tên anh
“ Không được gọi tên tôi ” anh cảm thấy chán ghét khi có ai đó gọi tên mình mà không phải Mẫn Nhi .
Anh rút ngón tay mình ra, liền đem cậu bé đút vào hoa huyệt của cô, mỗi lần anh đều thúc mạnh vào trong cô.
Anh và cô làm đi lại mấy lần, nhưng không lần nào anh bắn vào trong cô cả .
Sau khi xong hai người nằm kế nhau,lúc này anh mới thấy thắc mắc hỏi cô
"Cô bị mù mà sau vào quán bar được ”
“sao anh biết chuyện này ”
" Nhân viên của tôi nói ”
"Anh tin sao ”.
" Ý cô là...cô không có bị mù ”
"Anh có thấy đứa nào bị mù mà vào quán bar rồii bị thuốc không ”
" Con điếm...” nói rồi anh ngồi dậy tán cô một cái đau
"Dù gì thì anh cũng vừa mới ngủ với con điếm như tôii đấy ”
" Anh không nói gì, đứng lên ra ngoài ”
Cô lúc này khóc lên, tại sao anh chưa từng hỏi cô không bị mù, chưa từng hỏi việc cháy dưới nhà kho như thế nào