Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Tiếu Giai Nhân
"Bách sư đệ giấu đúng là đủ kỹ!"
"Đại sư huynh ngươi suy nghĩ nhiều rồi."
Hoắc Đạt ngừng cái đề tài này, bắt đầu nói đến chuyện Tô Dạ cảm thấy hứng thú hơn: "Tam trưởng lão rất có nghiên cứu về phù văn trận, nếu như Bách sư đệ có cái gì nghi vấn, có thể đi thỉnh giáo, chắc là tam trưởng lão sẽ không từ chối đâu."
Tô Dạ không biết đây là Hoắc Đạt lấy lòng mượn hơi, hay là mang tâm tư khác, chẳng qua đây cũng là một phần nhân tình, bởi vì hắn đang muốn bắt chước chút ít phù văn trận ở trong bộ sách kia.
Sau Hoắc Đạt lại cùng Tô Dạ trò chuyện rất nhiều chuyện không liên quan cũng không quan trọng, mặc dù bản năng Tô Dạ rất ghét Hoắc Đạt, nhưng mà phương diện Hoắc Đạt biết lại là rộng khắp, kiến thức thiên văn địa lý tu luyện, thậm chí có thể tổng kết những điều Tô Dạ muốn biết rất nhanh, còn giới thiệu cho Tô Dạ một số trưởng lão và đệ tử.
"Bách sư đệ, đêm đã khuya, ngươi nhớ bảo trọng thân thể."
"Đại sư huynh đi thong thả."
Phần cơ sở nhất của phù văn chính là khắc linh phù, cũng có thể căn cứ vào thuộc tính bất đồng của ngũ hành, ví dụ như phù văn thuộc tính phong khắc ở trên xe ngựa có thể giúp giảm xóc tăng tốc, khắc phù văn thuộc tính hỏa lên lò luyện đan có thể ngưng luyện ngọn lửa.
Phù văn vận dụng vô cùng rộng khắp, nhưng có hai điểm rất phải chú ý, thứ nhất là vật dẫn và đường vân phải phù hợp với mức độ cao, ít nhất không thể tương khắc xung đột, điểm thứ hai là khắc phù văn không chỉ là rót vào linh uy, mà còn có cần lượng lớn lực lượng hồn phách để khống chế linh uy thật tinh chuẩn.
Thế nên phần lớn phù văn trận đều xuất hiện ở thế giới Trung Thiên và thế giới Đại Thiên, lực lượng hồn phách của tu sĩ thế giới Tiểu Thiên không đủ để khắc ra đại hình trận pháp, coi như là tam trưởng lão Phong Thủy các, cũng chỉ khắc phù văn trận ở phần rìa và phần trung tâm của Phong Thủy các, kia đã là cực hạn của cảnh giới Hóa Tinh rồi.
“Âm Dương Bát Quái Trận” của Phong Thủy các có tác dụng chính là phòng ngự, mà ở khối bảo địa phong thủy này, nếu toàn lực kí©h thí©ɧ “Âm Dương Bát Quái Trận”, thậm chí có thể vây khốn tu sĩ cảnh giới Trọng Sinh, đây chính là thủ đoạn mạn nhất của loài người để mượn được linh uy của thiên địa!
Tô Dạ như bỗng được dẫn dắt, phù văn trận có thể khắc ở xe ngựa, lò luyện đan, binh khí, thậm chí là mặt đất, như vậy có thể khắc trên cơ thể con người không đây?
Mà cơ thể con người có thể làm một cái phù văn trận biết di động, bảo đảm dưới tình huống tự do linh hoạt còn có thể hấp thu linh uy trong thiên địa vượt xa giới hạn của bản thân?
Tô Dạ bận rộn lo lắng tra tìm ở trong thư các xem có bí tịch công pháp về phương diện này không, chẳng qua tìm đến tầng năm mà vẫn không hề phát hiện, nhưng một khi cái ý tưởng này đã xuất hiện, liền như một luồng lửa rực cháy không tài nào dập tắt được ở trong lòng Tô Dạ!
Nhưng mà Tô Dạ biết mặc dù mình có chút cơ sở phù tu, song năng lực của hắn hiện giờ vẫn chưa đủ để triển khai thực hiện cái ý tưởng này, Tô Dạ là một người rất kiên định, cũng là một người rất biết tự lượng sức mình, thế nên hắn quyết định trước tiên thử luyện tập khắc vẽ bùa văn linh phù ở môi trường bên ngoài.
Trong sách ghi lại đường vân từ đơn giản đến phức tạp, từ dễ đến khó, tổng cộng hơn năm mươi loại, đa số đều là vận dụng đường vân ở trên linh phù, còn có một chút đường vân có tính chất phụ trợ.
Về phù văn trận cỡ lớn, chỉ có năm loại đường vân, một loại chính là “Âm Dương Bát Quái Trận”, chẳng qua trên sách kém rất xa với miêu tả của Hoắc Đạt, “Âm Dương Bát Quái Trận” có tận mười quyển, chi chít dày đặc kiến thức.
Mà Hoắc Đạt lại kể rằng tam trưởng lão chỉ có thể khắc phù văn trận ở phần rìa hay phần trung tâm, so với “Âm Dương Bát Quái Trận” bản đầy đủ, quả thực là ngày đêm khác biệt, nếu như có thể hoàn thiện cái phù văn trận này, có thể nói Phong Thủy các sẽ trở thành cái chỗ an toàn nhất trong thế giới Tiểu Thiên, cho dù là cảnh giới Trọng Sinh cũng chỉ có thể vào mà không thể ra!
"Thú vị! Rất thú vị!"
Tô Dạ vừa thấy một cái “Thạch Môn Trận”, trận pháp này quả thực chính là được chế tạo riêng cho Thạch Sơn môn mà!
Mặc dù còn không biết lúc nào mới có thể trở về chốn cũ, nhưng hắn nhất định phải học xong trận pháp này. . .
Trong đầu Tô Dạ đã hiện ra vẻ mặt không thể tin nổi của Phùng Lãng và Vương Cương, không khỏi bật cười một tiếng.
“Thạch Môn Trận”, so với “Âm Dương Bát Quái Trận” thì đơn giản hơn nhiều, nhưng mà phù văn Thạch Môn Trận khó là khó ở số lượng, hắn cần khắc phù văn ở trên hàng ngàn hàng vạn cục tảng đá, hơn nữa phù văn trên mỗi tảng đá đều không thể có chút tỳ vết nào.
Bằng không đến lúc đó sẽ phá hỏng hết độ phù hợp phù văn, mà nhiều tảng đá như vậy, căn bản là không cách nào phân biệt ra là tảng đá nào có vấn đề, thế nên nói theo một trình độ nào đó, “Thạch Môn Trận” còn phiền phức khó khăn hơn cả “Âm Dương Bát Quái Trận”.
Nếu như nói “Âm Dương Bát Quái Trận” chính là một mê cung chỉ có vào chứ không có ra, như vậy “Thạch Môn Trận” chính là một đám binh khí bừa bãi biến hình, một cái là có thể dung hợp trận pháp phòng ngự phong thủy bảo địa, còn cái kia có thể gom một đám thành trận pháp công kích.
Mà điểm khác biệt lớn nhất giữa hai cái này, chính là “Âm Dương Bát Quái Trận” khắc ở đại trên mặt đất Phong Thủy các không cách nào di chuyển, mà “Thạch Môn Trận” khắc ở trên những tảng đá lại có thể tổ hợp lưu động, nếu như khắc “Thạch Môn Trận” thành công, Thạch Sơn môn sẽ lập tức biến thành một cái môn phái có thể di chuyển khắp thế giới Tiểu Thiên!
Mà một số phù văn trận đều là ở thế giới Trung Thiên và thế giới Đại Thiên mới có thể khắc được đầy đủ, hơn nữa phải tụ tập đông đảo tu sĩ phù tu tinh thông phù văn trận mới có thể hoàn thành, nếu chỉ dựa vào sức một người thì chẳng khác nào người si nói mộng.
Nhưng mà Tô Dạ không giống, sau khi được chứng kiến "Linh" và "Bạch Dạ Hành", Tô Dạ cảm thấy trên thế giới này không có chuyện gì mà không thể hoàn thành chỉ với sức của một người, nếu có. . .
Vậy sẽ là lực lượng của ngươi còn chưa đủ.
Tô Dạ quyết định quan sát cái “Âm Dương Bát Quái Trận” và “Thạch Môn Trận” này, hắn muốn thử xem bằng vào lực lượng của chính mình, rốt cuộc có thể hoàn thành hay không, bởi vì Tô Dạ biết mình sâu cạn bao nhiêu, hắn có hồn hải mênh mông mà những tu sĩ khác khó có thể sánh bằng, mà đây chính là nhân tố quan trọng để khắc phù văn trận.
Chẳng trách đều nói phù tu và kiếm tu rất giống nhau, đều chú trọng cố thần dưỡng hồn, trước lúc kiếm tu xuống dốc, phù tu chính là môn phái gần với kiếm tu nhất, bây giờ tuy nói trăm nhà đua tiếng, bao gồm cả môn phái tu luyện trước kia không lên được mặt bàn, còn có thay thế được thánh tu kiếm tu, thậm chí bao gồm cẩ một số nhánh của môn phái chủ lưu tách ra, đã độc lập khai sơn dựng thành tông phái.