Chương 76: Muốn trở thành Dược Tu



Trong mười năm nay địa vị của Hoắc Đạt vẫn như cũ, không có kẻ nào có thể lung lay được hắn, nhưng mà mười năm sau thì sao?

Nếu như lần sau Hoắc Đạt vẫn thất bại trong Thập Kiệt thì sao?

Nếu lần sau đột nhiên Bách Sát trúng tuyển Thập Kiệt trước Hoắc Đạt thì sao?

Tuy mọi thứ đều là suy nghĩ, nhưng cũng là suy nghĩ xây dựng dựa trên thực tế. Nhưng đối với toàn bộ môn phái mà nói cũng là chuyện tốt, dù sao một Hoắc Đạt không chống đỡ nổi thế hệ trẻ Phù Tu, nếu như thêm một Bách Sát, một môn phái có hai anh hùng thì sẽ khác hẳn.

Mà Bách Gia Tô là ai? Cái này không quan trọng, bởi vì nó vốn không phải chuyện của hắn.

Lúc này Kim Thanh Dương đang ngồi mặt đối mặt với Tô Dạ ở trên chiếu, hắn khuyên nhủ Tô Dạ vốn chỉ là trách nhiệm, ban đầu hắn định tùy ý đuổi Tô Dạ đi, nhưng nghĩ lại thì hắn ta cũng là ca ca của Bách Sát, nên hắn ta gặp mặt một lần nữa cho thỏa đáng.

Nhưng sau khi thấy một mình Tô Dạ, Kim Thanh Dương loại bỏ ngay suy nghĩ này, không nói tới chuyện một đứa cô nhi Tô Dạ có thể nuôi lớn Bách Sát, chỉ với khí chất bên ngoài của hắn ta đã nằm ngoài trí tưởng tượng của hắn.

Một phàm nhân ở nhất giới nhưng đối mặt với cường giả của cảnh giới Hóa Tinh lại không chút sợ hãi, vẻ mặt hắn ta thản nhiên còn ánh mắt thì lạnh nhạt, khiến cho Kim Thanh Dương lầm tưởng rằng người đối diện mình cũng là cường giả cảnh giới Hóa Tinh giống như hắn ta.

Đương nhiên đây là ưu thế của Tô Dạ, nhưng cũng là khuyết điểm của hắn, Tô Dạ không phải lão giang hồ như Bách Sát. Hắn vẫn là thiếu niên bồng bột phấn chấn, hơi thở sắc bén trên người vẫn chưa được mài giũa hoàn toàn.

"Bách Gia Tô đúng không."

"Ừ."

"Ta đã giới thiệu ngươi cho các vị trưởng lão, ngươi muốn làm môn hạ của ai?" Kim Thanh Dương chỉ cho Tô Dạ ký danh, cuối cùng vẫn phải giao Tô Dạ cho các trưởng lão khác.

"Môn hạ của Ngũ Trưởng Lão."

Kim Thanh Dương có chút kinh ngạc, vốn tưởng rằng Tô Dạ có thể sẽ lựa chọn Đại Trưởng Lão có thực lực mạnh mẽ nhất, hoặc giống như Bách Sát gia nhập môn hạ của Địch Hồng Thâm. Nhưng mà hắn không nghĩ tới Tô Dạ muốn vào môn hạ của Ngũ Trưởng Lão, bởi vì hắn đã từng nói rõ với Tô Dạ rằng, tính cách của Ngũ Trưởng Lão Khương Ngọc Thanh rất nóng nảy.



Kim Thanh Dương nhìn thấy đôi mắt Tô Dạ không chút thay đổi, hắn ta hơi thắc mắc hỏi "Tại sao ngươi lựa chọn Ngũ Trưởng Lão?"

"Bởi vì ta muốn trở thành Dược tu."

