Chương 49: TRÁCH NHIỆM 1

Mấy năm qua, hắn chưa bao giờ có ý định muốn đi chứng minh quan hệ giữa hắn và đứa nhỏ. Bởi vì, mặc kệ có phải là cốt nhục của hắn hay không, hắn cũng không muốn. Bởi vì, đứa nhỏ đó là do nữ nhân kia sinh ra, mà nữ nhân kia không đáng để hắn đi yêu thương!

Bởi vì, hắn biết, nữ nhân đó thích Nam Cung Tẫn, không phải hắn Bùi Nhược Thần.

Bởi vì, hắn không cần một nữ nhân trong lòng không có hắn, vì hắn sinh con.

Nhưng ngay mới rồi, phụ thân hắn nói cho hắn, đứa nhỏ kia, thực là cốt nhục của hắn, đáy lòng hắn đã không còn có thê như trước được nữa.

“Nhược Thần, ngươi nói đi, ngươi nghĩ như thế nào? Vì sao để chuyện xảy ra như vậy cũng nói cho chúng ta một tiếng?” Bùi lão gia ngữ khí nghiêm khắc, làm sai không đáng sợ, đáng sợ là không hiểu được mình sai, lại càng không nên phủi trách nhiệm.

Bùi Nhược Thần nhìn ánh mắt nghiêm khắc của phụ thân, cũng biết sự tình đã không còn có thể phủ nhận, liền cười cười: “Không nhờ phụ thân và mẫu thân lại thần thông quảng đại đến nước này, con không lời nào để nói!”

“Ngươi đây là cam chịu sao?”

Bùi Nhược Thần nhún nhún vai, bất đắc dĩ nói: “Bằng không, ta còn có thể thế nào? Phụ thân ngay cả lấy máu nghiệm thân đều đã làm, con có thể phủ nhận sao?”

“Ngươi ——” nhìn đến bộ dáng bất cần của con, Bùi lão gia thật sự nhịn không được tức giận, bất quá, hắn vẫn cố nhịn xuống, “Nhược Thần, vì sao?”

“Chuyện tới nay, truy cứu còn có ý nghĩa sao? Không bằng, phụ thân trực tiếp nói cho con, muốn con làm thế nào đi!”

Bùi lão gia lắc đầu thở dài: “Ngươi a, cho dù ta muốn làm chuyện gì, cũng phải là ngươi cam tâm tình nguyện, ngươi không nghĩ cưới vợ, ta có từng miễn cưỡng ngươi không? Từ nhỏ đến lớn, ngươi không thích cái gì, ta có từng cứng rắn đẩy cho ngươi không? Ngươi không thích làm chuyện gì, ta có từng bắt buộc ngươi không? Hôm nay, ta thực không thể không giận, ngươi tự mình ngẫm lại, ngươi đây là thái độ gì?



Mặc kệ ngươi và nữ tử kia có quan hệ gì, đứa nhỏ cũng là vô tội, ngươi thân là cha người ta, đứa nhỏ kia rõ ràng là con ngươi, lại có thể nhẫn tâm không quan tâm, thử hỏi, trong thiên hạ, có mấy phụ thân giống như ngươi? Vi phụ, đối với ngươi thật sự rất thất vọng, đến tận bây giờ ngươi còn lấy thái độ như vậy đối đãi chúng ta, ta hỏi ngươi, ngươi có phải là thầm oán chúng ta điều tra ra chuyện này? Có phải ở trong lòng ngươi, nếu cả đời không bị ai phát hiệu, ngươi sẽ an tâm xem như không có đứa nhỏ kia?”

Bùi Nhược Thần rốt cuộc không cười nổi, cho dù là cười khổ, cũng xả không ra. Lời nói của Bùi lão gia như kim đâm vào tim hắn. Đúng vậy, hắn là một người cha vô trách nhiệm, là một người cha đáng chịu chỉ trích, đứa nhỏ là vô tội, nhưng là hắn lại cố ý xem nhẹ, luôn lạnh lùng đối đãi.

Bùi phu nhân đau lòng con, đau lòng phu quân, càng đau lòng tôn tử không tại bên người, lúc này không biết nên nói gì cho phải. Phu quân tức giận là thật, con cũng rất áy náy, nhưng nói nãy giờ vẫn chưa vào đề a!

“Phu quân, ta thấy Nhược thần đã biết lỗi của mình, chúng ta hiện tại…” Có nên thương lượng phải làm sao không?

Bùi lão gia lạnh lùng cười, “Hắn biết sai? Phu nhân, ngươi thật nghĩ như vậy sao? Ngươi nhìn dáng vẻ của hắn, có giống hối hận không? Ta thấy hắn chính là đang thầm oán chúng ta vì sao lại nhúng tay vào chuyện của hắn!”

Bùi phu nhân thấy Bùi lão gia vẫn còn giận dữ, vội vàng an ủi: “Phu quân, chớ tức giận, có chuyện gì thì người một nhà chúng ta chậm rãi nói là được.”

“Hừ, ta thấy hắn hẳn là ỷ mình đủ lông đủ cách, không thích chúng ta dong dài.” Bùi lão gia dứt lời liền đứng lên, đi ra cửa, “Một khi đã như vậy, ta sẽ không xen vào việc của người khác! Mặc hắn tự cho là đúng đi!”

“Phu quân ——” Bùi phu nhân không hiểu sao Bùi lão gia lại đột nhiên giận lớn như vậy, chỉ phải đi theo rời đi, quay đầu liếc nhìn Bùi Nhược Thần một cái, thở dài: “Nhược Thần, ngươi đã trưởng thành, nhưng đừng nghĩ cái gì mình cũng làm tốt!”

Bùi Nhược Thần ngồi trên ghế thật lâu, thẳng đến uống hết cả bình trà mới đứng lên, rời phòng. Trước khi rời đi, hắn còn quay đầu thoáng nhìn hai giọt máu dung hợp trong bát.

Bây giờ, chuyện bằng cách nào phụ thân phát hiện đã không còn trọng yếu, quan trọng là sau này, với tâm tính sốt ruột tôn tử, bọn họ rất có khả năng muốn đem đứa nhỏ kia về nhà!

Nhưng hắn không muốn, không muốn đứa nhỏ kia! Không phải vì nàng từng là vợ biểu đệ, cũng không phải bởi vì đứa nhỏ kia không tốt, mà vì hắn không thích nàng vô tâm, cũng không cần nữ tử không để tâm đến mình như nàng.