Chương 2

Tháng tám, trước khai giảng thì sẽ có mấy lần mở họp, động viên đề cao tính tích cực của giáo viên, lập ra phương án dạy học. Thêm nữa lần này cao tầng có sự dao động, có không ít cá trong chậu bị vạ lây.

Lần này, rốt cuộc biến động thành viên của hội đồng quản trị đã xong xui hết rồi, toàn giáo viên đều bị tập trung lại, xem như đi quen biết thành viên cao tầng mới.

Cuộc họp được tổ chức ở giảng đường bậc 1, bởi vì chỗ lớn, trang trí cũng không tệ, phương tiện truyền thông đầy đủ, làm địa điểm mở cuộc họp thật sự là quá thích hợp.

Chờ đổng sự mới nhậm chức xuất hiện, toàn hội trường ồ lên, bạn đoán vì sao.

Chỉ vì đổng sự mới này thật sự thú hút ánh mắt của mọi người, không chỉ có bộ dạng anh tuấn, dáng người cũng rất cao lớn, chủ yếu là rất trẻ tuổi, trẻ tuổi như thế đã trở thành đổng sự của tập đoàn giáo dục lớn như vậy, thật là làm người ta líu lưỡi.

Mà vị thiên chi kiêu tử này xuất hiện, các giáo viên cũng đã nhận ra, vị đổng sự này chính là thiếu niên thiên tài nổi tiếng mấy năm gần đây —— Lâm Trạm, rất có thành tựu trong lĩnh vực nghiên cứu toán học máy tính, rất nhiều trường đại học nổi tiếng ở nước ngoài đều mời anh đến đào tạo sâu, thậm chí đưa ra chính sách ưu đãi không yêu cầu điểm số đối với các môn học khác,. Nhưng anh lại tự chối lựa chọn tiếp tục đào tạo sâu ở trong nước, làm cho người ta vô cùng tiếc nuối.

Nhưng thật ra ngồi ở trong đám người này, Long Thiên Thiên lắp bắp kinh hãi, nhân vật phong vân này, tất nhiên cô có biết, có thể nói còn quen biết tương đối nữa.

Người này cũng được xem là học trưởng của cô, còn là người phụ trách dạy thêm cho lớp cô, chỉ là không biết vì sao anh không lựa chọn ra nước ngoài mạ vàng.

Chẳng qua đây là lựa chọn cá nhân của anh, không cần thiết phải thắc mắc.

“Ai, cô giáo Long, đổng sự mới này cũng thật đẹp trai nha, nhóm các cô gái trẻ lại muốn ngo ngoe rục rịch rồi.”

Ở bên cạnh là cô giáo Lục, hơn bốn mươi tuổi, là một giáo viên ưu tú, cũng là tổ trưởng bộ môn, bà ấy rất là thưởng thức cách làm người của Long Thiên Thiên, gặp chuyện không hoảng, cho nên có chăm sóc cô một chút.

Long Thiên Thiên nghe vậy, cười cười, không nói tiếp, bởi vì chuyện này không có quan hệ gì với cô cả.

Đổng sự trường học đơn giản phát biểu hai câu, cũng chỉ là tự giới thiệu mình một phen, sau đó là nói ra mong đợi của công việc tiếp theo.

Rất đơn giản, chỉ vài phút là kết thúc, nhưng thật ra làm cho các cô giáo ngồi ở phía dưới lại cảm thấy đáng tiếc, giọng nói êm tai như vậy, phải nên nói nhiều một chút để rửa lỗ tai chứ.

Kế tiếp chính là hiệu trưởng lên tiếng, nói mấy chuyện rất bình thường, trình bày một hai trọng điểm, một chút đã nói hết một giờ, thật sự làm người ta buồn ngủ, tháng tám khô nóng, vẫn thật sự làm người ta dễ dàng buồn ngủ.

Bởi vì căn bệnh bí ẩn kia, buổi tối Long Thiên Thiên ngủ không ngon, lúc này lại nghe đồng chí hiệu trưởng lải nhải như vậy, mí mắt không khỏi liều mạng khép lại.

Thực xin lỗi hiệu trưởng, không phải tôi không nghiêm túc, thực sự là ngài nói chuyện quá biết thôi miên người ta rồi.

Cô cũng không dám ngủ đến trắng trợn táo bạo, nhắm mắt một lát, lại mở mắt ra ngẩng đầu lên tỏ vẻ lắng nghe. Kết quả càng như vậy lại càng buổn ngủ, vẫn cô giáo Lục ở bên cạnh nhẹ nhàng đẩy cô một cái, đột nhiên bừng tỉnh, cũng may hình như người xung quanh cũng đang chìm vào cõi thần tiên nào đó, không có ai chú ý đến cô.

Ai ngờ vừa ngước đầu lên, đối mặt với một đôi mắt, ý cười trong mắt vô cùng rõ ràng, đúng là học trưởng ngày xưa của cô, bây giờ là cấp trên.

Ầm một tiếng, trên mặt cô đỏ ửng một mảnh, ngay cả lỗ tai cũng hồng đến mức nhỏ máu, lần này quá mất mặt rồi.

Có lẽ thấy bộ dạng xấu hổ của cô, rất nhanh Lâm Trạm dời tầm mắt đi, cúi đầu hình như đang ghi chép gì đó trong cuộc họp.

Nhịn hơn một giờ, rốt cuộc bài phát biểu dài dòng cũng đã kết thúc, tiếng vỗ tay ầm ầm vang lên, thật sự là tiếng vỗ tay phát ra từ tận đáy lòng —— cuối cùng cũng đã kết thúc!

Cuộc họp kết thúc, hiệu trưởng còn tuyên bố một cái tin tức làm cho phần lớn giáo viên nữ đều kích động, nhóm Đổng sự trường học vì ăn mừng mới nhập chức, cùng với muốn gia tăng tình cảm với các giáo viên, cố ý ở khách sạn 5 sao bao một cái đại sảnh, đêm nay liên hoan.

Lần này náo nhiệt rồi, sau khi tan họp, nhóm giáo viên nữ chưa lập gia đình về nhà thì nhanh chóng về nhà, về ký túc xá thì về ký túc xá, phải trang điểm nha, cơ hội ngàn năm có một, lỡ như đổng sự mới để mắt đến mình, chẳng phải là một chuyện cực kỳ tốt đẹp sao?

Nghĩ đến đã cảm thấy rất vui vẻ rồi.

Trái lại Long Thiên Thiên cũng cảm thấy hứng thú đối với bữa tiệc tối này, nghe nói hải sản của khách sạn kia vô cùng ngon, vẫn luôn không tìm được cơ hội đi ăn, đêm nay cần phải nhấm nháp một phen mới được.

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง