Cảnh Ngân Hà nghĩ nghĩ, lắc đầu.
"Đi thôi!"
Vẫn là lắc đầu. Lý Hi Triệt giống như bị đả kích, cúi đầu. Cảnh Ngân Hà liền lấy di động ra, gõ gõ vào rồi đưa cho hắn xem.
"Tôi phải nghỉ ngơi thôi, còn làm việc nhà nữa, để sau được không?"
Lý Hi Triệt nhãn tình sáng lên "Là anh nói đó!"
Cảnh Ngân Hà biết, bạn bè nguyện ý mời mình ra ngoài chơi nhưng chính mình lại không thể nói chuyện, sẽ có rất nhiều bất lợi, vì không muốn ảnh hưởng đến tâm tình mọi người, nên đa số cậu đều từ chối.
Nhưng một người ở nhà một mình, thực sự có chút tịch mịch. Nhưng cũng không còn cách nào khác. Cảnh Ngân Hà thực sự không muốn làm mọi người phiền toái.
Ăn cơm xong, mọi người đều trở lại làm việc.
.
.
.
Quán bar náo nhiệt, đầu người giật điên cuồng. Trầm Tinh cầm ly rượu, tựa vào quầy bar, nhìn bạn bè mình đang khoái lạc nơi sàn nhảy. Trầm Tinh thiên tính thích náo nhiệt, lại là khách quen của quán bar này, tan tầm thường đến nơi này làm vài ly. Mỗi lần đến, xung quanh đều có rất nhiều người. Có đồng nghiệp, có bạn bè, còn có cả những cô em chân dài. Bên người anh, luôn không thiếu tuấn nam mỹ nữ.
Thân là giám đốc công ty quảng cáo, Trầm Tinh đã được rất nhiều người mẫu để ý. Biết anh thường đến nơi này, bọn họ cũng đến theo. Quen biết anh, càng thêm nhiều cơ hội, được anh nhìn trúng thì sẽ được đóng rất nhiều quảng cáo. Có lẽ là bởi vì được nhiều tuấn nam mỹ nữ chú ý, Trầm Tinh tại quán bar này đúng là một hoa hoa công tử. Bạn bè thân thiết đều biết, Trầm Tinh thích náo nhiệt, thích uống rượu, thích mềm mại, nhưng cũng không phải hạng người xằng bậy, nhiều phương diện, anh là người rất có nguyên tắc. Cũng bởi vậy, nhóm người mẫu càng thích thân cận với anh, kết bạn với anh.
Những nử tữ ăn mặc, trang điểm xinh đẹp đều đã vây xung quanh chỗ này.
"A Tinh!"
"Các ngươi hảo!"
"Sao không ra khiêu vũ?"
"Giới thiệu rượu ngon cho tôi đi, tôi nghĩ nhấm nháp một chút!"
"Bọn ta đi hát karaoke, anh đi không?!"
Trầm Tinh xua xua tay, "Tôi không đi đầu, gần đây công việc nhiều, có điểm mệt, lát nữa muốn về nhà!"
"Vậy lần sau nga!"
Đám mỹ nữ lần lượt hôn lên má Trầm Tinh rồi mới rời đi.
Bartender ở quầy bar thấy liền cười: "Cậu thật có phúc nha A Tinh!"
Trầm Tinh cũng cười, đối với những nữ hài tử đó mà nói, này chỉ là một dạng chào hỏi thân mật mà thôi, ngoài ý này ra cũng không có gì khác. Đáng tiếc, biệt danh "hoa hoa công tử" bởi vì vậy mà truyền ra, khiến các đồng nghiệp nữ trong công ty đều trêu anh. Rõ ràng là anh giữ mình trong sạch mà.
Ở quán bar cùng bằng hữu nói chuyện một hồi anh liền mang theo chai rượu được đề cử ly khai quán bar.
Về đến nhà, qua loa tắm, cả người đều là mùi rượu, Trầm Tinh tựa lưng vào đầu giường, đột nhiên, anh nghĩ đến Ngân Hà. Liền soạn tin nhắn.
"Tăng ca xong chưa? Đừng tự làm khổ mình! Sau khi trở về phải ngủ sớm đó!"
Cảnh Ngân Hà ngồi trên xe buýt nhận được tin nhắn, trong lòng cảm thấy một cỗ ấm áp. Anh Tinh, thật là một người đàn ông ôn nhu.
Cảnh Ngân Hà vộ trả lời: "Đã tan rồi, đang trên đường trở về. Không còn sớm, anh cũng phải nghỉ ngơi đi!"
Đối với Cảnh Ngân Hà mà nói, vô tình quen được một người bạn như thế này, làm cậu vô cùng quý trọng.
.
.
.
Sản phẩm quảng cáo mới của công ty NK đã muốn quay xong. Trầm Tinh thở dài một hơi. Cơ hồ mỗi nơi trên cơ thể đều chịu tra tấn dày vò, hệt như giằng co cùng đối tác.
Trầm Tinh cũng mong mình đối với khách hàng có mối quan hệ xã hội tốt, chính là, sản phẩm bọn họ làm ra so với kết quả bên công ty mình tra được đều không giống nhau, cho nên sản phẩm quảng cáo cứ làm đi làm lại, cho đến khi họ vừa lòng thì thôi.
"Rốt cuộc có hiểu hay không như thế nào là thị hiếu a?!" Trầm Tinh nhỏ giọng oán hận.
Bởi vì tính cách Trầm Tinh khá kiên trì, đến nỗi lão bản Lý Hán Cảnh cũng phải tìm anh mà trao đổi, hy vọng anh nhương bộ khách hàng một chút. Biết Trầm Tinh vẫn giữ như vậy là vì sản phẩm quảng cáo, mặc dù Lý Hán Cảnh y cứ đi gặp khách hàng mà giải thích cho anh, y vẫn thập phần tín nhiệm con người này.
Ngồi một hồi, Trầm Tinh đổi tư thế, ngáp. Gần đây đều không được nghỉ ngơi tốt. Cảm giác được có điểm nhàm chán, anh lấy điện thoại soạn tin nhắn.
"Nhĩ hảo?! Hiện tại đang làm gì? Đang làm việc sao? Gần đây thời tiết không tồi, cuối tuần không đi chơi sao?"
Đang làm việc, Cảnh Ngân hà nhận được tin nhắn, nhìn xung quanh, thấy mọi người không chú ý đến mình liền trả lời.
"Tôi đang đi làm, cuối tháng nhiều việc hơn. Cuối tuần chỉ muốn nhở nhà nghỉ ngơi, anh thì sao?"
Nhìn thấy tin nhắn, Trầm Tinh đột nhiên nảy sinh ý nghĩ muốn cùng Cảnh ngân Hà gặp mặt, nếu đối phương là nữ tử tướng mạo không tồi, có lẽ nên nghĩ xem có kết giao hay không?! Nhưng rất nhanh Trầm Tinh lại gạt đi ý niệm trong đầu.
Vẫn là không cần đi, nếu vừa gặp phát hiện đối phương là một tên khủng long, kia thật đáng sợ, hơn nữa, nếu lời nói của nàng không có ôn nhu săn sóc như trong tin nhắn thật làm người ta thất vọng. (ủa, nhớ hồi thấy tên CNH là biết là con trai rồi, em không hiểu sao giờ này thằng Tinh nó còn atsm là con gái nhở?! – Beta: ngoan, để cho nó có tí ảo tưởng trong sự giãy dụa cuối cùng đi)
Bảo trì khoảng cách, hẳn là lựa chọn tốt nhất. Nghĩ thế liền trả lời tin nhắn.
"Thật ngại, quấy rầy ngươi làm việc rồi! Buổi tối nói chuyện nhé!"
Cảnh Ngân Hà nhận được tin nhắn liền có một tia buồn bã, phải chờ đến tối sao...?
Hoàn chương 3.