Vốn dĩ Tô Dạ nghĩ nếu hắn đi tới Phong Thủy Các, như vậy thì hắn sẽ làm một gã Phù Tu thật giỏi, nhưng mà lúc nghe được Ngũ Trưởng Lão là Dược tu, bỗng nhiên hắn nhớ tới những thứ trân quý mà “Nghịch Đạo Loạn Thường” truyền thừa, nên tạm thời hắn quyết định muốn trở thành một Dược Tu.

Đầu tiên những thứ truyền thừa ở hồn hải đó quá cao thâm khó đoán. Trên phương diện này Tô Dạ thiếu căn bản, mà Chủng Tử của Linh giới cũng sẽ không quan trọng về Dược Tu, cho nên vừa vặn có tài nguyên, hắn không cố gắng sử dụng thì chẳng phải là lãng phí sao.

Với lại còn một thứ khác khá quan trọng khác chính là mẫu thân Dương Hoa của Tô Dạ, dù sao bà cũng là phàm nhân nhất giới. Tuy ban đầu bà đã ăn Tu Lạc Hoàn, nhưng Tô Dạ muốn tu luyện tới cảnh giới Hóa Tinh không biết còn phải mất bao lâu.

Sau khi trở về mẫu thân già yếu cũng là chuyện tự nhiên, nhưng mình học Dược Tu, nếu như có thể học được thứ “Nghịch Đạo Loạn Thường” truyền thừa, hắn không dám nói hắn có thể làm ra thuốc khởi tử hồi sinh, nhưng mà thuốc biến già thành trẻ thì không là vấn đề.

Tô Dạ tự nhận mình thiếu nợ Dương Hoa rất nhiều, cuộc đời này hắn vẫn chưa kịp hồi báo bà, cho nên hắn không muốn thấy mẫu thân già nua, hắn muốn Dương Hoa sống mãi, còn hắn vĩnh viễn canh giữ ở bên bà.

Ngược lại Kim Thanh Dương cảm thấy Tô Dạ có chút ý tứ, đi tới Phong Thủy Các lại muốn tu hành Dược Tu, chứ không vào môn phái Thể Tu, nhưng nếu hắn ta thật sự làm như vậy chỉ sợ sẽ đánh mất thần đồng Bách Sát.

“Được, ngày mai đến chỗ Ngũ Trưởng Lão thông báo, đây là lệnh bài."

Ngay cả nghi thức nhập môn cũng tiết kiệm cho được, đây là chênh lệch giữa “Thần đồng” và “Phế vật”.

Có điều lệnh bài này cũng không tệ, đây không phải là lệnh bài của đệ tử bình thường, mà là lệnh bài của đệ tử chân truyền của chưởng môn, vô luận là quyền hạn hay là phân phối tài nguyên, đều không phải là thứ mà đệ tử bình thường có thể so sánh, dĩ nhiên Tô Dạ cũng biết hắn có những thứ này là nhờ Bách Sát.

Tô Dạ phỏng đoán tạm thời hắn không gặp mặt Bách Sát được, nhưng lúc ở gần nhau vẫn có thể dùng hồn tri giao lưu, cho nên Tô Dạ quyết định đặt sự chú ý của mình lên Dược Tu trước.

Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Dạ đến chỗ Ngũ Trưởng Lão - Khương Ngọc Thanh thật sớm, mà căn bản là Khương Ngọc Thanh không gặp Tô Dạ, chỉ có mấy vị đệ tử ký danh dẫn Tô Dạ vào trụ sở của bọn họ.

"Bách sư đệ, gần đây sư phụ còn bận luyện đan, sợ là không có thời gian quan tâm tới ngươi, những ngày tới ngươi cứ ở nơi này trước đã, thức ăn cũng sẽ có người đưa tới cho ngươi."



Đệ tử ký danh quan sát Tô Dạ, trong lòng lại hâm mộ không nguôi, ai bảo Bách Sát là thần đồng chứ?!

Mà đáng tiếc ca ca có thiên phú hạ đẳng, mười ba tuổi nhưng không làm được gì. Có điều các trưởng lão nể mặt Bách Sát nên sẽ nâng đỡ Tô Dạ nhiều hơn, thậm chí có khả năng là họ sẽ dùng tài nguyên cố gắng thúc đẩy Tô Dạ.

Cho nên mấy vị đệ tử ký danh của Khương Ngọc Thanh sắc mặt không tốt nhìn Tô Dạ, ném hắn tới chỗ trưởng lão Dược Tu Khương Ngọc Thanh này không phải vì muốn như vậy sao.

Bởi vì tài nguyên có giới hạn, mà Tô Dạ được dùng nhiều, những người khác dĩ nhiên sẽ thiếu, thà để Tô Dạ ngang cơ bọn họ, nhưng đây là một phế vật căn bản không thể tu luyện, không phải là lãng phí tài nguyên sao?

Vốn dĩ mấy đệ tử của trưởng lão đều ở một lầu các với nhau, nhưng mà những đệ tử ký danh này đưa Tô Dạ đến một góc vắng vẻ bị bỏ hoang của Phong Thủy Các, có điều Tô Dạ cũng không để bụng, thậm chí còn vô cùng tình nguyện.

Mặc dù nó cũ một chút dơ bẩn một chút, nhưng mà vô câu vô thúc càng lợi cho Tô Dạ tu luyện. Lầu các bỏ hoang này không cao không thấp, tổng cộng có mười hai tầng, đối với một mình Tô Dạ mà nói quả thật có chút lớn, Tô Dạ leo từng tầng từng đến tầng cao nhất, sau đó mở cửa sổ hướng tây nam, hắn mở ra liền thấy được toàn bộ Phong Thủy Các.

Lúc ở đất bằng nó không mang cảm giác gì cho hắn, nhưng khi hắn đứng ở tầng mười hai trong lầu các, Phong Thủy Các ở trong mắt Tô Dạ lại trở nên rất đẹp.

Tuy nói lầu các bị bỏ hoang này nằm ngay góc xó xỉnh, nhưng mà theo Tô Dạ thì diện tích của Phong Thủy Các không phải là tứ phương, mà là tám cạnh bác giác của Âm Dương Đồ, dựa theo vị trí mà nói thì góc có xỉnh của hắn nằm ngay Đông chính quẻ ly và Đông Bắc quẻ chấn, mà ngược lại với mặt này vừa vặn là Tây chính quẻ khảm và Tây nam quẻ tốn [1].

[1] Đây là cách xác định hướng nhà ở bằng kinh dịch theo tài liệu xưa của Trung Quốc. Hướng nhà có tính tổng thể, nghĩa là: Nhà chỉ có thể trông về các Hướng: Bắc, Nam, Đông, Tây, Đông Bắc, Đông Nam, Tây Bắc, Tây Nam. Hướng nhà không gọi theo vòng tròn 24 cung sơn hướng, mà gọi theo cung quái của Hậu thiên bát quái. Ví dụ: Nhà phương Càn, hay phương Khảm, Ly, Chấn hoặc gọi là nhà hướng Tây Bắc, Nam, Bắc, Đông. Còn ở trong truyện thì lầu các có 12 tầng, 8 hướng, lần lượt là các hướng chính Đông, Đông Bắc, chính Tây và Tây Nam.

Tô Dạ ở cũng học được âm dương bát quái ở Linh giới, nhưng không có nghiên cứu sâu vào trận pháp, dù sao Chủng Tử chú trọng sức chiến đấu hơn.

Thì ra là như vậy...

Đông chính quẻ Ly thuộc hỏa, Đông Bắc quẻ Chấn thuộc lôi, đây chính là sấm và lửa.

Tây chính quẻ Khảm thuộc thủy, Tây Nam quẻ Tốn thuộc phong, đây chính là gió và nước.

Nếu là Phù Tu ở Phong Thủy Các, vậy dĩ nhiên sẽ cần gió nước và kị sấm lửa